[12 Chòm Sao] Sắc Thanh Xuân

Chương 34



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trước khi bắt đầu, mình khoe cái bìa siêu sịn sò mới được người des cho. Hiu hiu mình thích lắm ấy ^_^.

Bìa mới, câu chuyện mới, may mắn mới! Mong rằng sẽ nhiều người biết đến truyện của mình hơn =))))[12 chòm sao] Sắc Thanh Xuân - Chap 34

Cô nương Syubgiryeok, yêu cô nhiều nè~

[...]

Ma Kết uể oải ngồi trên chiếc ghế đá ven đường, đầu óc vẫn còn choáng váng, tạp âm bên tai đập thẳng vào đại não làm cô ngày càng khó chịu.

"Cậu bị lạc?"

Đầu óc chợt tỉnh táo lên vài phần, gần như ngay lập tức đứng phắt dậy, theo bản năng đưa mắt lo lắng nhìn xung quanh, cảm giác mệt mỏi trào lên hàng lông mày nhíu lại ngày một chặt.


Bạch Dương ở bên cạnh bộ dạng ngả ngớn tỏ ra không mấy để tâm nói:

"Đừng lo, cậu ta đi cùng Kim Ngưu dù bị lạc cũng không bị bắt cóc mất đâu."

Thái độ thản nhiên không phải chuyện của mình thì không quan tâm làm Ma Kết rất tức giận, không phải bạn cậu ta nên cậu có thể dễ dàng buông một câu vô trách nhiệm thế à?

Cô có thể không lo lắng sao? Khả năng định hướng của Xử Nữ cực kỳ kém, cô cũng không thân thiết với Kim Ngưu để hoàn toàn tin tưởng vào cậu ta.

Xử Nữ ở đầu dây bên kia chẳng rõ đã nghe thấy những gì, nói:

"Ma Kết, mình không sao đâu, cậu cứ ngồi nghỉ đi. Mình với Kim Ngưu sẽ quay lại chỗ cậu sau."

Không đợi Ma Kết nói thêm gì đã tắt máy, Ma Kết mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng. Xử Nữ lạc đường thì không có gì để nói nhưng Kim Ngưu chẳng lẽ cũng như thế. Nói thật kiểu người lúc nào cũng mang đến cảm giác trầm ổn và lý trí như Kim Ngưu mà không có khả năng định hướng, đây chắc chắn là một câu chuyện cười vô cùng nhạt nhẽo.


Trừ khi là cậu ta cố tình!

Từ khi có ý thức về vị trí của bản thân, Ma Kết đã học được cách nhìn sắc mặt của người khác mà lớn lên.

Ở cái độ tuổi thanh xuân mới lớn, lưng chừng ranh giới giữa trẻ con và trường thành này, nông nổi và chưa đủ chín chắn, tính cách và cảm xúc thực sự của con người khó có thể che dấu toàn bộ. Nhưng cuối cùng vẫn tồn tại những con người khiến Ma Kết không thể hiểu được bọn họ thực sự nghĩ gì và muốn gì.

Người đầu tiên là bạn thân cô-Dương Xử Nữ, có điều, trước mặt cô Xử Nữ không hề che dấu cảm xúc thật sự, vẫn luôn là một cô gái nghịch ngợm, sắc sảo và tài giỏi. Chỉ khi tiếp xúc với người lạ cô ấy mới khoác lên mình cái vỏ bọc của sự bình tĩnh, thản nhiên đến mức không hề có gì nổi bật. Nếu Xử Nữ muốn, người ngoài chắc chắn không thể biết được cô ấy đang nghĩ cái gì.


Người thứ hai chính là Hoàng Bạch Dương, đằng sau một vẻ ngoài thờ ơ bất cần rốt cuộc là một con người thế nào?

Bạch Dương, lúc mới tiếp xúc sẽ có cảm giác cậu ta cực kỳ nhiệt tình và dễ làm quen, chỉ cần lên tiếng nhờ vả cậu ta tuyệt đối sẽ không từ chối, bất kể là ai muốn đến làm quen cậu ta đều có thể vui vẻ nói chuyện. Nụ cười của Bạch Dương trong mắt cô rất đáng ghét nhưng thực tế nó lại khiến người ta ít nhiều có thiện cảm, giống như bất kể lúc nào Bạch Dương đều có thể cười được.

