[12 Chòm sao] School

Chương 201: Kết cục của họ Diêm



Mọi người đọc lại khúc cuối của chap 200 để xem tiếp nha. Au có chỉnh sửa đoạn cuối lại á.

-----------------------------------------

"C... Cái gì thế? Cái này tức là sao?"

"Diêm gia? Là Diêm gia trong Ngũ đại gia thế?"

"Chuyện này là sao?"

Ồn ào... xôn xao...

"Bí mật của Diêm gia. Anh trai nhận nuôi đứa con ngoài giá thú của em gái ruột."

Trên màn hình Led khổng lồ, lại hiện ra một dùng chữ. Ngắn gọn, nhưng lại chứa đủ nội dung khiến tất cả mọi người ai cũng ngỡ ngàng và hoang mang.

- Tương nhi? Bí mật của Diêm gia này là sao vậy?

- Tương nhi?

Nhắc đến Diêm gia, trường Royal cũng chỉ có một mình Diêm Tần Tương là người mang họ Diêm. Nhưng đám người còn lại không để ý, từ khi thấy được nội dung kia, sắc mặt Diêm Tần Tương đã trắng bệch không còn một giọt máu, cả người cứng đờ như bức tượng đá.

- Mau xem là ai đang giở trò! Ngăn tất cả các nhân viên trong ban tổ chức thoát ra khỏi sân khấu! Bắt hết những kẻ khả nghi lại cho tôi!

Diêm Hồng Uy rõ ràng nổi tiếng là một người ôn hòa, nho nhã. Không hiểu sao lúc này lại nổi cáu, khẩn hoảng đến mức khiến người quen cũng không nhận ra, kể cả Cầm Tử Liên – vợ của ông. Loại phản ứng này, khiến những người thế gia còn lại đều đoán được dòng chữ trên kia có mấy phần là thật.

"Bóc trần bộ mặt thật của một trong ngũ đại gia thế - Diêm gia"

Mặc kệ tất cả mọi người đều đang hoang mang, trên bảng led vẫn tiếp tục hiện lên những dòng chữ rõ ràng. Mỗi lần màn hình thay đổi, Diêm Hồng Uy càng thêm khẩn trương mà bỏ đi vào phía sau sân khấu, xem rốt cuộc kẻ nào đang giở trò.

Ở trong hàng ghế Vip ấy, ai cũng nhôn nhao xôn xao, chỉ có một vị vẫn còn tâm tình ngồi yên, chờ xem chuyện hay đang xảy ra.

"19 năm về trước, Diêm gia đã thực hiện một tội ác tày trời, chỉ vì sự đố kỵ."

Bầu không khí bắt đầu ổn định lại so với ban đầu, dường như mọi người đều đang bị cuốn vào nội dung của những dòng chữ xuất hiện trên màn hình hớn.

"19 năm về trước, đã có một tình bạn thân xuất hiện giữa Diêm gia và Mạc gia."

"Nhưng chính vì sự đố kỵ với người bạn thân họ Mạc, đại tiểu thư của Diêm gia đã bày mưu hãm hại người họ Mạc ấy."

"Tiểu thư họ Diêm thích một chàng trai, nhưng chàng trai đấy lại ái mộ tiểu thư họ Mạc."

Đọc đến đây, gần như ai ai cũng biết được kết quả của câu chuyện.

"Cuối cùng, tiểu thư họ Diêm đã hãm hại và bán tiểu thư họ Mạc vào quán Bar. Hủy hoại thanh danh một đời của người con gái ấy. Sau đó còn bưng bít, phủ nhận mọi tội lỗi của mình."

"Diêm gia đã chặn đứng mọi bằng chứng phạm tội của Diêm tiểu thư, khiến cho một người đang có tất cả, trong chớp mắt trở thành kẻ rác rưởi đối với mọi người. Mạc chủ gia vì đó mà mất vì đột quỵ, Mạc tiểu thư bị tân Mạc chủ gia đuổi khỏi gia môn."

"Mất cha, bị dòng họ ruồng bỏ, bị bạn bè quay lưng, Diêm tiểu thư đã khiến một người thiện lương, lạc quan như Mạc tiểu thư phải cùng quẫn mà tìm đến cái chết!"

