Tác giả: 云鹿儿
Văn án:
Khi giám đốc trại trẻ mồ côi cầu xin tôi nhận nuôi Tô Hoà Hoà, tôi biết vở kịch này sắp bắt đầu rồi.
Khi con gái tôi mặc váy công chúa, nó sẽ nói: "Thật tuyệt. Ngày nào chị cũng có thể ăn mặc như công chúa, không giống như em chỉ có hai bộ quần áo rách rưới..."
Khi con gái tôi tổ chức sinh nhật, nó sẽ nói: "Sinh nhật của chị còn có quà. Em còn không biết mình sinh ngày nào nữa..."
Khi con gái tôi đính hôn, nó sẽ nói: "Chồng sắp cưới đối xử với chị thật tốt. Từ nhỏ đến giờ chẳng có ai yêu thương em cả..."
Cứ như thế, con gái tôi từng bước nhượng bộ.
Khi đến khi tôi kịp nhận ra, vị hôn phu và bạn bè của con gái tôi đều đã vây quanh con gái nuôi của tôi.
Còn con gái tôi thì bị nó lừa ra ngoài để cho xe tải cán chế.t.
Một lần nữa mở mắt ra, tôi nhì thấy Tô Hoà Hoà đang rụt rè gọi tôi là mẹ.
Tôi bật cười.
Đời này cô ta sẽ chỉ có hai bàn tay trắng.
Bình luận truyện