9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 288: Ra tay từ sau lưng chúng đi




Mạc Hân Hy liếc anh một cái: “Sao đột nhiên lại đuổi cô ấy đi? Thật ra tính cách của cô ấy cũng không tồi, cuộc sống cũng không dễ dàng gì. Hơn nữa, chị gái cô ấy, anh…

Cô không nói tiếp, nghĩ đến việc Lục Khải Vũ đã từng thích người khác, cô cảm thấy có chút không thoải mái.

Lục Khải Vũ nắm tay cô, đưa lên miệng hôn nhẹ: “Giữa anh và chị gái cô ta không có chuyện gì đâu, em đừng nghĩ nhiều nữa. Bà xã, cả đời này anh chỉ có duy nhất em thôi. Em là người phụ nữ duy nhất”

Anh nói câu cuối cùng vào tại Mạc Hân Hy.

Mạc Hân Hy liếc mắt nhìn đám người đang đi qua đi lại, đỏ mặt đẩy anh ra: “Giữa thanh thiên bạch nhật, anh đang nói cái gì vậy!”

Lục Khải Vũ trực tiếp ôm cô vào lòng, khỏe miệng hiện lên nụ cười giễu cợt, lại nói nhỏ vào tại cô: “Bà xã, tối hôm qua em không phải là biết rồi sao? Nếu anh có người phụ nữ khác thì làm sao mà liên hồi không dứt như vậy được “Mau đi đi, chúng ta ở đây để giải quyết vấn đề.” Mạc Hân Hy cảm thấy hai má nóng lên, đẩy anh ra, trực tiếp đi về phía đối diện.

Từ khi nào mà người đàn ông này lại trở nên thô lỗ như vậy, và thậm chí còn thảo luận những vấn đề riêng tư như vậy với cô giữa thanh thiên bạch nhật.

Thật là không thể chịu nổi!

Lục Khải Vũ nhanh chóng đi theo cô.


Chẳng bao lâu, họ đã gặp ông Lưu trong nhà kho ở phía sau khu dân cư.

Lúc đầu, ông Lưu không thừa nhận điều đó và khẳng định là đến gặp bọn họ để đưa tiền bán phế liệu”

“Dì Lý bọn họ đều thừa nhận rồi, ông căn bản không hề đến đưa cho bọn họ tiền bán phế liệu, mà là để họ cố ý làm gián đoạn việc xây dựng trên lầu. Có phải muốn cháu tìm bọn họ đến đôi co với ông sao?” Mạc Hân Hy nở nụ cười, nói dối ông ấy.

Quả nhiên, ông Lưu đã bị cô lừa, nhanh chóng nói ra sự thật.

Chiều hôm qua, cháu trai của ông đã tìm ông ấy và đưa cho ông ấy 3 triệu, yêu cầu ông đưa cho mỗi nhà 9 triệu để cản trở việc xây dựng, 3 triệu còn lại sẽ đưa cho ông”

“Cháu trai của ông làm nghề gì?” Lục Khải Vũ cau mày hỏi.

Quả nhiên, có người cố ý gây chuyện”

“Nó, nó làm bảo vệ ở tập đoàn Long Uy. Tôi xin anh, nhất định đừng tìm nó gây chuyện, nó chỉ tuân theo mệnh lệnh của cấp trên mà thôi.” Ông Lưu van xin.


Tập đoàn Long Uy?

Mạc Hân Hy và Lục Khải Vũ đưa mắt nhìn nhau, Long Bách và Long Thiên, hai cậu nhóc thật sự không chịu thua “Ông yên tâm, chúng tôi sẽ không nói ra chuyện này. Chúng tôi cũng sẽ không tìm cậu ta gây chuyện. Mọi người đều không dễ dàng.” Sau khi Mạc Hân Hy an ủi ông Lưu, liền cùng Lục Khải Vũ đi ra ngoài.

Sau đó, cả hai không khỏi thở dài”

“Ông xã, chúng ta phải làm gì đây? Là con trai anh làm.” Cô chớp mắt, hỏi Lục Khải Vũ”

“Còn có thể làm gì nữa? Tìm cách giải quyết đi! Lại không thể đi tìm hai cậu nhóc đó, chỉ có thể đứng nhìn chiêu trò mánh khóe.” Lục Khải Vũ xoa xoa thái dương, cảm thấy đau đầu.

Con trai quá thông minh, đó thực sự là một điều không tốt! “Ông xã, anh về đi, chuyện nhỏ này, còn làm khó được em sao?” Mạc Hân Hy nghiêng đầu suy tư một hồi, tựa hồ đã nghĩ ra biện pháp”

“Ồ, nói nghe thử đi!” Lục Khải Vũ có chút tò mò”

“Vì Long Bách và Long Thiên đang giở trò sau lưng nên chúng ta cũng bắt đầu từ sau lưng chúng đi. Không phải đưa mỗi người đưa 9 triệu sao? Còn chúng ta thì sao! Không đưa tiền, chúng ta sẽ hành động từ phía điểm yếu của ba gia đình đó. Hoàn toàn có thể xoay chuyển tình thế rất nhanh.

Ánh nắng mùa hè rực rỡ chiếu qua tán lá đến trên gương mặt, đôi mắt biết cười của cô ánh lên tia sáng quyến rũ.

Dễ thương, nhưng đầy trí tuệ.

Lục Khải Vũ không nhịn được hôn nhẹ lên trán cô, trong mắt tràn đầy cưng chiều và tự hào: “Vợ anh sao lại thông minh như vậy!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.