- Ngày mai mỗi lớp sẽ có một tiết mục để chào mừng 20-11
Chúng tôi hóa đá không biết cười hay khóc
Một bên thì
- 5A2 đã có dịp tỏa sáng
Một bên thì
- Múa bài gì bây giờ?
Trong lúc cấp bách đó -Con Nguyệt - người nổi tiếng lắm chuyện đã cho ra một sáng kiến thừa thải.
- Hay lớp mình giả ốm đi
Con My chĩa mỏ vào.
- Đi khám mà không có bệnh thì sao?
Tôi còn ngu hơn
- Ăn thật nhiều đá là ốm roài.
Cả lớp liếc tôi bằng một cạp mắt kì lạ. Con Linh đứng lên phát biểu.
- Vậy là con Lê [ tôi ] sẽ hỗ trợ cho lớp mình vài cân đá. <= nhà con Linh éo có tủ lạnh nên...
Cả lớp reo hò.
- Lê muôn năm Lê muôn năm
Tôi xanh mặt xua tay
- Nói cho hay thôi chứ tao làm gì có nhiều đá mà đưa cho tụi mày.
Từ vui mừng cả lớp đột nhiên lườm tôi
- Mày đúng là phế vật.
- What? phế vật?- Tôi đau lòng
Trong lúc cả lớp nhốn nháo thì cô Hiệu nhịn để giữ hòa bình. Nhưng.... khi đã hết sự chịu đựng thì cô ấy sẽ biến thành.........một con ma lắm chuyện
- Cái lớp này chả coi cô ra cái gì cả - Cổ hét lên
Chúng tôi im re. Cổ lại tiếp tục làn điệu dân ca.
-Các em phải tập từ ngay bây giờ. ble ble ble ble ble ble ble.............Hòa đồng, yêu thương lẫn nhau..................................ble ble ble ble ble ble ble...............Lũ học giốt.....nếu như...............ví dụ..................bọn lớp A1...................rất tuyệt..............................các định lý...................cấp 2.........................cô rất khổ tâm...............nhao nhao nhao nhao..................
- Lên cấp 2 thì sao cô? - tôi cắt ngang
- Thì....cô nói bao nhiêu lần rồi. không được nói leo cơ mà.
- 4 lần cô. - tôi trả lời
Ngọn lửa chửi mắng tiếp tục bùng cháy.
- Tóm lại là muốn cô ưu ái tặng cho mấy cái thước không?
Chung tôi run sơ chả biết nói gì thì..................