Sau khi xử lý mọi chuyện ổn thỏa, họ đến bệnh viện thăm Hồng Vi.
Chỗ cổ Hồng Vi bị dì Mai dùng dao găm gạch ra một vết rách rất dài, cũng may chỉ là vết thương ngoài da. Bác sĩ xử lý sát trùng xong, cùng ngày đã có thể xuất viện, thế nhưng Tùng không yên tâm, nhất định bắt cô ta ở lại một ngày quan sát. “Tổng thanh tra Lam, tôi, tôi có một việc muốn nhờ cô!” Hồng Vi cố ý bảo Tùng đi trả viện phí, nhìn Lục Khải Vũ một chút mới nhỏ giọng nói.
Lục Khải Vũ rất biết điều “Anh chờ em ở bên ngoài. đi đến bên cạnh Mạc Hân Hy:
Nhìn Lục Khải Vũ đi khỏi, lúc này Hồng Vi đột nhiên nắm chặt tay Mạc Hân Hy: “Tổng thanh tra Lam, cảm ơn cô đã giúp tôi giấu diếm mọi chuyện”
“Ai cũng sẽ có lúc nhất thời xúc động làm ra quyết định sai lầm, chỉ cần kịp thời hối cải, hắn cũng không quá muộn. Chuyện ngày hôm nay, tôi còn phải cảm ơn cô đấy! Thật ngại quá, đã khiến cô hoảng sợ” Giọng điệu Mạc Hân Hy rất chân thành.
Cô không hiểu biết nhiều về Hồng Vị, trước kia cho rằng cô ta và Diệp Lan Chi đều là loại phụ nữ ham mê danh vọng, nhưng trải qua chuyện này, cô mới phát hiện
Hồng Vi chân thực và giản dị hơn Diệp Lan Chi rất nhiều. Chẳng qua là do áp lực của cuộc sống nên mới đẩy cô ta vào con đường sai lầm mà thôi. Người như vậy thật ra rất đáng thương.
“Tổng thanh tra Lam, cô có thể giúp tôi nói một tiếng với chủ tịch Lục không, tôi không muốn tiếp tục ở lại Nguyệt Tú Media nữa, tôi dự định mở một phòng tập vũ đạo và sống cuộc sống giản dị với Tùng” Hồng Vi kéo tay cô van xin.
Quyết định của cô ta khiến Mạc Hân Hy hơi kinh ngạc, phải biết rằng hiện tại sự nghiệp ca hát của Hồng Vi đang đứng ở đỉnh cao, tháng trước còn mới có ca khúc hit gây oanh động trên internet cơ mà! “Tôi nghe nói Nguyệt Tú Media đang chuẩn bị toàn lực lăng xê cho cô, bây giờ cô muốn rời khỏi thì có hơi đáng tiếc đấy!”
Hồng Vi nhìn ra ngoài cửa sổ, trên mặt nở nụ cười thản nhiên: “Tôi đã từng nghĩ việc được đứng trên sân khấu, trở thành một nghệ sĩ nổi tiếng, đón nhận ánh mắt sùng bái của fan hâm mộ là một chuyện vô cùng tuyệt vời, có nằm mơ tôi cũng không dám nghĩ đến mình có thể trở thành người như vậy.”
“Thế nhưng khi thật sự đến được vị trí này, tôi mới phát hiện thì ra những thứ đó không phải là điều mà tôi mong muốn. Hiện tại tôi chỉ mong được ở bên cạnh Tùng và sống một cuộc sống bình dị, đơn giản mà thôi.”
Trên gương mặt bình tĩnh của Hồng Vi lộ ra vẻ ngọt ngào hạnh phúc, thời khắc này cô ấy trông xinh đẹp và quyến rũ hơn bao giờ hết. “Nếu bây giờ cô rời khỏi Nguyệt Tú Media, tiền mua nhà làm sao giải thích với Tùng?” Mạc Hần Hy tốt bụng nhắc nhở cô ta.
Hồng Vi ngơ ngẩn, nửa ngày sau mới bất đắc dĩ đáp: “Chuyện này, tôi vẫn chưa nghĩ tới.
Mạc Hàn Hy suy nghĩ một lát lại tiếp tục nói: “Hay là vậy đi, tôi trở về thương lượng với Khải Dã một chút, điều cô đến hậu trường, làm một nhân viên bình thường. Như thể cô không cần làm diễn viên nữa, hẳn sẽ có nhiều thời gian hơn để ở cùng bạn trai, đồng thời chuẩn bị cho phòng tập vũ đạo. Đợi một năm sau, tôi sẽ lại nhờ Khải Dã kết thúc hợp đồng với cô, cô thấy thế nào?”
Hôm nay Hồng Vi đã giúp bọn họ một chuyện rất lớn, Mạc Hân Hy không muốn mắc nợ người khác, cho nên làm như vậy coi như giữa họ không ai nợ ai.
Hồng Vi cảm kích nắm lấy tay cô một lần nữa: “Tổng thanh tra Lam, cám ơn, cám ơn cô!”
Sau khi ra khỏi bệnh viện, trời đã chạng vạng tối.
Tài xế Mãnh lái xe lao vùn vụt trên đường hướng về nhà.
Lục Khải Vũ nắm chặt tay Mạc Hân Hy: “Anh đã bảo Lâu Văn Vũ đi thăm dò hai biển số xe kia, tuy nhiên bảy năm trôi qua, biển số xe đã bị chuyển đổi, có lẽ phải mất một khoảng thời gian nữa mới điều tra ra “Không sao, cũng đã chờ bảy năm rồi, chờ thêm chút nữa đối với em mà nói không tính là gì cả.” Mạc Hân Hy nhìn ra ngoài cửa sổ xe, ánh sáng cuối cùng của trời chiều đã biến mất, đèn đường dần dần sáng lên. “Bà xã” Lục Khải Vũ nhẹ nhàng gọi cô một tiếng. “Sao thế?” Cô quay đầu nhìn anh, cảm thấy khó hiểu.
Lục Khải Vũ khế vuốt lông mày của cô, dường như muốn phủi những thứ khiến cô khó chịu đi hết: “Hôm nay đã là mùng chín, mẹ muốn chúng ta ngày mai đi thử áo cưới”. Ủng hộ chính chủ vào ngay # trumtr uyen. com #
Mạc Hàn Hy nghe anh nói, tầm mắt chợt rũ xuống. Bọn trẻ vẫn chưa tìm được, làm sao cô có thể vui vẻ mà cử hành hôn lễ đây.