“Long Bách, dừng lại. Long Thiên lạnh nhạt mở miệng, kịp thời ngăn cản động tác của em trai.
Long Bách có chút không vui, đôi môi nhỏ nhắn vểnh lên, không tình nguyện lui trở về: “Anh, người phụ nữ này thật đáng ghét, lừa gạt chúng ta, còn dám gọi chúng ta thân mật như vậy, tại sao không cho em xử lý cô ta?” Long Thiên trừng mắt nhìn em trai: “Từ lúc nào mà tập đoàn Long Uy chúng ta động tay đánh phụ nữ vậy? Long
Bách, nếu anh cả biết em đánh phụ nữ, anh ấy nhất định sẽ trừng phạt em. Truyện Ngôn Tình
Vừa nghe thấy tên Long Uy, Long Bách lập tức thu sự bất mãn lại, ngoan ngoãn đứng bên cạnh anh trai.
Trong mắt Long Thiên không có một tia cảm xúc, lạnh lùng như băng: “Mạc Hân Hy, cô có biết vì sao chúng tôi trói cô đến đây không?”
Mạc Hân Hy nhìn hai đứa con trai, trong mắt tràn đầy tình yêu thương sâu sắc.
Long Thiên và Lục Khải Vũ gần như được tạc cùng một khuôn, trên khuôn mặt nhỏ nhắn toát lên vẻ kiêu ngạo và lạnh lùng.
Long Bách thì là một nhóc thích ăn vặt, mũm mĩm, lúc nói chuyện trên má phải hiện một cái lúm đồng tiền nông, tuy trên mặt đầy vẻ tức giận nhưng cũng dễ thương, khiến người ta muốn thơm má một cái.
Xem ra, Long Uy thật sự rất tốt với hai đứa.
Lúc này trong lòng cô tràn đầy cảm kích đối với Long
Uy! “Mạc Hân Hy!” Long Thiên nhìn rõ cảm xúc trong mắt cô, có chút chán ghét, lạnh lùng mở miệng hỏi.
Bấy giờ Mạc Hân Hy mới lấy lại tinh thần, nói: “Cậu nói cái gì?”
Đôi tay nhỏ bé của Long Thiên tức giận nắm chặt lại, nhắm mắt cố gắng điều chỉnh cảm xúc, kìm chế ý muốn ném cô xuống vách núi.
Long Bách tức giận nhảy ra chỉ vào mũi cô: “Mạc Hân Hy, cô quá đáng ghét, lúc trước rõ ràng đã đồng ý sẽ diễn kịch với Lý Duy Lộc trước mặt Liễu Thanh Y. Cô tưởng tập đoàn Long Uy của chúng tôi dễ bị bắt nạt phải không?”
Được cậu ta nhắc nhở, Mạc Hân Hy mới đột nhiên nhớ tới hình như có chuyện đó.
“Sao? Không nói lại được đúng không! Cô và chủ tịch tập đoàn nhà họ Lục cử hành hôn lễ khoa trương như vậy, cô thực sự cho rằng có Lục Khải Vũ làm chỗ dựa là tập đoàn Long Uy sẽ không thể xử lý cô sao?”
Long Bách tức giận muốn đi qua đánh cô, nhưng vừa đi được một bước, cậu ta lại nhớ tới lời cảnh cáo của anh trai nên không cam lòng lùi trở về.
Hóa ra hai tên nhóc này đã nhằm vào mình là vì lý do này! Nhưng lần này có vẻ thực sự là lỗi của cô.
Mạc Hân Hy ngẩng đầu, chân thành nhìn bọn họ: “Thực xin lỗi, là lỗi của tôi. Tôi quên mất thỏa thuận giữa chúng ta.
Cô đột nhiên hạ cái tôi xuống xin lỗi như vậy, Long
Bách nhất thời có chút không thích ứng, không biết nên nói cái gì.
Cậu ta nhìn anh trai cầu cứu: “Anh ơi, em phải làm gì tiếp theo?”
Long Thiên không nhìn em trai mà nhìn chăm chăm Mạc Hân Hy: “Tập đoàn Long Uy chúng tôi không phải không biết nói lý lẽ, vậy theo cô sai lầm này nên khắc phục như thế nào?”
“Tôi muốn biết mục đích cuối cùng của các cậu là gì, để Long Uy và Liễu Thanh Y kết hôn ư?” Lúc này cô thấy đứa con trai của mình bình tĩnh đến đáng sợ
Long Bách gắt gỏng nói: “Nói nhảm, không cho bọn họ kết hôn thì chúng tôi cần gì tốn nhiều công sức như vậy hả. Cô cho rằng bọn tôi ăn no rửng mỡ sao?”
Biết được mục đích của hai tên nhóc này, Mạc Hân Hy thở phào nhẹ nhõm. Theo tin tức mà cô có được từ Lý Duy Lộc, Long Uy và Liễu Thanh Y thích nhau, nhưng không hiểu tại sao Long Uy lại liên tục từ chối Liễu Thanh Y.
“Được rồi, tôi hứa với cậu sẽ tìm cách để Long Uy và Liễu Thanh Y kết hôn trong thời gian sớm nhất!” Cô trả lời rất dứt khoát.
Lông mày xinh đẹp của Long Thiên nhưởng lên, cậu hừ lạnh một tiếng: “Nếu như cô không làm được thì sao?”