Ác Hán

Chương 372: Trường An Loạn (4)



Đây không chỉ là điều Cố Ung biết, mà rất nhiều người bao gồm Quân Khâu Kiệm cũng muốn biết.

Quân Khâu là thế gia, theo quy củ, gia tộc do trưởng tử kế thừa, đương nhiên trưởng tử này còn phải do chính thê sinh ra, không may Quân Khâu Kiệm là con thứ, lại là con tiểu thiếp. Nói cách khác từ khi sinh ra hắn định sẵn hoặc phụ thuộc gia tộc, hoặc tự lập.

Quân Khâu Hưng không phải nhân vật đơn giản.

Trong thời kỳ Hoàn Đế, Linh Đế phong vân biến ảo, bão tố bập bùng, bảo toàn gia tộc không suy vong. Nghe có vẻ chẳng có gì to tát lắm, nhưng nghĩ kỹ xem, trong thời hai vị đại đế này đã xảy ra chuyện gì?

Đảng cấm, loạn Hoàng Cân.

Vô số vọng tộc phương bắc bị tiêu diệt, Quân Khâu tộc vẫn đứng vững, xem như đáng nể rồi.

Khi Lý Nho tiếp nhận Ám bộ đã có liên hệ với Quân Khâu Hưng.

Cùng với việc Đổng Phi không suy xụp theo Đổng Trác mà lớn mạnh ở Tây Vực, Quân Khâu Hưng đã cảm giác được, sớm muộn cũng có một ngày đánh ra ngoài Tây Vực, tọa trấn Quan Trung.

Thế gia không giống người thường, bọn họ trung với gia tộc trước rồi mới trung với triều đình. Chuyện gì có lợi với gia tộc nhất là bọn họ quyết định tương ứng. Quân Khâu Kiệm biết Đổng Phi bị thế tộc Quan Đông chỉ trích, nhưng Quân Khâu tộc xuất thân võ nhân, sao thèm để ý.

Nếu như thứ tử Quân Khâu Kiệm đã không thể kế thừa tổ nghiệp, vậy hãy để hắn sáng tạo sự nghiệp mới. Thế tộc không phải toàn hạng ngu đần vô dụng, đa phần bọn họ nhìn xa hơn, thấu triệt hơn người thường nhiều.

Khi ấy Quân Khâu Kiệm chưa nhược quan, vì thế lấy cớ cầu học, Quân Khâu Hưng bí mật đưa hắn tới thành Hán An, làm môn hạ Thái học sĩ Lưu Hồng.

Luận bối phận Lưu Hồng là thúc công của Tây Hán vương, luận học thức ông ta bác cổ thông kim, càng là lão sư trên danh nghĩa của Đổng Phi.

Chỉ từ điểm này mà nói, trên người Quân Khâu Kiệm đã đóng dấu Đổng hệ.

Sau đó Quân Khâu Kiệm về nhà luôn phụ trách liên hệ với hai nhà Trương Tô. Vì sao bọn họ có liên quan tới Đổng Phi, Lý Nho ngay từ khi trải lưới ở Ký Châu đã chú ý tới Chân Thị, có điều gia tộc này quá phức tạp.

Về sau Lý Nho nghe ngóng được Trương Thế Bình và Tô Song, bối cảnh bình thường, càng phù hợp với yêu cầu của Đổng Phi. Khi Lý Nho phái người bí mật liên hệ với Tô Trương, bọn họ choáng váng, cái bánh từ trên trời rơi xuống này tuy có nguy hiểm, song nếu thành công, lợi ích thu được sẽ không sao tưởng tượng được.

Nếu nói thương nhân bội phục nhất là ai thì không phải Chu công, tổ tông thương nhân, không phải Tử cống môn hạ thánh nhân. Ai kinh doanh tốt nhất, Lữ Bất Vi "kỳ hóa khả cư", nên hai người liền đồng ý lời mời của Lý Nho.

*** Kỳ hóa khả cư: Hàng lạ mang tới lợi nhuận lớn, ám c hỉ đầu cơ tích trữ của Lữ Bất Vi vào Dị nhân.

Vào tháng 7, sau khi Đổng Phi xảy ra chuyện, tin tức mau chóng đưa tới Trường An, không lâu sau bọn họ được tin về Đổng Phi. Người tới Trường An đưa tin là Ô Diên.

Ô Diên không phải người Hán, lại tinh thông tiếng Tiên Ti, nên dễ dàng xuyên qua tái ngoại, tới Sóc Phương, dùng phương thức bí mật báo tin của Đổng Phi về Trường An.

Tình thế của Đổng Phi không tốt, trận chiến ở tái ngoại, Quách Viên bị chết, Đổng Phi trúng tên, Nguyên Nhung sĩ tử thương thảm trọng, chỉ còn hơn 80 người.

Đời này cho dù là lúc khốn khó nhất, Đổng Phi cũng chưa bao giờ thua thiệt như vậy, sau khi vào Vân Trung, y lẩn trốn trong núi, không dám tùy tiện ra mặt. Vừa phái Ô Diên đi báo tin, vừa ngầm quan sát thế cục Quan Trung, đợi Trường An cứu viện.

Phương diện Trường An sau khi có tin Đổng Phi lập tức phái Quân Khâu Kiệm tới Trung Sơn, bọn họ cần vận dụng quan hệ với Tô, Trương đón Đổng Phi tới Hà Đông.