"Trong khi đó, Diêm tiểu thư lại lên trường, tung tin đồn bạn thân mình là gái bán hoa, hòng muốn cướp được hình ảnh của bạn thân mình trong mắt chàng trai kia."

"Chàng trai kia không có cái nhìn kiên định, liền tin tưởng Diêm tiểu thư. Hai người đã qua lại được một tháng, thì chàng trai kia đã phát chán Diêm tiểu thư. Hai người, kẻ buông người níu, rốt cuộc, một năm sau cũng chấm dứt. Tuy nhiên, sau đó Diêm tiểu thư phát hiện, mình đã có thai."

- Ôi mẹ ơi!

- Câu chuyện gì thế này?

- Người nào đang viết tiểu thuyết trên đó thế?

- Tớ bắt đầu nổi hết da gà rồi này!

Xì xầm... xôn xao...

Cho đến bây giờ, sau vài dòng chữ, toàn bộ học sinh cùng các người liên quan có mặt trong sự kiện này đều vô cùng hoang mang.

Đến cả lũ nhóc thế gia của trường Royal cũng không ngờ đến sự việc này, bọn họ đều đồng loạt quay sang nhìn người đang kinh động đến mức khó tin kia.

Diêm Tần Tương... cũng không hề biết đến chuyện này. Nhưng cô lại cảm giác được, Diêm tiểu thư ở trong câu chuyện trên kia, thật giống với bà ấy.

- Rút! Rút hết dây điện ra! Cúp nguồn điện đi! Mau!

Diêm Hồng Uy cùng đám người của ban tổ chức chạy vào trong, nhưng ngoài những người nội bộ ra thì chẳng có ai đáng nghi. Ông ta vừa quát, vừa đến nguồn điện mà cúp hết toàn bộ.

- N-ngài Diêm...

Các nhân viên kỹ thuật hoang mang, nhìn lên màn hình Led.

Dù đã cúp hết nguồn điện rồi, nhưng màn hình Led vẫn còn sáng, và những dòng chữ kia vẫn tiếp tục hiện lên.

"Diêm tiểu thư phát hiện mình mang thai đứa con của người đàn ông kia, nhưng hắn ta đã ra nước ngoài và kết hôn với người khác. Tuổi đôi mươi, Diêm tiểu thư còn quá trẻ để mang thai, lại không có nguồn gốc rõ ràng, sợ hãi chính mình sẽ có kết cục giống người bạn năm kia, bị Diêm gia đuổi khỏi nhà..."

"Vì thế, Diêm tiểu thư quyết định sẽ phá thai. Nhưng, cô ta không thể làm thế, vì nếu cô ta phá thai, cô ta sẽ mắc chứng khó sinh cho sau này."

"Trong ngũ đại gia thế, việc người phụ nữ không thể sinh con, sẽ không có hậu duệ nối dõi dòng tộc, sẽ không có vị trí vững chắc để khẳng định giá trị của mình. Vì không muốn mắc chứng khó sinh, Diêm tiểu thư đã giữ cái thai lại..."

CHOANG! CHOANG! RẦM! ẦM!

Màn hình Led, vậy mà đã bị người của đội hầu cần, theo lệnh của Diêm Hồng Uy, đập nát hết. Chiếc màn hình lớn giữa sân vận động bị nứt lan tràn, đen thui, không còn dòng chữ nào xuất hiện trên đó nữa.

Mọi người đều tỏ vẻ cụt hứng, mọi chuyện rõ ràng là đang rất cuốn.

"Diêm tiểu thư tạm thời giữ cái thai lại,..."

Đột nhiên, vang vọng khắp sân vận động, là một giọng nói đã được chỉnh sửa. Diêm Hồng Uy tưởng phá được cái màn hình khổng lồ là xong chuyện, ai ngờ đâu, những cái loa trong sân vận động lại phát ra tiếng người rõ ràng:

"...nhưng cô ta cũng không biết phải làm gì tiếp theo, nên đã gọi điện cho anh trai mình – Diêm Hồng Uy."

