9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 931



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lạc Chính Hoa không hài lòng lẩm bẩm: “Tôi là một bác sĩ nam khoa, không phải bác sĩ phụ khoa.

Tôi nói cho anh biết…”
Lời nói chưa dứt, Bạch Vĩ Hạo đã bất ngờ túm lấy cổ áo anh ta, giọng nói vừa tức giận vừa khẩn trương: “Đừng nói nhảm nữa, mau cứu người đi”
Lạc Chính Hoa hoảng sợ.

“Anh kích động như vậy, chẳng lẽ đứa con trong bụng cô ấy là của anh à?
Đây chỉ là một câu nói đùa thiếu não.

Thế nhưng, Bạch Vĩ Hạo lại đột nhiên cúi đầu nhìn chằm chằm vào.

Mai Huyền My đang nhằm nghiền hai mắt, giọng nói trầm thấp đau khổ: “Đúng, đứa con trong bụng cô ấy là của tôi.


Tuy giọng nói của anh ta không lớn, nhưng mấy người trên sân khấu đều nghe được rõ ràng.

Vẻ mặt Lạc Chính Hoa kinh ngạc, anh ta chửi thề: “Mẹ nó, thật sự là con của anhl “
Câu chuyện hôm nay cũng quá máu chó rồi!

Mạc Hân Hy và Lục Khải Vũ nhìn nhau, vẻ mặt cũng khiếp sợ không kém.

Mai Huyền My và Bạch Vĩ Hạo? Sao mà có chuyện này được?
Cả hai bắt đầu từ khi nào?
Mạc Hân Hy nghiêng đầu cố gắng nhớ lại, cuối cùng cô bừng tỉnh nhìn Lục Khải Vũ: “Là ngày hôm đó, hôm chúng ta nhìn thấy anh ấy vội vàng vào khách sạn với một người phụ nữ.


Lục Khải Vũ cũng nhớ ra, lúc ấy cũng vì chuyện này mà khiến anh thiếu chút nữa chọc giận vợ mình!
“Vậy người phụ nữ kia chính là Mai Huyền My?”
Nghe được đứa con trong bụng Mai Huyền My là của Bạch Vĩ Hạo, Lạc Chính Hoa không dám chậm trễ nữa, vội vàng giúp Mai Huyền My kiểm tra một lượt.

Sau đó anh ta đưa ra kết luận, Mai Huyền My chỉ vì thân thể quá suy nhược, lúc nãy lại bị Đào Lệ Mẫn bóp cổ dẫn đến ngạt thở nên mới hôn mê mà thôi.

Anh ta giơ tay véo vào người Mai Huyền My, rất nhanh, lông mày Mai Huyền My khẽ nhíu lại, rồi cô ấy từ từ mở mắt ra.

Lần đầu tiên, cô nhìn thấy Bạch Vĩ Hạo ôm mình.

“Anh…” Chỉ mới thốt ra được một từ, nước mắt của cô ấy đã chảy ra.


Cô ấy giấy giụa đứng lên, cẩn thận kéo xa khoảng cách với Bạch Vĩ Hạo.

“Cám ơn sếp Bạch, tôi không sao”

Cuối cùng dường như anh ta mơ màng nghe thấy cô ấy bật khóc.

Khi anh ta tỉnh dậy, cô ấy đã không từ biệt mà đi.

Đó là lần đầu tiên của cô ấy, đoán chừng đến bây giờ cô ấy vẫn luôn hận anh ta!
Vừa rồi những lời mà Bạch Vĩ Hạo nói, bố Mai và mẹ Mai cũng nghe được.

Lúc này, bọn họ đều nhìn chằm chằm Bạch Vĩ Hạo, trông thấy anh ta là một nhân tài nổi bật, hơn nữa ăn mặc cũng hơn người, thêm cả việc vừa bị mất đi ba trăm triệu, họ bắt đầu có chút kích động.

Hai người họ bước nhanh đến trước mặt con gái mình.

“Đứa con gái ngốc, sao không nói sớm là đứa nhỏ trong bụng không phải của sếp Lục đây! Để ba mẹ bị lừa một phen” Nói xong, mẹ Mai giơ tay lên vỗ vào cánh tay Mai Huyền My.

Sau đó, bà ta trực tiếp đi lên, mặt nở nụ cười kéo tay Bạch Vĩ Hạo lại.

“Tên họ của cậu là gì! Tôi vừa nghe thấy, cậu nói đứa bé trong bụng con gái tôi là của cậu.

Cậu phải chịu trách nhiệm với nó! “.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.