Hoàng Bạch Dương giúp đỡ người khác là thật nhưng Ma Kết lại chưa từng thấy cậu ta chủ động giúp đỡ ai bao giờ.

Lần đầu tiên hai người gặp nhau là năm lớp 11, Ma Kết chỉ nhớ bản thân bê một cái gì đó rất nặng cần người giúp, Bạch Dương ở hướng ngược lại với cô. Khuôn mặt mang nét cười đến giờ chưa từng thay đổi, đôi mắt nhìn thẳng, lững thững bước đi giống như không hề để ý đến dáng vẻ chật vật của Ma Kết, không phải, là giống như không nhận ra sự tồn tại của cô.
Hết cách, Ma Kết đành phải nhờ Bạch Dương giúp đỡ, cậu ta quay sang nhìn cô, ánh mắt giao nhau, Ma Kết bỗng nhiên giật mình, đôi mắt người này tại sao lại mờ mịt, không điểm sáng như thế?

Sau này khi nhớ lại nếu cô không lên tiếng có lẽ Bạch Dương sẽ cứ thế mà lướt qua.

Là hội trưởng và hội phó của hội học sinh thời gian hai người tiếp xúc tương đối nhiều, tính cách của cậu ta thực sự khó hiểu.

Bạch Dương và Ma Kết quen biết nhau đã được hai năm, cô ngày càng khó chịu, cậu ta có thể phá vỡ mọi nguyên tắc của Ma Kết, cảm xúc vốn được giấu kỹ trong lòng lại bị Bạch Dương lôi ra hết. Ma Kết rất không cam tâm, Bạch Dương rõ ràng hiểu cô đến kỳ quái trong khi cô lại không biết gì về cậu ta.

Xung quanh Bạch Dương luôn mơ hồ tồn tại một màn sương cực mỏng, ở một khoảng cách nhất định sẽ không nhận ra nhưng chỉ cần bước lại gần hơn lập tức sẽ bị lạc. Con người thực sự của cậu ta chính là bị lớp sương này che dấu, không ai có thể biết được.
Dạo gần đây Ma Kết còn lờ mờ cảm thấy giữa Bạch Dương và Xử Nữ tồn tại một sợi dây liên hệ khó hiểu. Không hề rõ ràng, chỉ là cảm giác của cô thôi.

Người cuối cùng là Vũ Kim Ngưu, cậu ta cũng giống Xử Nữ vậy, là một đại dương mênh mông rộng lớn, bề mặt yên tĩnh bình lặng còn trong lòng đại dương có bao nhiêu giông bão chỉ mình nó mới biết được. Nếu Kim Ngưu cố tình để bị lạc, cậu ta thực sự muốn gì?

Ma Kết không hề suy nghĩ thái quá mà là không thể nào mang tư duy bình thường áp lên ba con người này được. Bọn họ muốn cái gì có lẽ chỉ có bản thân mới biết. Giọng nói của Bạch Dương cắt ngang dòng suy nghĩ miên man của Ma Kết:

"Cậu sao rồi?"

"Không sao, đỡ rồi."

"Muốn đi thăm quan một vòng không, tiện thể tìm hai người kia luôn."

"Ừm được."

Đi lòng vòng một hồi, Kim Ngưu và Xử Nữ không tìm thấy, đi qua rất nhiều trò chơi nhưng cũng không dừng lại. Ma Kết bỗng nhiên nhớ ra một chuyện:
"Bạch Dương, tôi không nghĩ là cậu sẽ đến nơi như thế này đấy."

Bạch Dương dường như rất thích thú với câu vừa rồi của Ma Kết, nét cười quen thuộc lại phảng phất cảm giác lạnh giá nhàn nhạt nơi khóe miệng. Đây không phải lần đầu tiên Ma Kết nhìn thấy nụ cười này.

Lần đầu tiên Bạch Dương cười kiểu này trong lòng Ma Kết giống như bị hắt một chậu nước đá vào người giữa mùa đông rét buốt. Khi ấy cô phát hiện thì ra Hoàng Bạch Dương không hề thân thiện như bề ngoài cười cợt ngả ngớn kia.

"Anh Bạch Dương, con người anh rất tốt, em thực sự thích anh."

Đây là câu nói Ma Kết tình cờ nghe được cũng là nguyên nhân Bạch Dương cười như thế. Mà câu nói vô tình vừa rồi của Ma Kết dường như đã chạm tới giới hạn nào đó của cậu ta.

