9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 1281: 1281: Chương 1280





Lần này chỉ sợ người nhà họ Lục sẽ không dễ dàng tha cho anh ta.

Vì thế, Dương Hải Khang vội cầu xin: “Giám đốc Lục, giám đốc Lục, anh tha cho tôi đi! Tôi chỉ nhất thời bị ma quỷ ám, bị chị Bình lừa gạt mà thôi”
“Tôi không hề động vào Lưu Cửu Nhạ, thật đó, tôi không hề động vào cô ấy.

Đều là chị Bình, là chị Bình cho tôi một khoản tiền, bảo tôi làm như vậy.

Chị ta muốn chia rẽ cậu hai và Cửu Nhạ, để cháu của chị ta leo lên.

Không liên quan đến tôi.

Cầu xin anh, tha cho tôi đi!
Lục Khải Vũ không để ý tới anh ta nữa, chỉ dặn dò cục trưởng phân cục: “Cục trưởng Lưu, làm phiền đám anh em của ông chăm sóc tên này thật tốt giúp tôi.

Tội này của anh ta chắc có thể dựa theo mức hình phạt bắt cóc cưỡng hiếp cao nhất để xử phạt đúng không?”
Cục trưởng Lưu liếc nhìn Dương Hải Khang một cái: “Giám đốc Lục, đây là điều hiển nhiên, hành vi của anh ta đã nghiêm trọng đến mức tạo thành tội bắt cóc, về phần cưỡng hiếp, sau khi chúng tôi trở về sẽ thẩm vấn thật kỹ”

“Tốt, hy vọng cục trưởng Lưu trở về phải thẩm vấn cho kỹ, về phần người phía sau anh ta, hy vọng Cục trưởng Lưu cũng đừng bỏ qua.”
Nghe xong lời của anh, Cục trưởng Lưu có chút bất ngờ: “Giám đốc Lục, chị Bình mà anh ta nói chính là người đại diện của công ty truyền thông Nguyệt Tú Media, cũng coi như một danh nhân ở Hà thành, nếu như bị bắt, chỉ sợ sẽ tạo thành ảnh hưởng xấu nhất định đối với tập đoàn nhà họ Lục!”
“Cục trưởng Lưu, đứng trước pháp luật, ai cũng ngang hàng, nếu như loại bỏ người như thế quá trễ, vậy thì loại sâu mọt này sớm muộn gì cũng sẽ phá hoại công ty truyền thông Nguyệt Tú Media” Lục Khải Vũ nói như đỉnh chém sắt.

Cục trưởng Lưu giơ ngón tay cái lên với anh: “Hạn chế tổn hại kịp thời, giám đốc Lục quá tài, tôi bội phục”“
Lúc này Lục Khải Vũ mới khế mỉm cười một cái, kéo cục trưởng Lưu qua một bên, thấp giọng mà nói: “Nhưng mà, có nhiều điểm vẫn cần cục trưởng Lưu phối hợp.

Tạm thời vẫn không thể bắt giữ chị Bình”
Cục trưởng Lưu rất thông minh, đã hiểu đại khái ý của anh: “Giám đốc Lục yên tâm, trở về thẩm vấn, lấy khẩu cung, bắt giữ cũng cần ít nhất hơn mười ngày, cũng đủ cho anh quét sạch sâu mọt.”
“Vậy cảm ơn cục trưởng Lưu.

Hôm nào mời ông ăn cơm!”
Cục trưởng Lưu vội vàng khoát tay: “Không dám, anh.

đừng hại tôi, nếu để người ta nhìn thấy, không chừng sẽ hãm hại, nói tôi nhận hối lộ đó!”
Nói xong câu đó, cục trưởng Lưu bắt Dương Hải Khang đi.


Lục Khải Vũ lo lắng cho em trai, lái xe chạy tới bệnh viện.

Ở bệnh viện gần nhất, bác sĩ phụ trách làm kiểm tra toàn diện cho.

Lưu Cửu Nhạ, phát hiện sau đầu của cô ấy bị đụng u một khối.

Nhưng vấn đề không nghiêm trọng lắm.

Hiện tại nguy hiểm nhất là, cô ấy mới mang thai không đến hai tháng, sau khi trải qua ba lần xúc động mạnh, hơn nữa vừa rồi bị Dương Hải Khang đẩy vài cái, xuất hiện dấu hiệu sinh non, phải năm viện giữ thai.

Lục Lục Khải Vũ chạy tới bệnh viện, bác sĩ đang giục Lục Khải Dã đi làm thủ tục năm viện! Nhưng anh ta vẫn nắm tay Lưu Cửu Nhạ không chịu buông ra.

“Để tôi làm!” Anh nhận lấy thủ tục có liên quan trong tay y tá, hoàn thành hồ sơ nhập viện của Lưu Cửu Nhạ.

Lúc trở lại, Lưu Cửu Nhạ đã truyền thuốc giữ thai, nhưng cô ấy vẫn chưa tỉnh.

Anh khẽ thở dài một ngụm, vỗ võ bả vai em mình: “Khải Dã, tiếp theo em chuẩn bị làm sao?”
Lục Khải Dã nhìn chăm chằm vào Lưu Cửu Nhạ: “Anh, em không cần cái gì cả, chỉ hy vọng Cửu Nhạ và đứa nhỏ đều bình an”“
“Bọn anh đều nhìn thấy hình của em và Thiên Nam, em cho là cô ấy sẽ tha thứ cho em sao? Khải Dã, ngày nào chuyện về Thiên Nam và chị Bình không được giải quyết, ngày đó Cửu Nhạ sẽ không tha thứ cho em”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.