(12 Chòm Sao) Màu Nắng

Chương 21



Quay trở lại chap trước, buổi chiều mưa rơi tầm tã Thiên Yết như thường lệ chở Sư Tử về. May mà không có đứa nào đóng cổng nên anh có thể chạy một mạch vào nhà luôn.

Thiên Yết vừa cởϊ áσ mưa một cái liền hắt xì liên tục, người có hơi run nhẹ một chút. Thật là, anh cứ nghĩ là sẽ mưa nhỏ thôi, ai ngờ lại lớn như vậy.

Sư Tử kế bên thấy vậy thì có hơi lo lắng cho anh nên hỏi:

"Anh bị cảm rồi ạ? Mau về phòng tắm nhanh đi ạ."

"Anh biết rồi. Hắt xì! Lát hết mưa dắt xe vào giùm anh"

"Dạ"

Thiên Yết vừa hắt xì vừa nhăn nhó trả lời. Anh nhanh chóng đi lên lầu về phòng của mình. Ấy nhưng Thiên Bình đã ngồi ở ngoài ban công quan sát được hết, thấy Thiên Yết "xấu tính" đã đi thì Thiên Bình mới cười cười trêu chọc.

"Lo lắng cho thằng Yết vậy sao?"

"Không có... À không. Ai em cũng sẽ quan tâm vậy mà"


Sư Tử nghe anh nói như vậy liền bối rối. Anh đang hiểu lầm cô thích anh Thiên Yết sao? Bị người mình thích hiểu lầm làm tâm trạng âm u của cô càng trở nên không tốt.

Thiên Bình bên đây lại có suy nghĩ khác, anh từ đầu đã thấy cô bé này lo lắng cho bạn cùng phòng anh như thế nào. Nhìn xem, anh chỉ nói vài câu đã bối rối như vậy.

Anh thấy trong nhà này ngoài Cự Giải ra thì cô bé chỉ có bám theo Thiên Yết thôi. Suốt ngày toàn kè kè bên nhau như thế mà không có tình cảm là anh cùi đấy.

"Thôi đừng chọc em nó nữa. Mày lo mà nghĩ xem tối nay ăn gì đi."

Song Tử không biết từ lúc nào đã từ trong phòng mình bước ra. Vì vừa tắm xong nên trên người vẫn còn ẩm ướt. Cô chán nản ngồi trước cửa vừa lau tóc vừa nói với Thiên Bình.

"Hay ăn gà nhá?"

"Mày nấu à?"

"Không! Mày biết rõ tao không biết nấu ăn mà. Mày nấu đi"


Chỉ vì bị Thiên Bình chọc tới điểm yếu mà Song Tử trở nên cáu gắt duỗi đôi chân "dài" ra đá anh. Và tất nhiên là đá không trúng.

"Thôi tao làm biếng lắm. Lát đợi thằng Yết ra nấu"

Thiên Bình bĩu môi lười biếng dựa mặt trên ban công nhìn Song Tử mà chỉ chỉ tay vào phòng, nơi có Thiên Yết.

Ai nói chứ về cái tài nấu ăn thì cái khu này nếu không có Xử Nữ thì Thiên Yết làm trùm rồi. Thiên Bình cũng biết nấu ăn nhưng có người nấu cho, lại ngon nữa thì dại gì không nhờ mà tự nấu làm gì cho mất công.

"Sư Tử, em đừng đứng đó nữa. Mau về phòng tắm rửa nhanh đi không lại cảm"

Thiên Bình bâng quơ nhìn xung quanh thì bắt gặp Sư Tử vẫn lặng người đứng đó nên nhắc nhở. Nhưng vẫn là không quên trêu chọc đôi câu.

"Nếu lo cho thằng đấy thì lát lên xem nó là được chứ gì?"

Từng câu từng chữ của Thiên Bình làm trái tim bé nhỏ của Sư Tử như muốn vỡ ra thành từng mảnh. Sư Tử chỉ biết gượng cười cúi đầu chào một cái rồi quay người về phòng.


"Vậy thôi em về phòng"

...

Không biết từ lúc nào Kim Ngưu đã đứng trước cửa nhìn Sư Tử. Thấy hai hàng nước mắt đang lăn dài trên gò má Sư Tử làm Kim Ngưu có chút xót xa.

