9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 1014



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Khuôn mặt baby phúng phính của Lục Vũ Bách tỏ ra rất ngạc nhiên.

Lục Tấn Khang liếc cậu một cái cạn lời: “Anh cả vừa về liền đi lên †ầng rồi, em không thấy sao?”
“Lên tầng rồi? Em không nhìn thấy.

Em còn tưởng rằng anh cả vẫn luôn đứng sau lưng eml”
Lục Tấn Khang bất lực trước sự ngờ nghệch của đứa em trai này: “Tiểu Bạng Lục, anh thật sự chịu thua em rồi Nhìn thấy lũ nhỏ quấy mãi không dứt, Lục Khải Vũ thở dài: “Vợ à, vẫn là cho các con biết sự thật đi! Nếu không, nhóc con này có thể sẽ gây chuyện cả đêm!”
Vừa nói, Lục Khải Vũ vừa chỉ chỉ Lục Vũ Bách.

Lục Vũ Bách không vui: “Bố, rõ ràng là chị em của con đang làm quấy, còn còn vẫn luôn bình tĩnh trao đổi với bố mẹ mà?”
“Đó là bởi vì con vẫn chưa bắt đầu gây rối!” Lục Khải Vũ hiểu rất rõ tính tình của cậu con trai mập mạp này.

“Được rồi, các con ngồi xuống đi, mẹ sẽ nói cho các con biết tại sao chỉ đưa Tam Bảo và Ngũ Bảo đi Châu Âu” Mạc Hân Hy cao giọng chỉ vào bọn nhỏ nói.


Các bạn nhỏ thấy mẹ có vẻ không vui nên nhanh chóng ngồi thẳng lưng trên ghế sô pha.

Mạc Hân Hy kéo Ngũ Bảo Lục Tấn Khang ôm vào trong lòng, kể chỉ tiết chuyện Tấn Khang bị trúng độc cho bọn nhỏ nghe.

Nghe xong, bọn nhỏ đều cúi thấp đầu.

Một lúc sau, Vũ Tuệ là người đầu tiên đi đến trước mặt Ngũ Bảo, vươn cánh tay mũm mĩm ôm lấy cổ Ngũ Bảo: “Anh năm, xin lỗi anh, chúng em không biết anh bị trúng độc.

Em xin lỗi, em không nên tranh thịt viên với anh”
Vốn dĩ mọi người đều cảm thấy rất nặng nề vì biết chuyện Ngũ Bảo.

trúng độc, nhưng lời nói của Vũ Tuệ lại khiến mọi người bật cười.


Mộc Lam kéo Vũ Tuệ sang một bên: “Em cho rằng anh năm cũng thích thịt viên như em saol”
Nói xong, cô bé cũng ôm Tấn Khang một cái: “Ngũ Bảo, cố lên.

Em tin lần này tới Âu Châu sẽ tìm được thuốc giải.”
Tư Nhã học theo hai cô em gái của cũng ôm Tấn Khang: “Anh năm, cố lên”
Lục Vũ Bách mũm mĩm bước tới nắm lấy cánh tay của Tấn Khang: “Anh năm, em xin lỗi, chúng ta lớn lên cùng nhau, nhưng em lại không phát hiện ra anh đã bị trúng độc.

Sau này, đùi gà, thịt viên của em đều cho anh ăn.



Lục Tấn Khang và Lục Vũ Tuấn quay sang nhìn nhau.

Lục Vũ Tuấn nói nhỏ: “Chúng ta cũng lên đó xem thử xem sao?”
Lục Tấn Khang gật đầu và nhìn về phía Lục Vũ Bách: “Sáu béo, em ở đây chơi với em gái, bọn anh lên trên lâu xem thử”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.