Trung - Đại Lạc, Đông Nam - Đông Kinh, Tây - Tiệp Mẫn, Đông Bắc - Cao Ly, người đời gọi là tứ đại đế quốc hùng mạnh phân chia nhau cai trị Già Thiên Đại Lục. Trong tứ đại đế quốc, Đại Lạc là quốc gia có diện tích lớn nhất, đồng bằng trải dài khắp châu thổ, còn tham lam lấn chiếm nguyên một đường ven biển trải dài hơn vạn trượng. Và cũng là nơi có giao thương kinh tế đông đúc nhất trên Già Thiên Đại Lục.
Lần này, Đại Lạc đã đón vị vua mới đăng cơ – Thiên Lang Đế. (đã đăng cơ được một tháng)
Người ta đồn vị Thiên Lang Đế này là một tuyệt sắc mỹ nam tử, chiến mạc trận lược đều tinh thông, văn phú thâm sâu tinh tế. Năm thứ 23 tiên hoàng đã lĩnh quân đích thân ra trận mạc phía Tây Nam lập chiến công lớn dẹp giặc ngoại xâm, được thế thừa thắng xông lên hợp nhất quốc gia đó với Đại Lạc khiến cho Đại Lạc đã quý lại càng thêm phú!
Người ta đồn rằng niên hiệu Thiên Lang của Thiên Lang đế bắt nguồn từ vị Diễm Thái Phi mẹ đẻ của hắn. Từ lúc tiên hoàng còn tại vị đã không ngớt lời đồn rằng Diễm quý phi (phân vị của Thái Phi lúc bấy giờ) vốn chính là Hỏa Vân Lang đã từng tung hoành ngang dọc phá hủy hơn phân nửa đất của Đông Kinh. Thiên Lang đế chính là con của vị ấy, chính vậy nên Đại Lạc với Đông Kinh trước vốn đã không mấy hòa thuận, nay vị này đăng cơ thì quan hệ giữa hai nước lại thêm một tầng đối địch.
“T-Tỉnh! Vương gia tỉnh rồi! Tiểu Hồng Tử, nhanh đi báo hoàng thượng!!” Vị ma ma đang nói mặt đỏ hồng vì sung sướng, hớn hở kêu thái giám bên cạnh nhanh chóng đi báo tin.
“Ôi thật tốt quá! Ngài tỉnh rồi! Ô ô ô ô ngài có biết ngài hôn mê đã hơn hai tháng rồi không! Nô tỳ sắp bị ngài hù chết rồi!! Ô ô ô ô...”
“Vương... gia?”
“Vâng. Vương gia ô ô ô ô...”
Vị ma ma này như bị đè ép rất lâu rồi, lần này hoa hoa lệ lệ không quản quy củ quá nhiều mà khóc hết nỗi lòng mình ra, căn bản không để ý người bên cạnh ngơ ngác nhìn quanh, ánh mắt vàng kim mơ hồ như đang suy ngẫm lại.