9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 442





Sau khi nói xong, cô liền nhìn chằm chằm động tác của anh, bởi vì nhìn thấy Lục Khải Vũ tao nhã như vậy, cô đột nhiên nghĩ ngay tới Long Thiên, thằng bé kia ăn cơm cũng là bộ dáng như này, rõ ràng là đang đói muốn chết, nhưng vẫn cố phải giả bộ từ tổn, tao nhã cao quý, ăn từng miếng nhỏ.


Lục Khải Vũ thấy cô đang nhìn chằm chằm vào mình, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, rồi lấy khăn giấy lau nước dùng trên khóe miệng.


“Bà xã, em nhìn chằm chằm anh như vậy làm gì thế?”

“Chồng à, anh ăn cơm như vậy không thấy mệt sao?” Sau khi nói xong, Mạc Hân Hy không thèm để ý tới hình tượng, liền dùng nĩa đâm một miếng thịt lớn, cố ý ăn rất nhiều.


Lục Khải Vũ nhìn cô một cái, nhịn không được liền nở nụ cười, trong mắt tất cả đều là sự cưng chiều: “Vợ ơi, bây giờ chúng ta đang ở trong một nhà hàng cao cấp, em chú ý giữ một chút hình tượng nha.”

“Nhưng mà, em đói bụng lắm!” Mạc Hân Hy nghịch ngợm chớp chớp mắt.



Lục Khải Vũ bất đắc dĩ nhéo mũi cô: “Em ấy à! Anh thấy Vũ Tuệ với Long Bách rất giống em đấy.”

Sau khi ăn tối xong, bọn họ đi đến một khu phố nhỏ gần đó để xem nhà.
Thật ra Lục Khải Vũ đã xem qua video và ảnh chụp rồi, bản thân anh vô cùng hài lòng, chẳng qua cuối cùng vẫn muốn thông qua ý kiến Mạc Hân Hy một chút.


Đó là căn song lập rộng gần 180m2, có năm phòng ngủ cả lầu trên và lầu dưới, khi bàn giao nhà sẽ được trang trí đơn giản.
Bố cục và ánh sáng đều rất tốt, nhìn thoáng qua cũng biết sẽ hợp ý Mạc Hân Hy.


“Sau khi về em sẽ vẽ một bản thiết kế, ngày mai sẽ tìm một đội thi công trang trí.
Anh thấy thế nào?”

“Phòng ngủ hơi ít một chút, có thể sẽ cho ba cô con gái ngủ trong phòng ngủ lớn nhất trên lầu, sẽ đặt ba cái giường công chúa giống hệt nhau, mấy đứa nhỏ nhất định sẽ rất thích.


“Chúng ta còn phải để dành ra một phòng cho Hữu Sinh, một phòng cho bố mẹ, lỡ bọn họ nhớ con, muốn tới đây ở một đêm, không thể không có chỗ ngủ được!”

“Còn nữa, Long Bách và Long Thiên, tuy rằng hai đứa nhỏ hiện tại đối với chúng ta có chút hiểu lầm, nhưng một ngày nào đó, chúng nó rồi cũng sẽ tha thứ cho chúng ta thôi.
Cũng cần phải để lại cho hai đứa một phòng nữa.”

Mạc Hân Hy trở nên rất hưng phấn, kéo tay Lục Khải Vũ nói không ngừng.


Lục Khải Vũ vẫn nhìn cô chăm chẳm, kiên nhẫn nghe cô nói về kế hoạch tương lai của gia đình, trong lòng cảm thấy ấm áp vô cùng.



“Được, bà xã, tất cả đều nghe theo lời của em hết, sau khi có được bản vẽ, anh lập tức bảo Vĩ Hạo tìm người sắp xếp thi công ngay.


Mạc Hân Hy có chút khó hiểu: “Thế anh không đi tìm chủ nhà để làm thủ tục mua nhà sao?”

Khóe miệng Lục Khải Vũ khẽ hiện lên một nụ cười, nhìn cô không nói gì.


“Biểu hiện này của anh là có ý gì hả?”

Lục Khải Vũ ghé sát vào tại cô thấp giọng nói: “Bà xã à, toàn bộ khu này đều là tài sản của tập đoàn nhà họ Lục Mạc Hân Hy bất ngờ hỏi: “Thế anh chính là chủ sở hữu sao?”

Đối với biểu hiện kinh ngạc của cô, Lục Khải Vũ có vẻ hài lòng, gật đầu khiêm tốn.


… Mạc Hân Hy bất lực không biết nói gì, được gả cho một người chồng giàu có, thật sự là đâu đâu cũng toàn sự bất ngời Ra khỏi phòng, đang đứng chờ thang máy, thì đột nhiên có một nhóm công nhân mang theo một số đồ nội thất từ thang máy đi ra.



Hình như là người phụ trách, đi phía sau đám công nhân đó, cẩn thận dặn dò bọn họ: “Hãy cẩn thận, đây là những bảo bối của cậu ba đấy, đừng có làm hỏng nha.”

Bởi vì họ nhìn thấy một tầng sẽ có hai hộ gia đình, không cần phải hỏi, đây chắc chắn là hàng xóm mới của họ đang di chuyển đồ nội thất tới.


Mạc Hân Hy có chút tò mò nhìn người đi sau cùng một cái, cả người nhất thời ngây ra.


“Chồng ơi, anh ta, anh ta không phải chính là ông Sở của nhà họ Long đó sao? Làm thế nào lại chuyển đồ nội thất đến đây chứ?”


.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.