Ba chữ "Diêm Hồng Uy" vang lên khiến tất cả mọi người đều một phen bàng hoàng. Những người máu mặt đang ngồi ở khu vực Vip đều đồng loạt nhìn Diêm Hồng Uy đang đứng ở chân màn hình led, mà ánh mắt của Cầm Tử Liên – vợ của ông, đã bắt đầu sợ hãi và nghi ngờ. Nghi ngờ rằng, chuyện này có liên quan đến câu chữ đầu tiên xuất hiện trên màn hình khi nãy "Bí mật của Diêm gia. Anh trai nhận nuôi đứa con ngoài giá thú của em gái ruột." Nếu thật là vậy, thì con gái ruột của bà đang ở đâu?

"Diêm Hồng Uy là anh trai của Diêm tiểu thư, vô cùng yêu thương và chiều chuộng em gái mình. Vì thế, hắn ta nói Diêm tiểu thư đừng phá thai, hãy sinh nó ra, hắn ta sẽ nuôi đứa bé ấy. Như vậy, Diêm tiểu thư không những sẽ không mắc chứng khó sinh, sau này vẫn có thể lấy chồng là người của danh môn thế gia, mà còn sẽ không bị người khác coi thường hay bị Diêm lão gia đuổi ra khỏi nhà. Chỉ là..."

- Ôi mẹ ơi, nếu nói vậy thì...

Đồng loạt, mọi ánh mắt của người trường Royal lẫn Zodiac đều hướng về cùng một điểm – cô gái đã bất động thanh sắc từ lâu – Diêm Tần Tương. Vẻ mặt của Diêm Tần Tương lúc này vô cùng kinh hoảng. Cô ta bị mọi người nhìn đến, liền không giữ nổi vẻ cao quý thường ngày, sắc mặt hoang mang sợ hãi, miệng lắp bắp:

- Không phải... không phải thế... Hắn ta nói bừa, hắn ta nói bừa...

Những người chơi chung với Diêm Tần Tương sẽ hiểu được cái người bí ẩn kia có nói bừa hay không. Diêm Tần Tương là kẻ giỏi giấu cảm xúc của mình nhất, cho dù tức giận, nguyền rủa ai đó, cô ta cũng vẫn sẽ giữ được dáng vẻ đạo mạo, quý tộc của mình. Nhưng phản ứng lúc này, ít nhiều, tâm lý của cô ta cũng đã bị dao động.

- Mấy người nhìn cái gì? Mấy người tin vào lời của kẻ bí ẩn kia nói hay sao?

Bỗng nhiên lúc này, Cố Sùng Lâm đứng ra, chắn trước mặt Diêm Tần Tương, hứng chịu những ánh nhìn nghi ngờ của mọi người giúp cô, dõng dạc quát:

- Chỉ là một lời nói, ai chẳng nói được! Con mẹ nó sống ở thời đại nào rồi, không có bằng chứng thì đừng có bịa chuyện gạt người!

- C-Cố Sùng Lâm?

Diêm Tần Tương không dám tin vào mắt mình. Trong những người mà cô mong rằng họ sẽ đứng ra bênh vực cô, không hề có hắn, nhưng hắn lại là kẻ duy nhất đứng ra che chắn cho cô.

Kẻ mà cô chướng mắt nhất, lại là kẻ bảo vệ cô ngay lúc này?

Kẻ mà cô đố kỵ nhất, lại là kẻ chìa tay ra cứu vớt cô?

Vù... vù... vù...

Loạt soạt... loạt soạt...

Lúc này, trên bầu trời, có chục chiếc máy bay điều khiển từ ta, chở thêm một giỏ nhỏ, bay đến đâu, liền rải giấy đến đây. Thoáng chốc, cả sân vận động đều trắng giấy khắp trời, hệt như một màn tuyết rơi. Giọng nói bí ẩn kia tiếp tục vang lên:

"Chỉ là, năm đấy, vợ của Diêm Hồng Uy, Cầm Liên Tử, cũng đang mang thai. Cầm Liên Tử sinh muộn hơn Diêm tiểu thư vài ngày, Diêm Hồng Uy vậy mà đã đánh tráo chính con ruột của mình với con của em gái mình với nhau. Đã 17 năm trôi qua, đứa bé ấy, đã lớn lên và trở thành một nữ sinh, nữ sinh đang theo học cao trung Royal! Nếu không tin, các vị có thể xem thông tin trong những hồ sơ đang rơi xuống kia!"