Khi Quân Khâu Kiệm tới Trung Sơn, hai vị trưởng bối Tô Trương đã ra tái ngoại, nên Quân Khâu Kiệm ở lại Trung Sơn, còn một nhóm nhân mã khác là 300 Kỹ kích sĩ do Đổng Thiết cầm đầu, được người Tô gia dẫn đi liên hệ với Tô Song.

- Cố tiên sinh đừng lo, có Viện Dung đại ca ra tay, chủ công nhất định không có vấn đề gì.

An ủi Cố Ung một câu xong, Quân Khâu Kiệm nói với hai người Tô Trương:

- Hai vị ca ca, tuy lời Chân gia nói là sự thực, nhưng chúng ta cần cẩn thận, phái người giám thị bọn họ, đồng thời chuẩn bị sẵn sàng. Nếu đệ đoán không sai, một hai ngày nữa chủ công sẽ tới nơi.

Tô Du, Trương Tuân liền lĩnh mệnh rời đi. Bí mật đã vén lên thì không cần che dấu gì nữa, từ địa vị mà nói, Tô Trương thuộc chỉ huy của Quân Khâu Kiệm, bọn họ tất nhiên phải nghe theo lệnh Quân Khâu Kiệm.

Lúc này Cố Ung cung bỏ trái tim vào lồng ngực, từ hành động của tiểu sư đệ mà xét, thì trong lòng đệ ấy vẫn có sư huynh là ta đây.

Có điều ... Cố Ung nhớ ra một việc, hỏi:

- Quân Khâu công tử, không biết Trường An ra sao rồi?

Quân Khâu Kiệm mỉm cười:

- Trường An tuy loạn, nhưng vẫn nằm trong lòng bàn tay.

******************

Tháng 11, chiến sự tái ngoại day dưa ba tháng cuối cùng kết thúc khi Hạ Tề không ngừng điều Khất Hoạt quân tới. Trận chiến này có thể nói Khất Hoạt quân độc lập hoàn thành, Khuyết Cư đại bại, địch chết hơn ba vạn, bắt sống 10 vạn.

Theo quy củ 10 vạn tù binh này sống trong quân, nhưng lần này Hà Tề giơ đồ đao, chém rụng 13 vạn cái đầu, máu nhuộm đỏ thảo nguyên, Hạ Tề liền có danh xưng Hạ Diêm Vương, thành ác mộng của người Tiên Ti.

Chỉ có điều Khất Hoạt Quân tuy giành toàn thắng, nhưng tổn thất nặng nề, không còn sức lực tấn công Đạn Hãn Sơn nữa.

Từ ý nghĩa nào đó mà nói, chiến tranh còn chưa kết thúc..

Khuất Hoạt quân trưng binh ở tái ngoại vẫn tạo thành uy hiếp cực lớn cho U Châu và Tịnh Châu.

Tuyết rơi ào ào, phủ trắng thành Trường An.

Năm nay tuyết cực lớn, ở vùng cá biệt tạo thành tai họa không nhỏ, đặc biệt Quan Trung chiến sự không ngừng, thêm vào nạn dân đổ vào, 800 dặm Tần Xuyên không ngờ xuất hiện thiếu lương dẫn tới hỗn loạn.

Ngày 11 tháng 11, Dương Thành, Phiên Tu Khẩu, Lũng Huyện và Hồi thành xuất hiện bạo động, mà đó là những chỗ Hán An quân yếu nhất, Trần Đào bất đắc dĩ phải dẫn Đạp Bạch quân đi bình loạn.

Phía đông nam thành Trường An là Phúc Áng môn.

Nếu như nói Trường An là một đại trạch viện, như vậy có bốn đại nghi môn, các cổng thành khác chỉ là phụ, không đáng nói tới.

Có điều hiện lại có một nhân vật lớn ở trong Phúc Áng môn.

Trường An lệnh Tang Hồng, nếu nói quan chức thì cũng không phải có gì hiển hách, nay Trương An là vương đô, lại là nơi Đổng Phi lập phủ, quan lớn quan nhỏ nhiều như lông trâu.

Nhưng Tang Hồng lại khác, hắn là ti nghi năm xưa chư hầu liên minh phạt Đổng, là danh sĩ vang danh thiên hạ.

Đổng Phi từng khen tặng hắn là "khí tiết tráng sĩ", tuy bắt hắn nhưng không giết, mà đầy tới Tây Vực. Đồng thời cho hắn một đề mục: Làm sao để sĩ tử và võ nhân chung sống hòa bình.

Chớp mắt một cái đã sắp 12 năm.

Ngày hôm đó trời lạnh căm, đêm càng lạnh, một đêm đông giá rét như thế, còn chuyện gì sung sướng hơn ôm mỹ nhân mà ngủ, Tang Hồng cũng đang ôm mỹ nhân thật, nàng không chỉ đẹp mà còn tươi non mọng nước, trẻ đáng tuổi con hắn, hầu hạ chu đáo, Tang Hồng cực độ hài lòng.

Có điều vậy mà có kẻ phá đám, đêm hôm khuya khoắt có người tới bái phỏng, Tang Hồng bực mình lắm hắn vốn không định gặp nhưng nghe tên hai người khách đó thì không khỏi giật mình, trong lòng mang một dự cảm không lành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.