Cậu bé mười lăm tuổi, ở lúc đó suy nghĩ đã khác với những đứa trẻ bình thường.
Anh dùng sữa tươi rửa mặt cho cô, thậm trí tắm thân thể.
Lúc lần đầu tiên bảo mẫu tắm cho Giang Thiến Nhi, cô khóc lớn, không chịu vào bồn tắm.
Giang Triết đang đợi ở bên ngoài đẩy cửa vào, nhìn bảo mẫu.
Bảo mẫu bị dọa sợ cái trấn toát mồ hôi lạnh, vừa nói thật xin lỗi.
Nhìn thấy Giang Triết đi vào, Giang Thiến ngừng khóc, sau đó nhào tới trong ngực của anh.
Động tác của cô quá nhanh, bởi vì mới Là rồi Giang Thiến không an phận nên trên mặt đất kia hơi ướt một chút, mà Giang Triết lập tức bị bổ nhào vào, vì vậy, Giang Thiến nằm trên người Giang Triết cười ha hả.
Một lần kia, là Giang Triết giúp Giang Thiến tắm, lúc tắm được một nửa, trên người Giang Triết đã ướt đẫm hoàn toàn.
Giang Thiến không lôi kéo anh cùng nhau tắm.
Từ đó về sau hai người cùng nhau tắm, cùng nhau tắm, cùng nhau tắm hai giờ.
Từ nhỏ Giang Triết đã tỏ ra kiên nhẫn không giống người khác, nhưng một lần đó, dịu dàng đến mức anh cũng cảm thấy kì quái.
Cũng chính là từ lần đó, Giang Thiến tắm toàn bộ đều do Giang Triết hoàn thành.
Giang Thiến sợ nóng, vừa đến mùa hạ, chi dù là ở trong phòng điều hoà, cũng mồ hôi đầm đìa.
Mồi ngày Giang Triết buổi trưa, gần tối, buổi tối đều sẽ tắm chi Giang Thiến, làm Giang phu nhân đố kị.
Khi đó Giang Triết rất an tâm, anh vẫn cho rằng cô là được nhận nuôi, anh nhận định về sau cô bé này sẽ cùng anh đi đến hết cuộc đời.
Chỉ là chuyện sau đó ai cũng không đoán trước được, thất vọng, thống khổ, không, đó là một loại tuyệt vọng cắn nuốt, nhưng, mặc dù như vậy, ý nghĩ như vậy vẫn có lúc xuất hiện, mãi cho đến sau, anh thà bị xuống Địa ngục cũng muốn yêu Giang Thiến.
Đúng vậy, nếu trời cao đã không công bằng với anh như vậy, trời cao nếu đối với hắn như thế chăng công bằng, hắn cũng không có cần thiết hiền hậu đối với trời cao đúng không?
Ánh mắt của anh tinh tế híp lại, ở trong đó hiênh lên vui sướng.
Thành kính cầm mặt của Giang Thiến, tinh tế hôn, một đường xuống phía dưới.
Hôn không đủ, hơn mười năm tình cảm toàn bộ buông thả trong một đêm này.
Da của cô bóng loáng trắng mịn, làm cho người ta yêu thích không buông tay.
Giang Triết cảm giác mình đã mê muội ——
( nơi này đã bị thủ tiêu, ai, ngay cả ta nhìn thấy cũng tim đập thình thịch, chỉ có thể thủ tiêu a. )