Lạc Thanh Nhã quen thuộc đi đến ghế sô pha thì thấy Lăng Tử Yên đang ngủ trong vòng tay của Kỳ Minh Viễn, liền đem chiếc hộp dài mình mang đến đặt lên bàn, nói với Kỳ Minh Viễn.
"Em nghe nói hôm nay Tử Yên ở trường học bị sợ hãi, nên đặc biệt mang đến cây nhân sâm em cất giữ bấy lâu, giúp cô ấy bình tĩnh hơn.
"
“Cảm ơn!” Kỳ Minh Viễn liếc nhìn chiếc hộp dài trên bàn, biết đó là thứ mà Lạc Thanh Nhã đã cất giữ từ lâu, trong lòng rất là cảm kích.
“Không có chi!” Lạc Thanh Nhã mỉm cười nhìn anh, lúc này người hầu mang đến cho cô ta một ly trà, cô ta vừa nhận lấy tách trà vừa nói lời cảm ơn.
Không biết là âm thanh hai người nói chuyện gây ồn ào khiến Lăng Tử Yên thức dậy, hay là cô đã ngủ đã rồi nữa, trong lúc Lạc Thanh Nhã đang uống nước thì cô đã tỉnh dậy, hai mắt mở ra, nhìn lên trần nhà quen thuộc, cô mới nhớ ra bản thân đang ở nhà, nhìn gần hơn lại chính là khuôn mặt của Kỳ Minh Viễn, Lăng Tử Yên càng thêm yên tâm.
"Ngủ đã chưa? Em có đói không? Hay là có muốn uống chút gì không?" Kỳ Minh Viễn đỡ cô dậy.
“Em muốn ăn dưa hấu.
” Lăng Tử Yên ngồi dậy, thấy Lạc Thanh Nhã cũng ở đó, liền mỉm cười với cô ta: “Chị Thanh Nhã đến chơi à!”
“Đến thăm em nè, biết em không sao thì chị yên tâm rồi!” Lạc Thanh Nhã cũng mỉm cười với cô.
“Đi cắt dưa hấu.
” Trong lúc Lạc Thanh Nhã và Lăng Tử Yên đang nói chuyện với nhau, Kỳ Minh Viễn căn dặn một người hầu gần đó.
“Vâng, cậu chủ!” Người hầu lập tức đi tới phòng bếp, không lâu sau liền bưng tới một đĩa dưa hấu, dưa hấu được cắt thành từng miếng lớn nhỏ khác nhau, phía trên còn cắm vài cái nĩa nhỏ, Lăng Tử Yên ngủ cả một buổi chiều, cảm thấy rất khát nước, cô cần nĩa găm một miếng dưa rồi đưa cho Lạc Thanh Nhã, thể hiện lòng hiếu khách của gia chủ, sau đó mới găm một miếng dưa tự mình ăn!
“Mợ chủ, mợ có điện thoại!” Người giúp việc đang dọn dẹp trên lầu cầm điện thoại di động của Lăng Tử Yên xuống.
“Là ai vậy?” Lăng Tử Yên vừa ăn dưa hấu vừa hỏi.
“Là Hoài Anh!” Người giúp việc nhìn hiển thị cuộc gọi đến rồi trả lời.
“Thế sao cô không đi?” Kỳ Minh Viễn cũng không chấp nhận lời phàn nàn của cô ta, cô ta và Hàn Thiệu Huy là cánh tay trái phải đắc lực của anh, cả thương trường này ai mà không biết ai mà không hiểu, hai người họ cùng nhau thay mặt anh đi tham gia bữa tiệc đó, lại có ai không dám nể mặt?
"Em cảm thấy không khỏe, anh hiểu đấy, phụ nữ mỗi tháng đều có những ngày như thế, hơn nữa gần đây em rất mệt, Hứa Thiệu Huy cứ muốn cầu hôn với em, em rất áp lực, đã hẹn nói chuyện với bác sĩ Triệu!" Lạc Thanh Nhã thản nhiên mà đáp.
“Triệu Anh?” Vừa nhắc đến người này, Kỳ Minh Viễn cảm thấy rất hứng thú.
Lạc Thanh Nhã cũng mừng thầm trong lòng, cô ta đã sớm biết, thông qua thuộc hạ của Ngạn Bắc biết được Kỳ Minh Viễn đang tìm một người phụ nữ tên là Phương Ái Vi, người phụ nữ đó trông rất giống Lăng Tử Yên, mà tình nhân năm xưa của Lăng Sở Tiêu chính là đã mang thai một cặp song sinh.
Cho nên hôm nay Kỳ Minh Viễn đến tập đoàn Lăng Thiên tìm Lăng Sở Tiêu, chắc chắn là muốn xác định quan hệ giữ Phương Ái Vi và Lăng Tử Yên, tối nay cô ta hẹn Triệu Anh qua đây, tin chắc Kỳ Minh Viễn sẽ cảm động
Bởi vì, Triệu Anh chính là bác sĩ tâm lý có chút danh tiếng ở trong nước, thậm chí là trên thế giới, chủ yếu nhất chính là, anh ta có rất nhiều nghiên cứu về di truyền học, đặc biệt là nghiên cứu song sinh cùng trứng.
Kỳ Minh Viễn chính là muốn tìm một chuyên gia để hỏi thử chuyện quá trình Lăng Tử Yên sẽ mơ thấy Phương Ái Vi, tối nay Triệu Anh được Lạc Thanh Nhã mời đến, đúng là quá hợp ý anh rồi còn gì!
“Tối nay em ở nhà chơi với Dư Hoài Anh, anh có chút chuyện phải bàn với bác sĩ Triệu.
” Kỳ Minh Viễn xoay đầu lại nói với Lăng Tử Yên.
Lăng Tử Yên suy nghĩ một chút, nghĩ đến công việc và bản lĩnh chiến đấu của cô ấy, sau đó liền gật đầu với Kỳ Minh Viễn, nói: "Được! Nhưng mà anh phải về sớm đấy!"
“Được rồi, anh nói chuyện xong sẽ về ngay!” Kỳ Minh Viễn mỉm cười bảo đảm với cô, sau đó nói với Lạc Thanh Nhã: “Đã vậy tối nay chỉ có một mình, hay là sang bên này dùng cơm đi, một mình ăn cơm thì chán lắm!”.