Rốt cuộc Lục Không Cách khống chế không được, bắt đầu lớn tiếng khóc.
Người ngoài cửa nghe tiếng động, cũng vội vàng vọt vào.
Giang Triết nhìn Giang Thiến trên giường bệnh ngủ rất ngọt ngào, giọng nói lập tức bén nhọn.
"Lục Không Cách, có chuyện gì đổi chỗ khác nói."
Anh không muốn Thiến Nhi của anh bị ồn ào làm tỉnh.
"A Đức ở lại, những người còn lại toàn bộ đi ra ngoài."
Giang Triết lạnh lùng phân phó.
Thiến Nhi của anh giờ phút này chỉ nên ngủ thật say thôi, anh không cho phép người đàn ông khác mắt cứ nhìn chắm chằm tư thế ngủ ngọt ngào của cô.
Giang Triết và Lâm Bân, Lục Không Cách cùng nhau đi vào phòng làm việc của Lâm Bân.
Bởi vì anh biết Thiến Nhi đã không có chuyện gì, cho nên cả ngườiGiang Triết cũng thả lỏng, anh ngồi ở trên ghế xoay, nhìn hai người đối diện.
"Giang Triết, đừng dùng loại ánh mắt này nhìn cô ấy, tớ đã nói với cậu, là không liên quan đến cô ấy."
"Lâm Bân, cậu thật là thật lợi hại, thuốc là cậu cho Thiến Nhi ăn sao? Là cậu kéo Thiến Nhi ra ngoài sao? Lâm Bân, tôi hao tốn nhiều tiền trên người cậu, tôi cho cậu danh vọng, đây là cách cậu hồi báo tôi sao?"
Giang Triết người gây sự.
"Cậu thật sự coi tôi là đứa trẻ ba tuổi sao, cậu cho rằng Giang Triết tôi không có đầu óc sao?" Giang Triết lập tức đứng lên, lửa giận trong mắt đủ để thiêu huỷ Lâm Bân.
"Còn cô nữa, Lục Không Cách, chẳng lẽ cô không có lời gì có thể nói sao? Cô nhẫn tâm đê cho người đàn ông yêu cô này gánh tất cả sao?"
Lục Không Cách nhìn Giang Triết, ánh mắt gần như tham luyến.
Ông trời ơi, tại sao người muốn tạo ra người đàn ông đẹp mắt suất sắc như thế? Tại sao ngay cả lúc anh nổi giận cũng làm người ta không rời mắt nổi như vậy.
"Triết."
Cô lầm bầm mở miệng.
"Câm miệng."
Giang Triết giận không kềm được, chuyện đã thành ra thế này này, cô ta lại vẫn dama gọi anh như vậy.
"Triết, anh có từng yêu em không?"
Ánh mắt của cô lóe ra ánh sáng chờ mong .
"Chuyện cười, dĩ nhiên là không có."
Một câu của Giang Triết đánh nát giấc mộng của Lục Không Cách.
"Tại sao anh không thể yêu em? Tại sao? Rốt cuộc em có điểm nào thua kém cô gái kia?"
"Ba" một cái, trên mặt Lục Không Cách hung hăng bị một cái tát.
"Lục Không Cách, cô câm miệng cho tôi, cô vĩnh viễn cũng không thể đánh đồng cùng Thiến Nhi."
Khoé miệng Giang Triết là nụ cười nhạt, nhưng lời nói nói ra lại lạnh như băng.
Lục Không Cách sao có thể đánh đồng với Thiến Nhi của anh?