"Ồ, thế cậu nói xem tôi sẽ đến nơi như thế nào?"
Câu hỏi này Ma Kết không biết và cũng sẽ không bao giờ đoán được. Trực giác nói với cô rằng tuy Bạch Dương luôn mang vẻ ngoài cười đùa nói chuyện nhiệt tình nhưng cậu ta chưa bao giờ thuộc về thế giới ồn ào kia.

"Tôi vô tình nghĩ ra thôi, đừng để tâm."

"Ma Kết thử trò này không?"

Chẳng biết từ bao giờ hai người đã dừng chân tại một tòa lâu đài u ám, lòng Ma Kết hơi run lên.

Đùa nhau chắc? Ngôi nhà ma!

Bất kể là ai trong lòng đều sẽ tồn tại một nỗi sợ nào đó, Ma Kết tuy ngoài mặt lạnh lùng, nghiêm khắc nhưng cũng như vậy.

Không khí âm u lạnh lẽo, người chết máu me, âm thanh dồn dập ghê rợn, những sự xuất hiện đột ngột đến kinh dị, đó đều là những nỗi sợ thuộc về bản năng con người.

Có một điều Ma Kết chưa bao giờ muốn thừa nhận, Bạch Dương nắm bắt cảm xúc của cô rất tốt, chỉ cần cậu ta muốn Bạch Dương chắc chắn có cách khiến Ma Kết không thể nào từ chối, vì thế cô đồng ý:
"Có."

Bạch Dương không nghĩ rằng Ma Kết sẽ đồng ý nhanh như vậy, thoáng ngạc nhiên:

"Chờ chút, tôi đi mua vé."

Lối vào đủ cho hai người đi song song, trước sau đều có người Ma Kết yên tâm hơn một chút, nhưng chỉ ba giây sau toàn thân Ma Kết cứng đờ lạnh toát, trái tim tường chừng như muốn nhảy lên cổ họng, ngay tức khắc xung quanh cô là tiếng la hét sợ hãi.

Dưới ánh đèn đỏ mờ ảo bàn tay đầy máu nắm chặt cổ chân của vài người trong đám đông.

Ma Kết nhắm chặt mắt cắn môi đến trắng bệch, một tay siết mạnh dây túi bên người. Bạch Dương và Ma Kết đi sát bên nhau trong vô thức tay còn lại của Ma Kết đã nắm lấy một góc áo của Bạch Dương.

Bạch Dương hôm nay mặc một chiếc áo jacket mỏng màu đen, không cài khóa, cảm nhận được một bàn tay níu lấy góc áo của mình, khóe miệng nhếch lên một nụ cười giễu cợt, cảm giác lạnh lẽo chầm chậm lan khắp cơ thể.
Hoàng Bạch Dương cuối cùng cũng đoán đúng về việc cậu không mong xảy ra nhất rồi.

Trong bóng tối, Bạch Dương thu lại nét cười cợt thường ngày, bình tĩnh bước tiếp coi như không phát hiện ra việc Ma Kết nắm vạt áo mình.

Mấy trò này chỉ dọa được người yếu bóng vía thôi đối với cậu không có tác dụng đâu. Nhìn kỹ một chút những con ma thình lình nhảy ra được làm không quá mức cẩn thận, hiện trường thảm sát máu me thần chết mang lưỡi hái trên vai khoa trương đến mức giả tạo rồi.

Ma Kết không hề nhận ra bản thân đang cầm góc áo người bên cạnh, mắt vẫn nhắm vô thức bước đi theo sự dẫn dắt của Bạch Dương. Tiếng gào thét thê thảm đập vào màng nhĩ khiến Ma Kết thêm run rẩy.

Người bên cạnh bỗng nhiên dừng lại Ma Kết giật mình mở mắt lúc này mới phát hiện ra tay trái của mình đang cầm góc áo người ta, bối rối buông tay.
Ngôi nhà ma có nhiều đường khác nhau muốn ra ngoài đều phải đi qua chỗ này, Bạch Dương và Ma Kết là người đầu tiên tới chỗ này, trước mặt là một cây cầu nhỏ, đi qua cây cầu này là có thể ra ngoài.

