Chẳng lẽ anh ta không biết, giờ phút này người cô không muốn nhìn thấy nhất chính là anh ta sao?
"Thiến tiểu thư, làm sao em biết anh là đi theo em? Chẳng lẽ em đi con đường này rồi, thì người khác không thể đi đường này sao?"
Lý Thanh Hàng nháy mắt với Giang Thiến.
Giang Thiến im lặng, sau đó lại bắt đầu mắn bản thân.
Cô thật sự là ngớ ngẩn, người trước mắt này là ai, anh ta là sống dựa vào cái miệng, sao bản thân có thể là đối thủ của anh ta.
Vì vậy, lần nữa quyết định không để ý đến.
Nhưng hết lần này đến lần khác Lý Thanh Hàng lại quán lấy.
"Thiến tiểu thư, có thể gặp em ở nơi này là duyên phận của em và anh, chúng ta quen biết một chút có được không?"
Giang Thiến gần như phát điên, con mẹ nó, ai mau tới cứu cô, có phải thần kinh của người này có vấn đề không hả? Cho nên, mới có thể đi theo cô, không chịu rời đi.
"Làm người phụ nữ của anh chứ chứ?"
Anh ta kéo tay Giang Thiến lại, ánh mắt chuyên chú làm người ta gần như không thể hô hấp.
Phải thừa nhận người đàn ông này rất xuất sắc,lúc đôi mắt đen láy của anh ta nhìn cô, Giang Thiến cảm giác giống như lòng của cô nhảy lên.
Nhưng bản thân sẽ không thích người đàn ông trước mắt này, bởi vì trong lòng cô đã tồn tại một người, bất luận kẻ nào khác cũng không thể vài được.
"Lý Thanh Hàng, anh còn quấn tôi như vậy, tôi chỉ có thể báo cảnh sát."
"Tuỳ em."
Lý Thanh Hàng nhún nhún vai, "Cùng lắm cảnh sát cũng chỉ nói anh một câu si tình, sau đó khích lệ anh cố gắng, để em sớm làm người phụ nữ của anh."
"Anh. . . . . ." Giang Thiến im lặng, bây giờ bắt đầu có chút hối hận mới vừa rồi lúc cô ra ngoài, không để những hộ vệ kia đi cùng.
Thật ra thì, Giang Triết nói, vào ban ngày, lúc Giang Thiến hoạt động, những người hộ vệ kia tuỳ thời tuỳ chỗ đều phải đi theo Giang Thiến.
Nhưng từ trước đến giờ Giang Thiến không cảm thấy hứng thú với mấy chuyện này, cảm giác những người đó đi theo cô sẽ ít đi rất nhiều niềm vui trong sinh hoạt.
Nhưng bây giờ nhìn lại thật là nên để bọn họ đi cùng, ít nhất đuổi bệnh nhân taamthần đi cũng tốt.
Mắt thấy siêu thị ở phía trước, Giang Thiến không nói chuyện với Lý Thanh Hàng, thân thể thoáng một cái liền đi vào.
Giang Thiến cũng không biết trong siêu thị đang có khuyến mãi, hơn nữa cường độ tương đối lớn, cho nên khắp nơi đều là người.
Giang Thiến có bóng ma trong lòng đối với mấy cái này, lúc cô ở cô nhi viện ăn rất nhiều đau khổ, cho nên có một số việc sẽ lưu lại một ít di chứng.
Ví dụ như, bây giờ nhìn thấy nhiều người đi lại trước mắt cô, nàng liền cảm giác cả người ghê tởm.