(12 Chòm Sao) Con Đường Hướng Tới Tự Do

Chương 4: Lươn lẹo



Pisces trước câu hỏi của nữ ký giả chỉ mỉm cười, ống kính và máy quay trước mặt, cùng hàng nghìn người đang theo dõi anh, thậm chí Donald III có thể cũng xem chương trình này. Câu trả lời phải thật sự thoả đáng, nếu nghiêng về phe dị nhân sẽ mất lòng hoàng tộc, còn nghiêng về hoàng tộc sẽ mất lòng dị nhân và thần dân Đế quốc. Chọn cái này thì sẽ mất cái kia. Mặc dù trong thân tâm Pisces biết Donald III vốn là người sai, nhưng anh không thể trước công chúng buộc tội ông ta. Điều đó không chỉ ảnh hưởng tới chính anh, mà còn liên quan đến an nguy của các dị nhân. Một khi Pisces chê trách hoặc nói không tốt về quân đội, thì Donald III chắc chắn sẽ thắt chặt an ninh hơn nữa. Lúc này ông ta vẫn chưa bung hết sức, cứ nhìn vào những dị nhân vẫn ẩn thân, nhởn nhơ bên ngoài kia. Khiến Donald III bẽ mặt, sẽ chẳng phải chuyện tốt lành gì. Ngược lại, không đụng được vào các dị nhân, ông ta sẽ đổ cái gánh nặng đó lên đầu những người dân bình thường, ép họ phải đi lính, dùng sức dân chống lại chính dị nhân. Có ai mà không hiểu được sự tàn ác của Donald III chứ?


Pisces suy nghĩ một chút, sau đó vui vẻ hướng mọi người nở một nụ cười. Độ đẹp trai của anh đã đốn tim không biết bao nhiêu fan cuồng. Ngay cả đám ký giả cũng nhanh tay chớp thời cơ chụp ảnh, đảm bảo hình này đăng lên sẽ hót hòn họt! Pisces nghiêm túc, bắt đầu trả lời câu hỏi.

"Theo như cuốn sách mà tôi tâm đắc nhất, "Sự khai sinh của vạn vật". Mọi loài sinh vật đều từ quá trình tiến hoá vô cùng khắc nghiệt, trải qua hàng tỷ năm mới có thể phát triển thành như bây giờ. Vì vậy, mạng sống của loài nào cũng đều đáng giá hết. Con người chúng ta may mắn hơn những loài khác, chúng ta có trí tuệ, chúng ta đứng trên đỉnh của chuỗi thức ăn. Và nay, Đế quốc Basil phồn hoa, tinh cầu Clitus giàu có đều nhờ vào sự đoàn kết của cả hoàng tộc và thần dân Đế quốc."

Pisces truyền cảm tới nỗi mà nhiều người đã khóc sau khi nghe anh nói. Pisces nhìn bọn họ lau nước mắt liền biết mình đã thành công. Anh tiếp tục diễn thuyết. "Là người am hiểu về lịch sử hình thành của Đế quốc. Tôi không ủng hộ ai trong vụ phóng hỏa lần này. Tôi biết giữa hoàng tộc và dị nhân đang có mâu thuẫn sâu sắc. Nhưng hãy nhìn lại những gì chúng ta đã trải qua, thứ đưa Đế quốc phát triển thịnh vượng vốn không phải là chiến tranh. Nếu như hai bên có thể thấu hiểu lẫn nhau. Tôi tin, tinh cầu Clitus sẽ ngày càng tốt đẹp! Bởi vì, mỗi một người đều đóng vai trò rất quan trọng trong công cuộc thực hiện sứ mệnh lịch sử cao cả này!"


Pisces vừa dứt lời, cả quảng trường Felix rộn ràng tiếng vỗ tay như pháo hoa nổ giữa ban ngày. Câu trả lời này không nghiêng về bất cứ một phe phái nào, nội dung truyền tải đến mọi người là phải đoàn kết, xây dựng Đế quốc ngày càng giàu mạnh hơn. Lấy đề tài từ vụ phóng hoả, Pisces đã nói lên tiếng lòng của nhiều người yêu hoà bình và ghét chiến tranh. Dự đây sẽ là tin mới hot nhất trong ngày hôm nay. Aquarius sau màn hình ti vi, nghe xong không khỏi cười lớn vì độ lươn lẹo của Pisces. "Đúng là cáo cụ mà! Vừa có thể bảo vệ các dị nhân, vừa làm Donald III tức chết cũng chỉ có mình Moreira mới làm được. Văn vẻ mà như tát vào mặt ông ta vậy. Đòi hoà bình, Donald III xây dựng quân đội thực hiện chế độ độc tài, nói vậy khác nào bảo ông ta giải tán hết sao? Quá sức hả hê đi!"


Aquarius đang vui vẻ thì đột nhiên lại nhận được điện thoại khẩn cấp. Anh liếc mắt nhìn, lắc đầu chán nản, ngón tay lười biếng trượt trong không khí, cuộc gọi được nhận. "Ê! Máy tính của tao đang bị hack, mau cứu nó đi!"

Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nam gấp gáp. Aquarius ngoáy ngoáy tai, ngáp dài một cái. "Mày lại làm ăn thất đức nên mới bị người chơi khăm chứ gì?"

"Hồi nào! Tao chỉ phá đám vài vụ buôn vũ khí của quân đội thôi. Ai ngờ tụi nó biết mật mã máy tao, trong này nhiều thông tin quan trọng lắm! Lộ ra là tao chết đó! Mày rủ lòng thương đi!"

Thấy bạn gặp nguy, Aquarius vẫn bình thản, thậm chí còn cợt nhả. "Giúp cũng được nhưng phải có điều kiện."

"Điều kiện gì?"

Aquarius cười gian. "Làm vợ tao."

Đầu dây bên kia im lặng ba giây, nhưng chừng đó cũng đủ thời gian để Aquarius nhét bông vào tai. Ngay sau đó là tiếng thét vang trời muốn nứt luôn cái điện thoại. "Tổ cha mày! Hoá ra bao lâu nay mày đều nhìn thân thể ngọc ngà của tao bằng ánh mắt thèm khát! Thằng điên biếи ŧɦái bệnh hoạn! Alpha với Alpha không có kết quả tốt đẹp đâu!"
Bị chửi một trận, Aquarius chỉ cười ha hả. "Tao đùa thôi. Nếu tìm thì phải tìm mấy em trai Omega nhỏ nhỏ xinh xinh, chứ mày cường quá tao nuốt không trôi."

"Hừ."

Bên kia vừa tức giận, vừa thở phào nhẹ nhõm. Aquarius thấy đùa đủ rồi, bắt đầu nghiêm túc một chút. "Điều kiện thì để sau đi, hiện tại tao chưa nghĩ ra. Máy tính của mày là hãng gì, số hiệu bao nhiêu? Năm sản xuất và niên đại?"

"Hãng GL, số hiệu 057318, năm sản xuất có lẽ là 3025. Tao mua cùng năm đó nên tính ra niên đại 5 năm rồi."

"Ok. Việc còn lại để tao."

Aquarius ghi nhớ thông tin về chiếc máy tính, đôi mắt xanh loé sáng, tay phóng dị năng xuống cái bàn. Một chiếc máy tính liền xuất hiện. Anh cầm lên xem xét, có lẽ là cái này đi. Đầu dây bên kia gầm lên. "Má nó, máy tính tao đâu rồi?"

Aquarius mở lên, bắt đầu công cuộc phá hoại. "Ở chỗ tao."
"Mày lấy máy tính tao làm gì hả? Tao nhờ mày hack lại thôi mà!"

"Thì tao đang làm đây! Mày nói nữa bố cuỗm luôn "con nghệ" yêu quý của mày!"

"..."

Aquarius tập trung, chuyển động mười ngón tay liên tục trên bàn phím, một lúc sau, tên hacker đã bị đánh cho te tua không còn một manh giáp. Trước khi đá đít hắn ra khỏi máy tính của thằng bạn, Aquarius còn gửi hình mặt cười nham nhở cảnh cáo. Nếu còn tiếp tục thì sẽ cho cả máy tính của hắn lẫn hệ thống điện nước nhà hắn tự hủy.

Tên hacker kiểu. "Đ** m*, gặp phải cao thủ rồi."

Làm xong Aquarius quơ tay một cái, chiếc máy tính biến mất. Đầu dây bên kia thốt lên suиɠ sướиɠ. "Ý, nó về rồi."

"Lần sau nhớ trả ơn tao hậu hĩnh vào nhé thằng chó. Tốn bao nhiêu thời gian quý báu của tao."

"Thời gian của mày có gì ngoài ngủ và cắm mặt vào máy tính đâu?"
Aquarius nhíu mày, định vung tay. "Á à, thằng này láo!"

"Thôi em xin lỗi!"

Bên kia run rẩy, hẳn là không muốn hệ thống điện tử nhà mình tự hủy. Aquarius buồn ngủ, chán chường buông lại một câu rồi cúp máy. "Tao đi tìm chu công đây. Bái bai vợ hờ."

"..."

Aries lững thững đi trên đường, chiều thứ bảy phố Uri tấp nập người qua lại. Hôm nay lại là một ngày buồn tẻ, đến trường rồi về nhà. Vì ở nhà mãi cũng chán, nên cậu quyết định đi tới cánh đồng hoa tulip, nơi đó có một trang trại nhỏ nuôi rất nhiều loài động vật dễ thương. Quả nhiên, còn tuyệt vời hơn sơ với lời đồn đại. Aries nhìn bầu trời trong xanh, hoa tulip trải dài khắp nơi, màu nào cũng có, không khí thoải mái đến lạ thường. Đang tận hưởng thì đột nhiên ánh sáng chớp nháy, Aries giật mình nhìn sang thì thấy một người đàn ông tóc xanh biển cao lớn, gương mặt góc cạnh, ôn hoà. Cậu ngây ngẩn trước vẻ đẹp của anh ta. Gemini cười nhẹ hướng Aries. "Xin lỗi vì làm cậu giật mình. Nhưng khoảnh khắc đó đẹp quá, tôi không kìm được mà bấm máy."
"A...không sao."

