(12 Chòm Sao) Con Đường Hướng Tới Tự Do

Chương 48: Phục kích



Một đêm cuồng nhiệt trôi qua, ánh nắng rực rỡ tầm 7 ,8h sáng chiếu vào cửa sổ làm Leo khó chịu, giờ cậu chỉ muốn ngủ thôi. Leo trùm chăn kín đầu, rúc vào vòng tay ấm áp của Virgo nằm bên cạnh. Anh nhíu mày, hé mắt ra sau đó lại nặng nề nhắm vào, tay kéo cậu sát vô lồng ngực mình ngủ tiếp. Lâu ngày không làm, đêm qua có hơi quá độ, đến rạng sáng mới ngủ. Leo bị làm đến ngất đi, Virgo hành sự xong đành phải vác thân tàn của cậu vào phòng tắm tẩy rửa sạch sẽ. Rồi cả hai ôm nhau ngủ một mạch tới trưa.

Đến khi cái bụng biểu tình bằng những tiếng ọt ọt, Virgo mới ngóc đầu dậy chuẩn bị thức ăn. Leo thì mệt mỏi, không muốn rời giường. Sau gáy đau nhói, Leo đưa tay sờ sờ. Chắc phải có đến 4, 5 dấu răng in trên da thịt, máu mới khô lại chưa được bao lâu. Cứ cậy cậu là Beta nên cắn tùm lum cả. Tính chiếm hữu của Alpha thật kinh khủng. Leo không biết pheromone có hương vị và hình dạng thế nào? Nhưng cậu đảm bảo hiện tại toàn thân mình đều là pheromome trầm hương của Virgo. Alpha khác mà thấy thì vội né xa, còn Omega thì sợ chết khϊếp.


"Lại đi quá giới hạn rồi."

Leo thở dài. Cậu đã định để một thời gian nữa mới hàn gắn, ai ngờ cuối cùng vẫn không thoát khỏi nanh sói. Dấu răng chi chít thế này là muốn cắn nát cổ người ta hay gì? Thứ Alpha đáng ghét!

Leo định đứng dậy, mà vừa đứng lên đã cảm thấy choáng váng, lại ngã sấp xuống giường. Cậu không nghĩ tồi tệ đến mức này, toàn thân rệu rã, hai chân bủn rủn, gáy đau âm ỉ. Leo bò lại về chỗ cũ, đành nằm ngủ tiếp. Sau khi cậu khoẻ lại nhất định sẽ cho Virgo một trận nhớ đời!

Thời gian thấm thoát trôi đi, đã hơn hai tháng sau. Theo lệnh Donald III, thái tử Reginald tới đón về một vị giáo sư. Thế nhưng, trên đường đi lại không thuận lợi. Thông tin này đã sớm bị các dị nhân phát hiện, bọn họ tuyệt đối không để người này về phe hoàng tộc, nếu không, tất cả sẽ chấm hết. Vậy nên, một nhóm người được lập ra với ý định ngăn chặn đã hành động.


Đường lớn, trong hẻm nhỏ, Dai và Paul đứng rình. Paul vẽ sẵn hình, chỉ chờ cơ hội thêm nét sẽ hoàn thành. Phía đối diện là Saint và Libra. Libra hai tháng nay đã suy nghĩ rất kĩ. Nếu có cơ hội gặp lại sẽ hỏi thật rõ ràng chuyện của mình và Sagittarius. Cậu cần phải báo thù cho gia đình, nên không thể bị suy sụp dễ dàng như vậy được. Cancer và Alan thì phục kích ở hẻm phía dưới. Còn có Gemini và Sophie đi thám thính tình hình xung quanh.

Doris và Selena tới nhà vị giáo sư kia để đàm phán, mong rằng ông sẽ không giúp đỡ cho quân đội hoàng gia. Chuyện nguy hiểm đến tính mạng mình, chỉ sợ giáo sư sẽ không đồng ý. Tuy nhiên, họ vẫn phải cố gắng xoay chuyển tình thế.

Dai bám vào bức tường, ngó đầu ra ngoài thấy một đoàn xe quân đội đang tiến về phía này. Cậu giơ ngón cái với Saint phía đối diện và Cancer phía sau. Paul vẽ thêm nét, tức thì một con rồng xuất hiện nhắm thẳng chiếc xe đầu tiên. Bị tấn công bất ngờ lái xe phải phanh gấp, mấy chiếc đằng sau cũng đâm vào đuôi xe, xóc nảy kịch liệt. Hiện trường bắt đầu hỗn loạn, người dân vội vàng bỏ chạy. Mấy tên lính xuống xe để kiểm tra tình hình. Lốp xe vì phanh gấp mà để lại một dải đen kịt.


