*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit Tiểu Vân +
Beta …
Dựa vào giao hẹn trước đó cùng Nguyệt Thần, hôm nay là ngày Lịch Ương quyết định cho tương lai của bản thân ── cuộc thi sơ tuyển ở khu vực châu Á của học viện âm nhạc Julia Mỹ.
Mà lúc này, Nguyệt Diệp cùng ba mẹ hắn, đã đi Vienna được năm ngày rồi.
“Người kế tiếp xin mời lên sân khấu, Lịch Ương xin hãy chuẩn bị.” Biểu diễn ở đại sảnh của học viện âm nhạc, ngoại trừ mấy vị ban giám khảo ngoại quốc còn có các giáo sư cấp bậc cao nhất trong học viện, trên chỗ ngồi còn có một người khác.
“Lịch Ương, em chỉ cần tập trung biểu diễn bản nhạc anh đã chọn là được.” Nguyệt Thần mỉm cười cổ vũ em trai, ám chỉ hết thảy đều rất thuận lợi.
Lịch Ương cũng không chú ý nhiều đến gương mặt tràn đầy tự tin của Nguyệt Thần, ánh mắt nó ẩn hiện tâm tình bất ổn: nó cần dũng khí, để có thể ở trước mặt nhóm giám khảo hơn mười mấy người, tách hai chân ra, biểu diễn đàn cello.
Nghĩ đến đây, nội tâm Lịch Ương thật sự đau khổ: nó đã từng không thể nào tách hai chân ra để đàn cello mà khiến ba vô cùng tức giận. Giờ này phút này, nếu như nó không thể vượt qua… Kia…
“Lịch Ương, xin mời chuẩn bị!”
“!” Lịch Ương đang do dự nên không thể kìm chế được cơ thể run rẩy, dưới ánh mắt mỉm cười của Nguyệt Thần, cầm lấy đàn cello đi lên sân khấu.
” « Suối tóc dài của nàng thiếu nữ* » ” MC thông báo bản nhạc kế tiếp.
* 亚 麻色 长发 的少女 ta chém TTvTT──!
Nhưng Lịch Ương lại chậm chạp không nhúc nhích, vẻ mặt cũng có chút hoảng hốt.
Nguyệt Thần có chút lo lắng cho cho em trai, mặc kệ nó biểu diễn như thế nào, kỳ thật hết thảy đều đã ──
“Tôi… Có thể đổi một khúc nhạc khác không?” Lịch Ương bỗng nhiên lên tiếng.
“…” Dưới đài vang lên tiếng thảo luận.
“Tôi… Tôimuốn biểu diễn bài… « Aria Sul G » “
*G 弦上的咏 叹调 tiếng anh là ARIA SUL G──!
Ngay cả Nguyệt Thần cũng vô cùng kinh ngạc, đứa trẻ Lịch Ương luôn im lặng khẩn trương bỗng nhiên bắt đầu tỏa sáng, ngồi ở trên ghế, nhanh nhẹn đem đàn cello để vào giữa hai chân, điều chỉnh tư thế tốt thì bắt đầu biểu diễn…
── Hoàn toàn! Không phải là bản gốc bài « Aria Sul G »!
Lúc này Nguyệt Thần đang chăm chú nghe khúc nhạc kỳ lạ khác xa với bản cổ điển thì gương mặt bỗng nhiên hoảng sợ? Từ lúc Lịch Ương bắt đầu biểu diễn đến lúc trở nên say mê, từng âm từng điệu cello vang lên… Ban giám khảo dưới kháng đài, đám bọn họ bỗng nhiên hai mắt tỏa sáng hoàn toàn đem ánh mắt tập trung trên người đứa trẻ mười sáu tuổi…
Nguyệt Diệp! Đây là khúc nhạc “Quái đản” mà một năm trước Nguyệt Diệp dùng đàn violon biểu diễn ở học viện âm nhạc ── hoàn toàn biến hóa thần kỳ « Aria Sul G »!
Mắt, tai, mũi, miệng… và tâm của Nguyệt Thần! Hoàn toàn vì Lịch Ương biểu diễn khúc nhạc được “thay đổi bởi Nguyệt Diệp” mà đau đớn thống khổ chật vật: tại sao lại là Nguyệt Diệp? Lịch Ương, không phải em một mực đều trốn tránh chán ghét Nguyệt Diệp đấy sao? Nhưng tại sao, tại sao khúc nhạc dành cho anh… Lại là bài này?!
──────!!!
Một khúc nhạc kia chấm dứt, khi Lịch Ương mang dáng vẻ tươi cười kiên định quay đầu lại nhìn Nguyệt Thần, thì ở đằng sau vẻ mặt tươi cười dịu dàng kia, lại là nội tâm cay đắng đầy vết thương… Nguyệt Thần sẽ đem thân thể và tinh thần của mình đi đến bước kế tiếp, mang đến bao nhiêu tai ương?!
—-