Tại một nơi rất xa rất rất xa cụ thể là trong thế giới loài vịt. Hôm ấy pác nông dân vừa đi chợ về
- Bà nó ơi, ra đây mà xem.
- Gì cơ? Tôi đang ăn khoai lang mà - Nguyệt lững thững bước ra
- Tối bà tránh xa tôi một chút.
- Tại sao?
- Hôm trước bà cũng ăn khoai lang......kết quả tôi hôm ấy tôi phải chịu đừng mùi bom đáng sợ của bà
Nguyệt nổi trận lôi đình
- Ông cũng hay thả bom nguyên tử đó thôi
- Nhưng...
- Ông chỉ kêu tôi ra đây để nói chuyện này thôi à?
- Không....tôi định nói gì ấy nhỉ?
- Chuyện tôi thả bon thì nhớ còn chuyện đó thì quên ngay. Ông là động vật à?
[ binh binh bốp bốp " cho chừa cái tật hay quên này " " đau " đáng đời nghe chưa? " " help meeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee" " tôi không hấp diêm ông đâu mà lo " " huhuhuhu "
Sáng hôm sau.....
- Ông ơi, mắt ông làm sao thế kia? - Một người hàng xóm thấy mắt ông nông dân bị bầm tím nên lại hỏi
- Tôi bị sư tử hà đông hành hạ - ông ủ rũ
người bán hàng hóa đá.....
về nhà
- Ông lại mua một con vịt nữa hả?
- Không tôi....
- sao?
- tôi đâu lấy tiền của bà...
- lại vay hả?
-.....
- [ cạnh ] để tôi khóa cửa lại dạy cho anh một bài học.
[ " đứng đánh tôi " " câm đi " " xin bà " " ông càng ngày càng nhiều lời như con bitch ấy " " tôi không muốn war đâu mà nó ơi " " nhưng tôi muốn war " binh bốp rầm ]
- hic, tôi không vay
- vậy ông lấy tiền ở đâu ra
*************
- Sao ông lão lại có con gà nhỉ? Không vay chẳng nhẽ mượn? Các pác đón xem ở chương sau na.