[8 Chòm Sao] Tên Lạnh Lùng Và Những Người Bạn

Chương 14



Xử Nữ chẳng nói gì, nhẹ thở dài ròi đứng dậy bước đi ra khỏi phòng, Xử Nữ quá hiểu con người này chỉ vì sự việc của 2 năm trước mà trở nên không tin tưởng ai nữa, cô mong thời gian sẽ thay đỏi được con người này.

~~2 năm trước~~

Bầu trời trong xanh, nắng chiếu rọi khắp nơi xuyên qua từng khẽ lá tạo nên 1 khung cảnh đẹp đẽ nhẹ nhàng. Bỗng.

- Ui da. Tiu cái mông tui ròi.!- 1 giọng của 1 cô gái khi đụng phải 1 ai đó cất lên.

- Cô không sao chứ??- Chàng trai bị cô đụng phải nhẹ nhàng nhưng không kém phần lạnh lùng hỏi.

- Tôi không sao. Xin lỗi vì đã đụng trúng anh!!- Cô gái đó đứng dậy nét mặt vẻ có lỗi không.

- Không sao!!- Nói ròi chàng trai đó cười nhẹ ròi bước đi.

Vài ngày sau tại 1 quán cafe, chàng trai hôm đó đang ngồi uống cafe nhìn ra khung cửa sổ thì có 1 cô gái bước đến.

- Chúng ta lại gặp nhau ròi.!- 1 giọng nữ cất lên.

- Cô là??- Người con trai rời mắt khỏi khung cửa sổ nhìn cô gái trước mặt hỏi.

- Tôi là người hôm trước đụng phải anh ở đường đi dạo X.!!- Cô gái đó nhắc lại.

- À! Là cô.!!- Chàng trai đó nhớ lại.

Và ròi 2 người cùng ngồi với nhau trò chuyện. Thời gian dần trôi, những lần trùng hợp gặp nhau ngày càng nhiều, từ những lần trùng hợp thành những cuộc hẹn và ròi 2 người yêu nhau như 1 định mệnh. Nhưng ông trời có lẽ rất thích trêu người, vào 1 ngày nắng đẹp chàng trai hôm đó đã biết được 1 bí mật khiến anh phải đau lòng, đau đến tương lai anh chẳng dám tin 1 cô gái nào nữa càng trở nên lạnh lùng hơn.

- Tao không nghĩ kế hoạch của tao lại có hiệu quả đến vậy, tuy cũ mà còn dùng được.- 1 giọng nói quen thuộc cất lên.

- Tại mày mai mắn đấy. Chứ bây giờ mày sử dụng cái chiếu đó với thằng nào khác xem có hiệu quả được như vậy không!!??- 1 giọng nói nữa.

- Tao không nghĩ thằng đó đẹp trai, con nhà giàu mà ngu ngốc. Tao chỉ cần cố tình đụng nó 1 lần ở đường đi dạo, bỏ chút thời gian tìm hiểu những thói quen của nó mà vờ như tình cờ gặp nhau mà nó tin là định mệnh mà yêu tao. Nhưng tao chẳng quan tâm đào được mỏ vàng nhà nó, chơi chán ròi đá đi.!!- Cô gái ngày đó nói giọng khinh bỉ, nhưng nào ngờ từng chữ từng câu nói của cô như hàng ngàn con dao nhọn đâm vào tim anh.

- Nhà mày cũng chẳng khó khăn sao phải đào mỏ nhà thằng đó??.

- Mày nghĩ có ai chê tiền không, có ai không muốn tiền càng nhiều đâu!!??

- Ừm nhỉ.!!- Nói ròi cả 2 cô gái cười hả hê. Còn chàng trai đau đến nổi chẳng thể bước đi, lúc sau chàng trai nở 1 nụ cười lạnh lẽo, lạnh đến đống băng xung quanh, nụ cười ấy đau lòng có, khinh bỉ có, bất cần có,...

Hôm nay chàng trai ấy không có tiết học nên định đến quán cafe quen thuộc để thư giản nhưng tình cờ nhìn thấy bóng hình quen thuộc đang ngồi trò chuyện cùng bạn, như có 1 sự vô hình nào đó bảo anh đứng đó nghe cuộc trò chuyện giữa họ và ròi 1 sự thất đã được sáng tỏ.

Ngày hôm nay trời đổ mưa, 1 cơn mưa lạnh, 1 cơn mưa nặng hạt.1 cơn mưa mang đến 1 sự kết thúc.

- Anh đợi em có lâu không??- Cô gái ngày trước ôm vào cổ chàng trai hỏi.

- Không lâu lắm, cô ngồi đi!!- Chàng trai lạnh lùng nói.

- Hôm nay anh sau vậy?? Anh không được khỏe à?? Hay có chuyện gì sao??- Cô gái cảm thấy chàng trai hôm nay lạ liền hỏi.

- Cô thoi giả tạo có được không, tôi cảm thấy kinh tởn những câu nói đó của cô.!!- Chàng trai lạnh lùng, khinh bỉ nói.

- Hôm nay anh sao vậy. Trong anh lạ lắm, hay có ai nói những điều không tốt về em, hay em sai gì anh cứ nói đi em sẽ sửa mà.!!- Cô gái nhìn anh nước mắt nhẹ rơi nói.

- Tôi bảo cô thoi diễn trò đi. Đừng khiến tôi kinh tởn cô và tốt nhất cô đừng bảo với ai tôi và cô yêu nhau, điều đó là sự sỉ nhục của tôi. Cô tốt nhất đừng xuất hiện trước mặt tôi níu cô muốn gia đình cô yên ổn.!!- Chàng trai lạnh giọng nói từng chữ ròi chàng trai kéo ghế ra và bước đi, cô gái thì ngồi như trời trồng. Trước giờ cô gái điều đá người khác cũng chưa từng bị đá và bị sỉ nhục như hôm nay, dù rất tức giận nhưng chẳng thể làm được gì.

2 người tình cờ gặp nhau, tình cờ đến với nhau điều trong 1 khung trời đẹp nhưng 2 người lại kết thục vào 1 ngày mưa tầm tả, từng giọt mưa rơi xuống rửa trôi mọi vết thương của chàng trai nhưng dù mưa có rửa trôi bao nhiêu vẫn không hết tất cả, nhữ vết thương đó dần trở thành những vết sẹo sâu không tài nào xóa bỏ được.

~~ hết chap, chap này nói về 1 chàng trai mà người đó là ai, sau này sẽ biết ;). Mà cũng có thể có mọi người cũng đoán ra là ai ròi:j~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.