9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 991





Vì vậy, cậu không dám đi tới trước mặt Lục Khải Dã nữa.

Lục Khải Vũ mở cửa, lúc dẫn theo Lục Khải Dã vào trong, Mạc Vũ Lý đã trốn lên phòng ở tầng hai rồi.

Sáng sớm, Lục Khải Dã nhận được điện thoại của anh trai thì đã biết là vì chuyện của Mạc Vũ Lý.

Cả đêm hôm qua anh ta thức trắng, suy nghĩ rất nhiều, cũng có chút hối hận hành động lâm trận bỏ chạy của mình hôm qua.

Nhưng mà, Mạc Vũ Lý này nếu như thật sự là con trai của anh ta, vậy anh ta làm sao có thể mở miệng nói thật với Cửu Nhạ, Cửu Nhạ sẽ chấp nhận Mạc Vũ Lý không? Sẽ tha thứ cho anh ta chứ?
Anh ta yêu Cửu Nhạ, nguyện vì cô ta trả giá, vì cô ta thay đổi.

Nhưng mà, nếu như ngộ nhỡ Cửu Nhạ không hiểu anh ta, ly hôn với anh ta thì phải làm sao?
Anh ta luyến tiếc không nỡ với Cửu Nhạ, nhưng lại cũng không thể không cần con trai, vì vậy, cả một đêm, Lục Khải Dã đã rất đau khổ, rất mâu thuẫn.

Lục Khải Vũ liếc nhìn em trai một cái, rồi đưa bức ảnh ngón chân út của Mạc Vũ Lý qua: “Em nhìn ngón chân nhỏ này xem, chẳng phải là giống hệt em sao.

Cậu bé Mạc Vũ Lý này chính là con trai của em”
Quả nhiên, sau khi Lục Khải Dã nhìn thấy bức ảnh đó, anh ta đã rất sửng sốt.


Ngôi sao nhí Mạc Vũ Lý mà anh ta đã rất cố gảng để ký hợp đồng với hóa ra lại chính là con ruột của anh ta.

Tin tức đến quá đột ngột và khó có thể chấp nhận được.

“Bây giờ em định giải quyết sao? Dòng máu nhà họ Lục không thể để lọt ra ngoài được”.

Lục Khải Vũ nghiêm mặt nhìn em trai mình.

Lục Khải Dã không nói gì mà im lặng ngồi xuống ghế sô pha.

Hồi lâu sau, anh ta mới ngẩng đầu nhìn anh trai: “Anh hai, tin tức này đột ngột quá, anh để em thở chút đã”.

“Mạc Tình đã tới Hà Thành rồi.

Đi gặp cô ta để bàn bạc chuyện của Mạc Vũ Lý đi.

Cô ta tự cho mình là thông minh để Mạc Vũ Lý giả làm con trai của Mộ Dung Lãnh Hàng, đến lúc vỡ lở hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi”.

Lục Khải Dã gãi đầu, vẻ mặt đau khổ: “Anh à, Cửu Nhạ phát hiện ra thì phải làm sao? Cô ấy sẽ ly hôn với em mất”.


Lục Khải Vũ nhìn chằm chằm vào em trai của mình: “Em cho rằng chuyện này có thể giấu Lưu Cửu Nhạ sao? Khải Dã, Mạc Vũ Lý là con trai của em, em không định nhận thăng bé vì Lưu Cửu Nhạ sao?”
Lục Khải Dã cúi đầu: “Không phải, em, anh, anh giúp em đi, em rất yêu Cửu Nhạ, em không thể để mất cô ấy”.

“Anh giúp em? Chuyện này anh giúp em thế nào được?”.

“Anh,anh giúp em nhận thăng bé trước, nói thằng bé là con trai của anh, dù sao bọn anh cũng đã có tám đứa con, thêm đứa này cũng đâu có sao?”
“Lục Khải Dã, em đang nói cái gì vậy?” Lục Khải Vũ túm thẳng lấy cổ áo anh ta, giơ nắm đấm lên.

“Anh à, em cầu xin anh.

Hiện tại em thật sự không thể nhận thằng bé.

Nếu Cửu Nhạ biết, cô ấy sẽ ly hôn với em”.

Nói xong, Lục Khải Dã nhắm mắt chuẩn bị đón nắm đấm của anh trai.

Đúng lúc này, ở đầu cầu thang lầu hai, đống đồ chơi lúc sáng tiện tay đặt ở đó lăn xuống.

Mạc Hân Hy và những người khác nhìn lên, thấy Mạc Vũ Lý mặt đang đỏ bừng, vừa sốc vừa tổn thương.

Quả nhiên, cậu là một đứa trẻ không ai muốn cả.

Cho dù cậu nỗ lực, ưu tú như thế nào, mọi người đều không thích cậu.

Mạc Vũ Lý luôn luôn giả vờ mạnh mẽ đã suy sụp hoàn toàn vào lúc này, cậu chạy về phòng khóc..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.