Bạch Dương nhìn biểu cảm trên mặt Ma Kết dưới ánh đèn lờ mờ, có thể chắc chắn cô gái này hiểu lầm rồi, không phải ngẫu nhiên mà cây cầu này được đặt ở cuối cùng đâu.

Từ lúc bước vào nhà ma lúc này Bạch Dương mới lên tiếng:

"Tôi đi trước, cậu đi sau nhé!"

"Được thôi."

Khi Ma Kết bước lên cây cầu cô lập tức rút lại cái suy nghĩ thử thách này đơn giản. Cây cầu thực chất chỉ là một khúc gỗ trơn trợt không có chỗ bám, không biết sử dụng hiệu ứng gì khiến người ta có cảm giác đang lơ lửng giữa vực sâu không đáy. Thỉnh thoảng vọng lên tiếng gào thét thảm thiết, khẽ rùng mình, chẳng may trượt chân ngã xuống phía dưới đen ngòm kia thì sẽ được chào đón thế nào nhỉ?
Đúng vào lúc Ma Kết liếc xuống ánh đèn đỏ lập tức lóe lên khung cảnh bên dưới mờ ảo hiện ra, cô đứng sững lại không thể bước thêm bước nào nữa. Phía dưới hình ảnh những gương mặt đầy máu me, con người bị tra tấn dã man thình lình lóe lên rồi biến mất trong bóng tối vô tận khiến nỗi sợ trong lòng cô càng lớn.

Bạch Dương đi phía trước cảm thấy người phía sau không bước tiếp được nữa bất đắc dĩ đưa tay, cách một lớp áo nắm lấy cổ tay Ma Kết:

"Đi chung sẽ khó bị ngã hơn."

Ma Kết giật mình:

"À ừ, cảm ơn cậu."

Cô đương nhiên không dám nhìn phía dưới thêm lần nào nữa, chầm chậm nhích từng bước cẩn thận, vô thức nhìn vào bàn tay cầm cổ tay mình, Bạch Dương nắm rất nhẹ không hề dùng lực nếu không nhìn xuống cô còn không biết cậu ta đang nắm tay mình, trong lòng cũng không rõ là cảm giác gì.
Sau một hồi cuối cùng đã nhìn thấy ánh mặt trời, trái tim đang treo lơ lửng cũng hạ xuống Ma Kết âm thầm thở phào một hơi.

Bạch Dương cười cười hỏi:

"Thế nào kíƈɦ ŧɦíƈɦ không?"

Sợ muốn chết! Huhu!

"Hừ! Chẳng ra sao cả."

"Đi tìm hai người kia thôi."

"Nói như kiểu cậu biết chính xác họ ở đâu ấy?"

Bạch Dương nhún vai:

"Tôi đoán thế."

Lúc mới vào cửa Bạch Dương có nhìn qua thiết kế của khu vui chơi này, dựa theo tính cách của Kim Ngưu và những gì cậu biết về Xử Nữ, chắc cũng chỉ có một nơi thôi.

Mê cung gương!?

Ma Kết thấy tương đối phù hợp với tính cách của Xử Nữ chỉ là không biết hai người này đã đến nơi đây chưa thôi.

Vừa đúng lúc, Kim Ngưu và Xử Nữ từ phía trong đi ra.

"Xử Nữ!"

Xử Nữ hướng Ma Kết cười:

"Ma Kết cậu khỏe rồi hả?"

"Ừ mình không sao rồi. Trò này thế nào?"
"Cũng được. Cậu muốn thử không?"

Thực tế trong một đám người cùng vào Kim Ngưu và Xử Nữ là những người ra ngoài nhanh nhất, cả hai đều không gặp khó khăn với trò này. Nó khá đơn giản!

"Thôi không đâu trò này không hợp với mình."

Xử Nữ muốn nói lại thôi, mấy trò cậu chơi cùng Bạch Dương khẳng định không cái nào hợp với cậu mà cậu vẫn bị ép chơi đấy thôi.

"Sắp trưa rồi, đi ăn gì đi."

Người đề nghị là Bạch Dương, tất cả đều đồng ý.

Ma Kết đoán không sai, Vũ Kim Ngưu là cố tình bị lạc hoặc là chỉ im lặng đi theo để Xử Nữ tự tìm đường. Nếu không sao cậu ta có thể một mạch dẫn ba người bọn họ đến chính xác hàng phi tiêu đổi thú bông cơ chứ.

