60 Tuổi Chồng Tôi Đòi Ly Hôn

Chương 8: Chương 8



Hiện trường c.h.ế.t lặng như tờ), chỉ có tiếng hai người trong video không ngừng cao giọng nói những lời tục tĩu bẩn thỉu để tán tỉnh nhau.

 

Bình luận liên tục chạy trên màn hình, kêu trời vì cú twist quá đột ngột.

 

Con trai con gái tôi kinh ngạc tột độ, chúng lại tận mắt nhìn thấy cảnh bố mình ngoại tình.

 

Lúc này người đàn ông vạm vỡ kia cũng như bừng tỉnh, gầm lên giận dữ với Bạch Dao, nói rằng đây không phải do anh ta quay lén, mà là tìm thấy trong điện thoại của Bạch Dao! Hơn nữa là cả một kho lưu trữ trên mạng!

 

Bạch Dao bắt đầu giải thích lắp bắp, thậm chí muốn đổ tội lên đầu tôi, còn định nói đây là AI đổi mặt.

 

Nhưng điều khiến mọi người không ngờ tới là, video vẫn chưa kết thúc, người đàn ông và phụ nữ trong hình mặc quần áo chỉnh tề bước ra khỏi phòng, không lâu sau gương mặt con gái tôi xuất hiện trên màn hình.

 

Nó nhìn tôi vẫn đang ngủ say, hài lòng cầm lấy cốc sữa trên tủ đầu giường.

 

"Thuốc ngủ này hiệu quả thật đấy, con mụ c.h.ế.t tiệt, ngủ say như chết."

 

Con trai tôi gọi lớn ở ngoài cửa ra vào: "Kệ bà ta đi, mẹ khó khăn lắm mới về một chuyến, chúng ta đưa mẹ đi du lịch nghỉ ngơi quanh đây, đến lúc đó cứ bịa đại lý do nào đó là được."

 

Chúng thân mật xách hành lý, khoác tay Bạch Dao ra cửa.

 

Video lại quay về gương mặt tôi, tôi vẫn ngủ say sưa, đoạn video mười phút cuối cùng cũng kết thúc.

 

Tất cả mọi người đều im lặng, ngay cả bình luận cũng ngừng chạy, sự việc hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người.

 

Sắc mặt Hạ Minh Hải và ba người kia trắng bệch, trong đầu chỉ còn một ý nghĩ: Toang rồi!

 

Họ hoàn toàn không thể ngờ tới, cũng hoàn toàn không thể nhớ ra đây là ngày nào, chỉ có tôi là nhớ rất rõ.

 

Ngày hôm đó tôi bị ốm, con gái tôi hiếm khi chu đáo mang sữa đến cho tôi trước khi ngủ, nhưng khi tỉnh dậy, căn nhà rộng lớn trống không, cuộc gọi đi bị người ta mất kiên nhẫn cúp máy, ngày hôm đó tôi chỉ có thể lê tấm thân bệnh tật tự nấu cho mình một bát mì.

 

Những kẻ làm sai vẫn đang không ngừng cố gắng bôi nhọ tôi, họ mặt mày tái mét nói tất cả đều là âm mưu của tôi.

 

Nhưng đã không còn ai tin họ nữa, có những người trẻ tuổi thành khẩn xin lỗi tôi, cũng có những người phụ nữ trạc tuổi tôi, bảo tôi sau này nhất định phải sống thật tốt, họ đều bày tỏ sự đồng cảm với tôi.

 

Lúc này, người livestream cầm video nghi hoặc đặt câu hỏi: 【Mẹ ruột của họ không phải là bà Vương này sao? Tại sao lại gọi một người phụ nữ khác là mẹ?】

 

"Video này là từ một năm trước, sớm từ một năm trước, họ đã giúp bố mình ngoại tình phản bội mẹ mình, đây thật sự là chuyện mà con ruột có thể làm ra sao?"

 

Mọi người lập tức bừng tỉnh, nhao nhao ném ánh mắt nghi ngờ dò xét.

 

Đúng vậy, đây thật sự là chuyện con ruột có thể làm sao?

 

Phải hận mẹ mình đến mức nào, mới trở thành đồng phạm của bố?

 

Hạ Minh Hải hít sâu một hơi, lập tức đứng ra phản bác, con trai con gái trong cơn hoảng loạn cũng vội vàng giải thích.

 

"Họ đương nhiên không phải con ruột!"

 

Có người quen biết đã chứng kiến mọi chuyện, nhiệt tình giải thích với mọi người, rằng tôi hoàn toàn không có khả năng sinh con, hai đứa trẻ này đều là trẻ bị bỏ rơi được Hạ Minh Hải nhặt về.

 

Đúng vậy, sau khi tôi bị sinh non một lần thì không thể sinh con được nữa.

 

Sau đó Hạ Minh Hải thấy tôi ngày nào cũng buồn bã u uất, liền nhặt về hai đứa trẻ bị bỏ rơi ở bên ngoài.

 

Tôi coi chúng như con đẻ, cả khu phố đều biết tôi rất yêu thương con cái mình.

 

Nhưng cho dù không phải ruột thịt, chúng cũng không thể giúp bố nuôi ngang nhiên làm tổn thương mẹ nuôi.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

 

Mọi người không ngừng chỉ ra những điểm mâu thuẫn, những người quan sát tinh tường cẩn thận nhìn kỹ lông mày, ánh mắt của Bạch Dao và Hạ Minh Hải, rồi kinh ngạc thốt lên: "Mọi người có thấy bốn người họ trông rất giống nhau không!"

 

Nghe vậy, tất cả mọi người đều nhìn kỹ lại, dù bọn họ vội che đi mắt mày, nhưng đám đông vừa nhớ lại cũng cảm thấy có gì đó không đúng.

 

"Bà chỉ muốn hủy hoại chúng tôi thôi! Kể cả chúng tôi có giúp bố thì đã sao? Ông ấy căn bản không yêu bà! Kẻ không được yêu mới là tiểu tam!"

 

Con gái tôi vốn kiêu ngạo, không chịu nổi ánh mắt của mọi người, không nhịn được mà lớn tiếng chửi mắng tôi.

 

Tôi, người nãy giờ vẫn luôn cúi đầu, lần đầu tiên ngẩng mặt lên.

 

"Con nói không sai, kẻ không được yêu mới là tiểu tam."

 

 

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.