Đám xe đều là kim loại, Dai bắt đầu dùng sở trường của cậu. Từng lớp khung xe rung chuyển, tự động rời ra. Người trong xe đều phải vội vàng chui ra ngoài hết. Thái tử Reginald được bảo vệ bởi hai dị nhân khác. Người nữ quay về phía bọn họ hét lớn. "Có giỏi thì chúng mày ra đây. Trốn chui trốn lủi như con rùa rút đầu vậy?"

Libra dùng sóng thôi miên điều kiển ý thức đám lính người thường, thái tử Reginald cũng bị ảnh hưởng. Quân lính bắt đầu quay ngược tấn công hai dị nhân. Người nữ tóc xanh phải khống chế toàn bộ bọn họ. Người nam tóc tím bảo vệ thái tử Reginald, dù anh bị thôi miên, nhưng vẫn là hoàng tộc cao quý, không thể dụng hình.

Cancer hai tay tạo ra nước, phóng thủy lưu tới chỗ người nữ tóc xanh, cô ta mải giải quyết đám lính, không để ý liền bị đẩy ngã, toàn thân ướt nhẹp.
"A! Mái tóc và bộ đồ mới của tao! Tên dị nhân nước đáng ghét!"

Người nữ thật sự bị chọc tức, cô ta đứng dậy, tay phóng tia laze quét một đường, khiến những chỗ bị nó lia qua đều đứt lìa. Bức tường che chắn cho đám Dai bị mất một nửa, nhà cửa sụp đổ. Libra hơi sợ. "Bà ta...mạnh quá!"

"Hoá ra chúng mày ở kia."

Người phụ nữ phóng laze, Saint ôm Libra mở cổng chạy trốn. Bà ta vẩy tay tới chỗ Dai. Nhưng bọn họ nhanh chóng cúi xuống lăn một vòng tránh thoát. Chỗ núp giờ đã bị cắt hết. Người phụ nữ không ngừng phá hủy các bức tường, các toà nhà để lùng sục bọn họ. Người nam tóc tím đang giữ thái tử Reginald quay ra nói. "Celina, bà định phá hủy hết chỗ này sao?"

"Đám bọn chúng dám khiêu chiến trước. Lũ nhãi ranh xem thường sức mạnh của thế hệ đi trước sẽ phải trả giá!"
Paul vẽ đủ loại hình thù tấn công lại Celina, nhưng đều bị laze của bà ta phá hủy. Dai điều khiển các tấm kim loại xe ném vào Celina, cũng bị bà ta cắt ra thành nhiều mảnh. Cancer tạo mũi tên nước đáp trả, nước không thể bị cắt, Celina né không hết bị sượt qua vài đường. Bà ta quệt quệt máu của vết thương trên mặt, quay sang người nam tóc tím. "Ralph!"

"Rồi rồi."

Nước Cancer phóng tới, Ralph vung tay, nước cũng từ tay hắn theo ra, đập vào của cậu. Lực tác động tương đương tạo quán tính, nước bắn tung toé khắp nơi như mưa, ướt hết cả đường. Cancer bất ngờ. Alan híp mắt nhìn Ralph.

Dai thấy không ổn, điều khiển mấy tấm biển quảng cáo tấn công Ralph. Hắn mỉm cười lại vung tay, các tấm kim loại dưới đất bay lên va chạm với biển quảng cáo. Những tiếng leng keng phát ra khiến người ta đinh tai nhức óc. Dai trừng mắt nhìn Ralph. Hắn vừa nãy dùng nước đối đầu với Cancer, tại sao bây giờ lại dùng kim loại đối đầu với cậu được?
Celina cười khẩy, phóng tia laze khiến Dai trở tay không kịp, cậu bị sức ép của vụ nổ đập lưng vào tường. Bà ta nhân lúc Dai đau đớn định một chiêu kết liễu cậu, may sao, Saint đã kịp kéo Dai vào cổng dịch chuyển. Cancer phóng nước, Ralph lại dùng khung kim loại chắn thủy lưu cuồn cuộn chảy đến. Những tấm kim loại như vũ bão lao tới, nước của Cancer không chặn được hết. Cậu bị một thanh đập vào người ngã ra đất ngất đi. Libra trốn sau một đám đá tảng đổ nát vẫn chưa bị phát hiện, cậu nhìn Celina đang tiến dần về phía Cancer mà không biết phải làm sao bây giờ?

Paul và Dai được đưa lên sân thượng của một toà nhà. Saint mở cổng định tới cứu Cancer, nhưng Ralph đã phóng mũi tên nước làm anh bị thương phải lùi ra sau. Paul đỡ lấy Saint, nhìn những vết thương bị nước cắt đang rỉ máu của anh, cậu vô cùng đau lòng và tức giận. Paul dùng tốc độ tay của mình vẽ ra rất nhiều hình thù tấn công Ralph. Hắn tuy là dị nhân sao chép, thế nhưng chỉ có thể sao chép những dị năng tác động vật lý. Những con vật mà Paul vẽ có thể chuyển động và tấn công hắn, nhưng suy cho cùng cũng là tinh thần. Làm được điều này thì phải biết vẽ, đáng tiếc Ralph không biết nên hắn chịu.
Bên này, lúc Celina định động vào Cancer thì Alan mặc áo choàng đen trùm mũ từ đâu xông ra che chắn. Celina lắc đầu mỉa mai. "Lại một tên không biết sống chết tới nộp mạng."

