9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 481: Sớm Ngày Mang Thai



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lục Khải Vũ đau lòng xoa đầu vợ: “Bà xã, nhưng sức khỏe của Tứ bảo không ổn, mà năm nay Triệu Hồng đã bốn mươi bốn tuổi rồi, muốn mang thai chỉ sợ sẽ hơi khó khăn”
“Em cũng không nói nhất định phải nhận lại Tứ Bảo ngay bây giờ.

Không phải bà nội đã nói y thuật của bác sĩ Tôn rất tốt sao, em tin ông ấy nhất định sẽ chữa khỏi bệnh vô sinh cho Triệu Hồng” Nhắc đến tương lai, Mạc Hân Hy không khỏi tràn đầy lạc quan.


Lục Khải Vũ không đành lòng hắt nước lạnh vào vợ mình, chỉ đành ôm lấy cô: “Được rồi, chúng †a cùng nhau cầu nguyện để Triệu Hồng có thể sớm ngày mang thai”
Trong bóng tối, hai người ôm nhau chuẩn bị chìm vào giấc ngủ.



Lư Bạch Khởi muốn mua đất để xây dựng nhà máy sản xuất dược phẩm, bằng sáng chế trong tay Lư Tử Tín chính là chìa khóa.


Thế nên đem quyền giám hộ Lư Tử Tín giao lại cho Khúc Lăng Cường, chuyện này nghe không giống phong cách của anh ta cho lắm!
“Nghe nói Khúc Lăng Cường đã tìm ra sự thật về vụ ngã lầu của Lư Tử Tín, có liên quan đến Nguyễn Hồng Nhung.

Xem ra bằng chứng trong †ay tay anh †a vô cùng xác thực, Lư Bạch Khởi không còn cách nào khác đành thỏa hiệp!” Lục Khải Vũ suy đoán.


“Thì ra là vậy, em đã nói rồi, đứa bé Lư Tử Tín này thoạt nhìn trông rất yên tĩnh và ngoan ngoãn, làm sao có thể vô duyên vô cớ ngã xuống từ mái nhà được.

Nguyễn Hồng Nhung thực sự tàn nhắn, một đứa trẻ cũng không bỏ qua”
Nghĩ đến dáng vẻ Lư Tử Tín bị đưa vào phòng cấp cứu ngày hôm đó, Mạc Hân Hy liền tràn đầy oán hận đối với Nguyễn Hồng Nhung, “Thôi, không nói đến chuyện nhà người khác nữa, chúng ta nghỉ ngơi sớm đi!”
Trong bóng đêm, Lục Khải Vũ khẽ hôn lên trán vợ.


Ngày hôm sau, sau khi dùng xong bữa sáng và đưa mấy đứa trẻ đến trường, hai vợ chồng lại bắt đầu bận rộn.


Tập thứ hai của chương trình đã được phát sóng rất thuận lợi, nhờ hiệu ứng người nổi tiếng của Hồng Vi nên rating không tồi.

Tất cả các nhân viên trong đội của Mạc Hân Hy đều vui mừng, nháo nhào đòi vợ chồng bọn họ mời khách và muốn Bạch Vĩ Hạo phát tiền thưởng cho mọi người.


Mạc Hân Hy nhìn về phía các đồng nghiệp mỉm cười: “Tiết mục lần này có thể thành công hoàn toàn là nhờ kết quả nỗ lực trong bảy ngày.



của các bạn.

Có điều đêm nay tôi có một bữa tiệc phải tham dự.

Vậy thế này đi, để tôi trở về hỏi lại giám đốc Lục xem khi nào có thời gian, nhất định sẽ mời mọi người đi ăn trong tuần này, thế có được không?”
“Được, được chứ.”
“Tống giám sát Lam nói lời phải giữ lời đó nhé!”
Sau khi nhận được câu trả lời chính xác từ Mạc Hân Hy, các đồng nghiệp đều cực kỳ hưng phấn Mạc Hân Hy nhìn thoáng qua phòng làm việc của Bạch Vĩ Hạo, hôm nay anh ta làm việc rất chăm chỉ, hơn nữa còn ở lại muộn, vừa đến đã đóng chặt cửa phòng.

Chẳng lẽ hôm qua ở chung với người đẹp không được vui vẻ?
Nghĩ đến đây, Mạc Hân Hy đi tới gõ cửa phòng làm việc Bạch Vĩ Hạo.


“Mời vào” Qua một lúc lâu, giọng nói của Bạch Vĩ Hạo mới từ bên trong vọng tới.



Mạc Hân Hy đẩy cửa bước vào, lúc này mới nhận ra bộ quần áo Bạch Vĩ Hạo mặc hôm nay có chút kỳ quái, mặc dù trời đã vào thu nhưng thời tiết vấn còn khá nóng, Bạch Vĩ Hạo lại mặc một chiếc áo sơ mi cao cổ, che kín vùng cổ của mình.


Mạc Hân Hy nghỉ ngờ chỉ vào cố anh ta: “Chủ tịch Bạch, anh mặc như vậy không nóng sao?”
Sắc mặt Bạch Vĩ Hạo có chút mất tự nhiên, cố ý ho nhẹ một tiếng; “Hơi cảm mạo, giờ không phải đang lập thu hay sao? Gió buổi sáng có chút hơi lạnh nên tôi mặc dày một chút.”
“Thật sao? Nhưng anh đang nóng đến toát mồ hôi rồi!” Mạc Hân Hy nhớ lại cảnh anh ta và người phụ nữ ôm nhau bước vào khách sạn, cảm thấy dường như mình đã hiểu tại sao Bạch Vĩ Hạo lại che kín như vậy.


Cô không nhịn được khẽ bật cười.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.