Xì xầm... xì xầm... xôn xao...

Những chiếc máy bay kia thả xuống không phải là giấy đơn thuần, mà là một túi giấy, bên trong có bốn tờ giấy khác. Nó nhiều đến mức ai ai đang có mặt trong sân vận động cũng có thể cầm một bản mà đọc, không phải tranh giành.

Loạt soạt! Loạt soạt!

Lần lượt, ai cũng nhặt hoặc chụp những tờ giấy kia lên xem, trong đó ghi cái gì.

Mà bên này, chính Cầm Liên Tử cũng không thể đứng vững mà đọc được. Bà ngã khụy xuống trên nền cỏ, tâm trong lòng như vỡ vụn.

- Liên Tử!

Cầm Thư Nhã thấy động thái của em họ mình không ổn, liền lo lắng chạy qua. Bà cầm lấy tờ giấy mà Cầm Liên Tử đã đọc, sắc mặt không khỏi bang hoàng. Yên Nam Phong đi qua, giúp vợ mình đỡ Cầm Liên Tử lên, cũng không ngạc nhiên lắm khi thấy kết quả được công bố trên tờ giấy.

Bốn tờ giấy đó, là bốn tờ giấy giám định DNA của Diêm Tần Tương với Diêm Hồng Uy: kết quả không trùng khớp.

Kết quả DNA giữa Diêm Tần Tương với Cầm Liên Tử: không trùng khớp.

Kết quả DNA giữa Diêm Tần Tương với Diêm Uyển – em gái Diêm Hồng Uy: trùng khớp.

Kết quả DNA giữa Diêm Tần Tương với Tạ Cảnh Nhiên – người vô danh: trùng khớp.

Như vậy, mọi người đã biết, rốt cuộc câu chuyện kia, là thật hay giả.

- Loại bằng chứng kiểu này, làm giả thì khó gì! Chỉ cần có tiền là làm được thôi!

Chính Cố Sùng Lâm còn không dám tin vào mắt mình, liền mạnh dạn nghĩ đến trường hợp này nên mới có dũng khí mà nói ra câu trên. Nhưng mà có nói ra, cũng có hữu ích sao?

- Đủ rồi! Tôi không cần cậu giả bộ thương hại tôi nữa, cút ra đi!

Diêm Tần Tương bỗng nhiên đẩy Cố Sùng Lâm ra, không hiểu sao cô ta lại trút hết tức giận lên người cậu mà mắng:

- Trông thấy tình cảnh tôi lúc này, không phải cậu hả dạ lắm hay sao hả? Cậu khinh bỉ tôi thì cậu thể hiện ngoài mặt ra đi! Giả bộ làm người tốt cái gì?! Chướng mắt!

- Diêm Tần Tương!

Yên Nam Sơn đột nhiên lớn tiếng với Diêm Tần Tương, đây cũng là lần đầu mọi người thấy Yên Nam Sơn tức giận một cách đáng sợ như vậy. Rõ ràng nãy giờ hắn ta không buồn dính đến vụ rắc rối này, vậy mà giờ cũng xen vào:

- Đây là chuyện của riêng cô, cô có quyền gì giận cá chém thớt lên người khác?!

- Đừng có nói nữa! Tôi không cần mấy người lên mặt dạy đời tôi! _Diêm Tần Tương tự dưng ôm đầu hét lên, cô ta trừng mắt nhìn xung quanh, mắng:

- Mấy người các người đừng giả vờ tỏ ra quan tâm đến tôi! Tôi biết tất! Mấy người thấy bộ dạng tôi lúc này đều hả hê chứ gì? Vì một kẻ dưới một người trên vạn người như tôi lại có bí mật và xuất thân như thế! Mấy người đều đang cười trong lòng đúng chứ?! Không cần phải giả tạo với tôi, tôi còn không biết mấy người các người sao?

Bị Diêm Tần Tương nói trúng phóc, nhưng đám người Royal hay Tây Nghi Hạ đều không có phản ứng hả dạ gì. Bởi vì, bộ dạng của Diêm Tần Tương lúc này rất thê thảm, rất bất ổn, khiến bọn họ - dù sao cũng đã từng gắn bó, thấy có chút xót xa.