Dọc đường đi cũng không chỉ có một hàng phi tiêu đổi thú.

Vì con gấu quá lớn Xử Nữ quyết định gửi lại Doraemon ở hàng thú vừa rồi, thực ra cũng không có gì quan trọng nếu không cho gửi Kim Ngưu hoàn toàn có thể phi hết toàn bộ gấu bông ở đây rồi mang về cả thể.
Đương nhiên là chỉ nói thế để ông chủ cho gửi nhờ thôi.

Ma Kết có chút ấm ức trong lòng, vì cớ gì mà Xử Nữ đi cùng Kim Ngưu thì vừa được chơi lại vừa có quà mang về thế kia.

Còn cô đi với tên Bạch Dương toàn bị ép chơi mấy trò thử thách sức chịu đựng thế, hết tàu lượn trên cao rồi lại đến ngôi nhà ma. Trái tim nhỏ bé của cô chắc sắp ngừng đập mất thôi.

Ma Kết tất nhiên chẳng cần mấy con gấu bông này chỉ thắc mắc hai người này là bạn thân mà sao chẳng liên quan gì đến nhau vậy. Chẳng phải bạn thân thì sẽ nhiễm tính cách nhau à?

Xử Nữ thật ra cũng muốn Ma Kết có một món quà mang về, nhưng cô lại không thể mở miệng bảo Kim Ngưu phi thêm lần nữa. Thế là liếc mắt sang nhìn Bạch Dương, cậu ta cũng nhìn cô sau đó thản nhiên quay đi như không hiểu gì.

Xử Nữ "..."
Cậu được lắm!

Bạch Dương biết Xử Nữ muốn gì nhưng cậu sẽ không làm thế!

Bốn người chọn một quán ăn khá sạch sẽ bên đường, gọi bốn suất bún Xử Nữ nói với chủ quán:

"Cô ơi, 1 bát không bỏ giá đỗ giúp cháu ạ."

Trong khi chờ đợi, Bạch Dương lại hỏi:

"Chiều các cậu có kế hoạch gì chưa? Định đi đâu tiếp?"

Xử Nữ lịch sự đáp:

"Chưa biết chắc đi loanh quanh thêm một chút rồi về thôi."

Hừ cô thấy ba con người này khả năng làm màu trước mặt người ngoài có kém gì cô đâu. Kim Ngưu thì không nói, từ khi nào Bạch Dương lại đứng đắn thế, còn Ma Kết nữa, sao lại là cái gương mặt lạnh như tiền này vậy.

Xử Nữ muốn khóc thành một dòng sông rồi.

Đồ ăn được mang ra, Xử Nữ cúi đầu ăn không muốn ngẩng lên nhìn cái không khí ngượng ép này nữa.

Xử Nữ có cài một âm tin nhắn riêng cho mẫu hậu đại nhân. Mở điện thoại ra xem nếu không phải vì có Bạch Dương và Kim Ngưu ngồi đây cô thật muốn phun cả hớp nước trong miệng ra. Quay sang Ma Kết:
"Ma Kết, ăn xong mình về đi."

Ma Kết phối hợp rất ăn ý chẳng hỏi tại sao:

"Ừ."

Xử Nữ vẫn trưng cái gương mặt khách sáo nói với hai người con trai kia:

"Chúng tôi về trước. Hai cậu đi chơi vui vẻ!"

Sau khi Xử Nữ và Ma Kết về, Bạch Dương và Kim Ngưu cũng chẳng còn lý do ở lại tiếp:

"Về thôi."

Điện thoại của Kim Ngưu cũng có một tin nhắn, là của Thiên Xứng!

[Anh Kim Ngưu, bữa tiệc ở nhà họ Nhạc tối nay anh có tham gia không?]

Thiên Xứng không nhắc, Kim Ngưu cũng quên mất, bữa tiệc này được thông báo từ một tháng trước, nghe nói, cậu con trai nhà họ Nhạc du học bên Mỹ trở về. Người con trai này bằng tuổi với cậu, mà bữa tiệc này Thiên Xứng tham gia còn hợp lý, chứ Vũ Kim Ngưu cậu chẳng có lý do gì để có mặt ở đấy cả.

Vậy thì cậu biết tại sao Xử Nữ lại vội vàng về như thế rồi.
[Không.]


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.