Có được sự bảo đảm của Lư Bạch Khởi, Long Anh Vũ gật gật đầu: “Như vậy cũng tốt, con của anh là một thiên tài đấy, phải trông coi cho kỹ, đừng để chuyện ngoài ý muốn xảy ra”
“Cậu Long nói rất đúng, từ nay về sau tôi nhất định sẽ bảo vệ tốt cho Tử Tín”
“Ừm, tốt” Long Anh Vũ không nói gì nữa, xoay người rời đi Lư Trạch Hạo nhìn chằm chằm bóng lưng anh †a, nhìn thấy anh ta đi tới cửa, có một cô bảo mẫu đẩy một người phụ nữ ngồi trên xe lăn đến trước mặt anh ta.
Người phụ nữ kia đội một chiếc mũ che nắng cỡ lớn, không thể thấy rõ khuôn mặt.
Long Anh Vũ cúi đầu nói chuyện với người kia vài câu, sau đó đẩy người kia đi đến bệnh viện.
Một tuần sau, miếng đất ở vùng ngoại ô phía Tây bắt đầu đấu thầu, người ngoài thì không xem trọng, cảm thấy tập đoàn nhà họ Lư sắp phá sản kia lúc nào cũng có thể vùng lên, nằm gọn trong lòng bàn tay.
Hoàng Tuấn Phong cảm thấy khó hiểu, chẳng phải đang nói chuyện của công ty sao, vì sao lại nhắc đến người bạn kia của mình làm gì?
Nhưng vì ông chủ hỏi nên Hoàng Tuấn Phong cũng trả lời: “Đúng vậy, hiện tại đang làm việc cho tập đoàn nhà họ Lục, là tống giám đốc của công y thời trang Nguyệt Tú”
“Cậu ta còn một thân phận khác là em vợ của Lư Bạch Khởi đúng không?”
Hoàng Tuấn Phong sửng sốt một lúc, không biết ông chủ có ý gì, chỉ có thể gật đầu: “Phải, chính xác là như vậy.”
Long Uy buông tập tài liệu trong tay ra, lười biết tựa lưng vào ghế ngồi: “Nếu như quyền nuôi dưỡng Lư Tử Tín rơi vào tay Khúc Lăng Cường, cậu nghĩ xem, Khúc Lăng Cường sẽ đem công thức độc quyền đang nằm trong tay giao cho Lư: Bạch Khởi sao? Không có Lư Tử Tín cùng những công thức độc quyền kia, cho dù tập đoàn nhà họ Lư mua được mảnh đất kia, xây xong nhà máy sản xuất thuốc, thì cũng chẳng để làm gì cả”
Anh ta đã biết được thông tin mới nhất, là lần này Khúc Lăng Cường lợi dụng chuyện Lư Tử Tín bị thương, dành được quyền nuôi dưỡng Bởi vậy, xem như được sự ủng hộ của cả nhà bác cả, tập đoàn nhà họ Lư cũng không có cách nào xoay chuyển thế cục.
Lúc này Hoàng Tuấn Phong mới nhớ đến việc mấy ngày trước, Khúc Lăng Cường đến chỗ của anh ta, nói rằng muốn mượn vài người bên Hoàng Tuấn Phong đi đến nhà họ Lư đòi công bằng cho Tử Tín.
Nhưng mà hai ngày nay vì bận rộn lo chuyện đấu thầu nên cũng không liên lạc với Khúc Lăng Cường.
Nhìn thấy dáng vẻ tự tin của ông chủ, chẳng lẽ Khúc Lăng Cường chiếm được quyền nuôi dưỡng Tử Tín rồi sao?
Trong lòng anh ta cũng cảm thấy vui thay cho người anh em của mình.
Những tên cặn bã nhà họ Lư kia đáng bị dạy dỗ cho một trận, một cậu bé tốt như Tử Tín mà cũng nhãn tâm ra tay hãm hại.
Long Uy từ trong ngăn kéo lấy ra một tấm thiệp mời: “Ngày mai nhà họ Lư sẽ mời những người có tiếng trong Hà Thành đến tham gia buổi tiệc chúc mừng, cậu chuẩn bị một chút để tối mai đi cùng tôi”
Nhanh như vậy đã phát thiệp mời rồi sao?
Hoàng Tuấn Phong ngạc nhiên, cái tên Lư Bạch Khởi này đúng là làm việc không tử tế, đây là đang cố ý uy hiếp bọn họ đúng không?
Đợi đã, ông chủ bảo anh ta cùng đi đến buổi tiệc chúc mừng của tập đoàn nhà họ Lư, nhưng anh ta là một thẳng đàn ông mà! Còn một núi công việc đang đợi anh ta, vừa rồi cậu hai và cậu ba còn gọi điện thoại tới bảo anh ta qua bên đó nữa!
Nhưng nhìn thấy khuôn mặt uy nghiêm của ông chủ, chỉ có thể nuốt những lời phàn nàn sắp trào ra lại vào bụng.