Cô bạn của cô sao lại lụy tình như vậy? Thật muốn trách tại sao Sư Tử lại dại khờ tự đi làm khổ mình chỉ vì một tình yêu không thể thành.

Nhưng cô tự nhìn nhận lại chính mình, liệu một ngày nào đó cô có trở nên như vậy chỉ vì anh ấy không? Tất cả đều không đoán trước được.

"Kim Ngưu à, tại sao yêu lại đau đến thế?"

"Tại sao anh ấy không nhận ra tớ?"

"Tại sao anh ấy lại yêu chị ấy mà không phải mình?"

"Tại sao anh ấy lại không nhận ra mình thích anh ây?"

"Tại sao..."

Sư Tử khóc oà lên ôm chặt lấy Kim Ngưu mà liên tục hỏi những câu hỏi "Tại sao…". Tiếng Sư Tử rất nhỏ, chỉ đủ để cô nghe được nhưng lại rất xót xa. Kim Ngưu chỉ biết lặng người ôm lấy cô bạn mình.
Những câu trả lời đó, Kim Ngưu không thể trả lời và cũng không biết trả lời sao cho thoả đáng. Trừ việc tự cậu ấy cảm nhận ra thì không còn cách nào để biết được cả.

...

Ma Kết đang trú mưa tại quán cà phê quen thuộc gần nhà. Phải nói là cô xui thật. Đi gần tới nhà rồi thì mưa càng ngày càng lớn.

Nếu cô vẫn còn cố chấp về nhà mà không trú mưa tại đây thì chắc đã về nhà với một thân tàn tạ rồi.

Tìm một góc khuất nơi có không gian ấm áp hơn một chút, cô mua một ly socola nóng để uống cho ấm người.

Trong lúc đang thư thả ngắm nhìn những hạt mưa bên ngoài, Ma Kết giật mình khi nghe thấy tiếng gọi phía sau lưng.

"Ma Kết? Học xong rồi à? Người ướt như vậy là bị mắc mưa rồi đúng không?"

Ra là Song Ngư, gương mặt bảnh trai với nụ cười xán lạn như hoa ấy còn ai ngoài ảnh nữa. Ma Kết lập tức đứng dậy, nghe anh đoán trúng liền cười trừ.
"Vâng. Mà chị ấy..."

"Là bạn gái của anh"

Ma Kết từ đầu đã có chút ngờ ngợ khi thấy cô ấy lấp ló sau anh Song Ngư rồi. Nhưng cô nhớ lần trước là cô gái khác mà? Thôi kệ đi, dù sao thì tính đào hoa của anh ấy cô đã được nghe kể nhiều rồi nên cũng chẳng bất ngờ mấy.

"Cô ấy tên Ngô Hà Nhi, lớn hơn em một tuổi"

Song Ngư cũng rất vui vẻ nắm lấy vai cô gái đó kéo ra trước mặt Ma Kết. Nhi có vẻ lúng túng, mặt hơi đỏ, có vẻ là kiểu người nhút nhát.

"Chào chị, em là Ma Kết, ở cùng chỗ trọ với anh ấy"

"Chị là bạn gái anh ấy. Em cứ gọi là chị Nhi là được"

Cô gái e thẹn cười nhẹ, tay khẽ vuốt mái tóc dài. Nếu phải nói về nhan sắc thì chị ấy cũng không phải dạng vừa, mắt to, mũi nhỏ, môi đỏ mọng chúm chím. Nếu không phải Ma Kết là gái thì không chừng đã cướp cô ấy từ tay Song Ngư rồi.
Người con gái mềm mại như nước, dịu dàng lại kiều diễm như vậy anh ấy kiếm đâu ra vậy? Nhưng liệu chị ấy ở bên người như anh ấy được vào lâu?

Ma Kết cũng chẳng thèm suy nghĩ nữa, chuyện của họ cô cũng chẳng liên quan. Nhưng chỉ tiếc cho một chị gái xinh đẹp vào tay sói thôi.

END CHAP.

-Từ bây giờ thì đất diễn của Kim Ngưu và Sư Tử sẽ có khá nhiều nhé. Vì đây chính là giai đoạn bùng nổ tình yêu của hai bạn ấy mà. Hehehe 🤭


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.