"Ai nộp mạng cho ai thì còn chưa biết."

Nói rồi Alan lao đến ôm chặt Celina, bà ta nhíu mày muốn hất cậu ra. "Thứ dơ bẩn này, mau bỏ tay ra khỏi người tao...ư..."

Alan vẫn kiên trì không buông dù bị Celina đánh vào đầu vào lưng. Nhưng không hiểu sao, bà ta mới là người cảm thấy đau và mất hết sức lực. Đến khi nhận ra thì đã không thể cử động được nữa. Celina cảm thấy khó thở. "Mày...mày..."

Libra tròn mắt nhìn Alan đang hút dần sự sống của Celina. Bà ta bị hút một hồi tím tái cả mặt mày, nhưng Alan không muốn sát hại dị nhân nên đến lúc bà ta ngất đi liền thả tay ra. Celina ngã vật ra đất hôn mê. Còn Alan lại chẳng hề bị thương, mặc dù vừa rồi Celina giáng rất nhiều cùi chỏ, nắm đấm vào cậu.
Ralph thấy Celina bị đánh bại thì híp mắt, bàn tay còn lại của hắn điều khiển kim loại tấn công Alan. Cậu không tránh được liền bị đập vào lưng ngã sấp xuống cạnh Cancer. Libra cắn răng, nhìn đồng đội đều đang chật vật, cậu phải cố gắng tìm cách cứu họ. Phân vân một lúc, Libra nhìn thấy thái tử Reginald đứng cạnh Ralph, liền nghĩ ra một cách.

Cancer bất tỉnh, Alan bị đập đau cũng muốn trào máu họng, cả hai đều không còn sức chiến đấu. Saint bị thương đang cố gắng mở cổng dịch chuyển, Dai hồi lại cùng Paul dồn tổng lực tấn công Ralph. Nhưng hắn rất mạnh, hai người cũng sắp không trụ nổi nữa. Ralph đang thong thả hành hạ Dai và Paul thì đột nhiên bị một cây súng chĩa vào thái dương. Thái tử Reginald ánh mắt vô hồn đe doạ. "Dừng tay, nếu không tao sẽ gϊếŧ mày."
Ralph bấy giờ mới nhận ra rằng mình đã quá chủ quan, sao hắn có thể quên mất tên dị nhân thôi miên kia chứ? Libra khống chế thái tử Reginald, nói thông qua anh. "Mau lên! Mày muốn chết sao?"

Vì Reginald là thái tử, Ralph chỉ là phận tôi tớ, hắn phải bảo đảm an toàn tuyệt đối cho anh, đành cắn răng dừng tay. Paul và Dai đều đã mất sức, ngồi bệt xuống đất thở hổn hển. Saint cũng nhân lúc cục diện xoay chuyển, mở cổng dìu Cancer và Alan tới chỗ an toàn. Libra cảnh cáo. "Nếu mày dám có hành động kì lạ, tao lập tức bắn nát sọ mày!"

"Tên nhãi xấc xược này. Tao bằng tuổi cha mày đó!"

Ralph cười khẩy, súng lại dí sát thái dương hắn. Sophie và Gemini vừa đúng lúc xuất hiện. Thấy hiện trường hoang tàn. Nhìn tên dị nhân sao chép đã bị khống chế. Saint vẫy vẫy tay, Gemini tiến đến thì thấy Alan bị thương. Cancer nằm bên cạnh, mặt còn có vết bầm. Gemini nắm tay đến nổi gân xanh, trách mình đến quá trễ khiến mọi người ra nông nỗi này. Anh nói với Saint và Sophie. "Sau khi tao sử dụng ngưng đọng thời gian. Hai người hãy nhanh chóng mang tất cả mọi người rời khỏi."
"Nhưng tên kia là dị nhân loại S+, hắn rất mạnh."

Saint sợ rằng Gemini không thể khiến Ralph bị ngưng đọng. Gemini mỉm cười. "Tao nhất định sẽ làm được."

Suốt hai tháng luyện tập, dù Gemini vẫn chưa hoàn toàn khống chế được sức mạnh kinh khủng này. Nhưng ngưng đọng thời gian khi tên kia mất cảnh giác không thành vấn đề. Chỉ là duy trì bao lâu thôi?

(au: liệu Gemini có thành công, các dị nhân sẽ thoát khỏi Ralph? Vẫn 75 vote nha các tình yêu 😘❤️!)


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.