365 Ngày Hôn Nhân

Chương 38: Ngày 2 tháng 1 – Canh hạt sen



Anh cũng không tin Lôi Tuấn Vũ thật sự thích cái loại phụ nữ này! Bất quá là ham thân thể của cô ta thôi! Thể loại như thế này chẳng hiểu cậu ta nhìn trúng điểm gì?! Chỉ vì bộ ngực lớn? Xì, nông cạn!

Kiều Nhi bị Cổ Dương nhục nhã, trong lòng vô cùng uất ức, nhưng lại không dám tranh cãi. Cô nàng chỉ có thể cố gắng vùi mặt vào khuôn ngực của anh. Trong tâm trạng hoảng hốt thế nhưng lại ngửi thấy mùi đàn ông, hơi thở nam tính thanh nhã hòa với hương thơm rất tinh tế. Trong lòng Kiều Nhi không khỏi chấn động. Trời ạ! Người đàn ông này lại sử dụng cùng một loại nước hoa với Lôi Tuấn Vũ? Tình huống hiện tại không phải để cô có thể nhiều lời, vì vậy Kiều Nhi chỉ đơn giản là đem thân thể như con chim non nép chặt vào Cổ Dương, hô hấp lúc trước vốn do căng thẳng mà thở dốc, hiện giờ đã có phần cố ý.

Thở gấp xen lẫn một chút thanh âm ái muối, vô cùng nhỏ và mỏng manh, nhưng Cổ Dương mẫn cảm lập tức liền cảm nhận được! A! Thật đúng là cái đồ dâm nữ! Ở ngay trước mặt Vũ thế này mà còn dám dụ dỗ anh?! Nếu như Vũ biết được, ngay tại lúc này, người phụ nữ của cậu ta đang dùng dáng người nóng bỏng đi trêu chọc anh, không biết khuôn mặt kia còn có thể ra vẻ thâm trầm như bây giờ được nữa không?! Anh muốn xem một chút Lôi Tuấn Vũ sẽ đối đãi thế nào với phụ nữ phản bội mình. Ha ha! Đột nhiên, trong lòng Cổ Dương nghĩ ra một kế.

"Bá phụ! Bác xem, bác đã đến đây rồi, vậy thì cùng trò chuyện với Vũ đi ạ, cháu với Kiều Nhi xin phép về phòng nghỉ ngơi, không dám quấy rầy hai bác. Theo ý bác, sáng mai cháu sẽ cho Kiều Nhi rời đi luôn! Bác yên tâm, lần tới bác đến đây, nhất định sẽ không nhìn thấy bóng dáng của cô ấy nữa đâu ạ!" Sau một cái chào dí dỏm theo kiểu nhà binh, cánh tay Cổ Dương ôm chặt lấy Kiều Nhi, xoay người tiến nhanh vào phòng Lôi Tuấn Vũ.

Lôi Tuấn Vũ nghiến răng nghiến lợi nhìn Cổ Dương bày trò đùa giỡn. Cổ chết tiệt! Vốn tưởng rằng cậu ta vì bạn mà hy sinh thân mình, hoàn toàn xuất phát từ trượng nghĩa! Hiện giờ xem ra, tên tiểu tử này còn muốn thu Kiều Nhi làm của riêng nữa! Chết tiệt! Phụ nữ Lôi Tuấn Vũ anh còn chưa có bỏ, thế mà đã có người rình rồi! Hừ hừ, cái tên Cổ này! Có phải là cậu chán sống rồi không?!

Lôi Đình nhìn Lôi Tuấn Vũ, lại nhìn Lãnh Tử Tình đứng một bên dường như không có chuyện gì, đột nhiên nói: "Tuấn Vũ! Lần sau ta tới, ta không muốn nhìn thấy người con gái nào khác ngoài Tử Tình! Bất luận là phụ nữ của ai cũng không được!"

Lôi Tuấn Vũ nhanh chóng thu hồi ánh mắt như muốn thiêu hủy cánh cửa kia, vẻ mặt tươi cười nói: "Yên tâm đi cha! Con biết rồi. Vì là bạn gái của Cổ nên con mới không thể không biết xấu hổ mà đuổi đi được!"

Lôi Đình chăm chú nhìn anh một lát, sau đó lạnh lùng nói: "Tốt nhất là như vậy!" Rồi ông xoay người về phía Tử Tình, thái độ quay ngoắt thay đổi một trăm tám mươi độ: "Tử Tình à! Về sau có chuyện gì không hài lòng, nhất định phải nói với cha mẹ. Chúng ta giờ đã đều là người một nhà rồi, đừng làm như người xa lạ! Cái tên tiểu tử thối này nếu dám làm ra chuyện quá đáng gì, con phải nói ngay cho ta biết. Ta sẽ tới làm chủ cho con!"

"Ha ha." Lãnh Tử Tình xấu hổ cười: "Cha, không có ạ! Tuấn Vũ đối xử với con rất tốt! Cha và mẹ cứ yên tâm đi!"

Tiêu Duệ nhanh chóng lấy lên một chiếc túi, vừa mở ra đã thấy, là một bát canh hạt sen hoa quế. Vẫn còn ấm nóng! Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.xyz

"Tử Tình à! Đến đây, nhanh uống đi nào! Đây là mẹ đặc biệt nấu cho con đấy!" Tiêu Duệ giống như đang đưa vật quý. Lãnh Tử Tình vừa thấy, nhất thời có chút không biết làm sao. Trời ạ! Không cần khoa trương như vậy chứ!

"Mẹ à, con vừa ăn cơm chiều rồi, để Tuấn Vũ ăn đi ạ!" Lãnh Tử Tình từ chối.

"Ha ha ha!" Tiêu Duệ khanh khách nở nụ cười, "Con gái ngốc, canh này là chuyên biệt dành cho con! Còn cái tên tiểu tử khỏe như trâu kia thì cứ kệ nó đi, đừng quan tâm đến nó! Con uống đi!"

Lãnh Tử Tình từ chối không được, đành phải dưới bốn con mắt giám sát, nhắm mắt nhắm mũi uống, hết được một nửa! Nhưng nhìn thấy cha mẹ chồng dường như còn chưa hài lòng, cô vội vàng dùng ánh mắt hướng về phía Lôi Tuấn Vũ cầu cứu!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.