Aries bối rối xua xua tay, Gemini mỉm cười đưa cho cậu tấm ảnh vừa chụp. Trong hình là Aries hạnh phúc tận hưởng sự yên bình của cánh đồng hoa tulip. Cậu nhìn anh ngạc nhiên. Gemini vui vẻ nói. "Hãy giữ trọn khoảnh khắc bản thân được là chính mình, như vậy, cuộc sống mới có ý nghĩa."

"Cảm ơn anh. Mà anh là nhϊếp ảnh gia sao?"

Gemini gật đầu, chỉ về hướng mọi người tụ tập chụp ảnh cùng hoa tulip. "Nơi đây ngày ngày đều thu hút rất nhiều người tới. Cuộc sống nhộn nhịp, nhưng khó khăn, bận rộn đã khiến họ muốn thư giãn trong ngày nghỉ. Tôi ở đây để giúp họ có được những tấm ảnh đẹp nhất."

Aries nghe xong cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ Gemini. "Thật tuyệt! Anh thực sự...chụp rất đẹp. Giống như là thời gian đang ngừng lại vậy."

"Cảm ơn cậu. Cậu cũng là một người đặc biệt."
Aries không nghĩ câu này của Gemini lại mang hàm ý khác. Cậu nhìn những chú sẻ trên tán cây cao đang thúc giục.

*Đằng kia có nhiều người bạn lắm Aries! Mau ra đó chơi đi!*

Aries thấy hướng đám sẻ chỉ lấp ló một cái nhà. Cậu hỏi Gemini. "Bên đó, là trang trại đúng không ạ?"

"Ừm. Có rất nhiều thỏ, cừu và các loài gia súc khác nữa. Cậu có thể qua đó chơi."

Aries nghe xong vui mừng chạy đi. Gemini phía sau mỉm cười thầm nghĩ. Quả nhiên, cậu nhóc này cũng là một dị nhân.

Tại sân thượng của trường đại học Zelda, một cậu chàng có mái tóc vàng óng, ngồi trên hàng rào hóng gió. Tiếng tin nhắn vang lên phá hoại dòng suy nghĩ của cậu. Leo mở đôi mắt xanh lam tuyệt đẹp của mình ra, vơ lấy điện thoại.

"Chúng ta cần sự giúp sức từ dị nhân điều khiển lửa trong vụ đốt xe lương của quân đội. Windy, nhiệm vụ lần này phải tìm cho ra được cậu ta."
Leo cất điện thoại đi, nhìn những cơn gió đang lớn dần, xem ra sắp có bão. Vụ cháy diễn ra tại khu Eda, dị nhân lửa chắc chắn sống ở gần đó. Cậu nhón chân, thoắt cái liền biến mất. Một bạn học nữ vừa chạy lên định gọi Leo về lớp, nhưng đã chẳng thấy tăm hơi cậu đâu. "Ơ...Smith không có ở đây à? Cậu ta có thể trốn được ở chỗ nào ta?"

Cancer sau khi có anh trai nuôi, à không, phải gọi là ông chủ. Vì Taurus đã ứng trước một tháng lương, nhờ số tiền từ trên trời rơi xuống mà cuộc sống của cậu ăn ngon mặc đẹp hơn rất nhiều. Cancer hôm nay học xong liền tới nhà hàng G.T làm việc. Taurus cho cậu làm có 2 tiếng một ngày, lại còn không phải bưng bê, chỉ cần ghi menu cho khách. Cancer nghĩ có ai đi làm mà nhàn như cậu không? Thỉnh thoảng Taurus còn lượn lờ để sơ múi cậu. Nhưng hôm nay lại không thấy Taurus xuống nên Cancer cảm thấy hơi kì lạ.
Dưới sảnh, một người đàn ông quần áo sang trọng, từ đầu tới chân đều là hàng hiệu bước vào thang máy. Vẻ đẹp trai của anh ta thu hút rất nhiều nhân viên và khách hàng nhìn thấy. Nhưng anh ta chỉ lẳng lặng ấn lên tầng 40. Sau khi đến nơi, một đường tiến tới phòng của Taurus. Người đàn ông động tác tao nhã gõ cửa phòng, cậu ngay lập tức mở cửa. Taurus vừa thấy Capricorn thì vội vàng lao đến ôm cổ anh, gương mặt đỏ bừng, ánh mắt mơ màng. Hương dưa lưới thơm nồng toả ra khắp phòng. Capricorn đỡ lấy cậu, dịu dàng hỏi. "Pheromone nồng quá, em không uống thuốc à?"

"Nếu uống thuốc rồi thì còn cần anh sao? Mau móc thứ đó ra thoả mãn tôi đi!"

"..."

Thật là ngang ngược mà!

(au: chap sau có H :v!)

Pheromone của Taurus: hương dưa lưới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.