- Như thế này, không phải hơi quá rồi sao?

Ma Kết nhìn thấy tình cảnh phát rồ của Diêm Tần Tương, đứng gần Song Tử mà hạ giọng.

Hóa ra, đây là kế hoạch dạy dỗ Diêm Tần Tương của Song Tử.

Những người khác trong Zodiac, tuy ban đầu đúng là có chút hả dạ khi Diêm Tần Tương bị vạch trần thân phận của mình, cho rằng sau chuyện này, cô ta sẽ biết điều hơn mà đừng bắt nạt hay giở trò người khác nữa. Nhưng khi nhìn thấy tình trạng phát điên của cô ta, bọn họ lại cảm thấy mọi chuyện hình như đã vượt ngoài tầm kiểm soát.

Ngay cả Sư Tử, người đã bị Diêm Tần Tương bày trò và đổ oan, cũng cảm thấy sự tình đã hơi quá đà.

Kết cục như thế này, đừng nói là Diêm Tần Tương, những người liên quan như Diêm Hồng Uy, Cầm Tử Liên, thậm chí là toàn Diêm gia cũng bị ảnh hưởng.

- K.C... K.C?

Như nghĩ ra được ngọn nguồn của sự việc, Diêm Tần Tương đột nhiên có chút tỉnh táo, mà quay sang phía bên trường Zodiac. Cô ta điên loạn tìm kiếm một bóng người, sau đó, liền nhảy sồ đến túm ấy tay áo của người kia, uất ức tra xét:

- Tại sao? Tại sao anh lại biết được chuyện này? Hả?

Người bị Diêm Tần Tương túm áo, vẫn đứng yên đấy, toàn thân như toát ra một loại lãnh khí âm trầm, khiến ai cũng phải e dè. Thế mà Diêm Tần Tương không hề sợ hãi, vẫn cứ bám dính tra hỏi:

- Lúc đấy anh đã nói với tôi "Đúng là mẹ nào con nấy", tôi đã mơ màng nhận ra có gì đó sai sai rồi? Là anh đúng không? Anh là người bày ra cái trò tố cáo bí ẩn này đúng không? Anh cho người của anh là Con Rết làm đúng không? Nói đi! Tại sao anh lại làm như vậy với tôi? Tôi đã gây chuyện gì với anh chưa?

- Song Tử...

Nhóm bạn thấy Diêm Tần Tương đeo bám Song Tử mà nằng nặc gào hét, liền tiến tới muốn gỡ cô ta ra khỏi người Song Tử. Ngay cả nhóm người của trường Royal cũng không hề nghĩ tới quả hành động này của Diêm Tần Tương.

- Tương nhi!

Ngay cả lúc này, Diêm Hồng Uy cho người đi bắt những kẻ bày trò, những kẻ đang điều khiển máy bay đồ chơi rồi vội vàng chạy qua bên này xem xét tình hình của Diêm Tần Tương. Diêm Tần Tương mặc kệ ông ta, chỉ trực chờ một câu trả lời đích xác từ Song Tử, cô ta giảy đành đạch lên:

- K.C! Nếu anh vì chuyện tôi đã làm với trường mấy người, anh có thể cho người đánh đập tôi mà! Tôi tình nguyện lên đồn cảnh sát nhận lại tất cả tội lỗi mà tôi đã giở trò trong cuộc thi! Tôi cũng sẽ ngồi tù mà! Tại sao anh lại dùng đến cách này?! Hả? Bọn họ! Đám người bọn họ cũng đều tham gia vào, tại sao chỉ có mỗi tôi phải gánh chịu hậu quả? Có phải là do trưa qua tôi giở trò vu oan cho anh Sư Tử không? _Vừa hỏi, Diêm Tần Tương liền hướng sang Sư Tử, bò bò lết lết đến, cúi đầu lạy liên tục:

- Tôi xin lỗi! Tôi xin lỗi! Tôi ngàn lần xin lỗi!

- N-này...

Sư Tử và những người còn lại không ngờ rằng Diêm Tần Tương lại làm đến mức này, cảm giác râm ran khó


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.