Giang Thiến Nhi nói xong nhẹ nhàng đánh Giang Triết một cái, lại đỏ bừng cả mặt, sau đó quay lưng lại, cúi đầu.
Giang Triết chỉ cảm thấy máu toàn thân dồn hết lên đầu, một hơi cứ như vậy giấu ở ngực, lên không nổi, xuống cũng không được.
Giang Thiến Nhi thấy sau lưng vẫn không có động tĩnh liền quay đầu lại.
“Anh, anh làm sao vậy?
Thật ra thì biết anh không vui, nhìn thấy bộ dạng này của anh liền muốn bỏ qua, nhưng liền nghĩ tới lời nói của Lục Không Cách.
“Em thích nam hài tử kia?”
Sắc mặt Giang Triết thật không tốt, anh không có trả lời Giang Thiến Nhi, chỉ tiếp tục hỏi.
“Em, em không biết, đây là lần đầu tiên em tiếp xúc với người con trai khác
ngoại trừ anh. Chỉ là ở cùng hắn cảm thấy rất thoải mái.”
Trên mặt Giang Triết không có bất kì huyết sắc, anh chỉ ngơ ngác nhìn Giang Thiến Nhi.
Anh vẫn cho là Giang Thiến Nhi yêu mình, thời gian trước không phải cô còn bởi vì biết mình là em gái anh mà khổ sở sao?
Thế mà mới chỉ mấy tháng, cô lập tức liền thích bé trai khác, tại sao có thể?
Giang Triết vẫn cho là nếu hai người đã là anh em vậy thì cứ sống như vậy đến già, cô không lấy chồng, bản thân cũng không lập gia đình, nhưng tại
sao cô có thể thích người khác, tại sao có thể?
“Anh, anh, ngươi làm sao vậy?”
“Giang Thiến Nhi, em thật rất thích người kia sao? Giang Thiến Nhi, em còn
nhỏ, cơ hội còn nhiều cho nên không cần gấp gáp định đoạt như vậy được
không?”
“Em không có định đoạt gì, chỉ là trước tiên muốn bát đầu tiếp xúc, em đã là học sinh lớn, em đã đủ để cùng các bạn trai khác lui tới chứ?”
Trên mặt vẫn là nụ cười hồn nhiên, ngây thơ, mặc dù từng chữ trong miệng phun ra đều khiến lòng cô rỉ máu.
“Thiến Nhi có thể chờ đến khi em hai mươi tuổi hay không?”
Giang Triết khó khăn nói.
Sẽ để cho bản thân có được cô hai năm.
“Anh, tại sao? Thời điểm em chưa đầy 18 tuổi, anh nói chờ đầy 18 tuổi.”
Hôm nay nghĩ đến trong lòng cũng rất đau, nếu như sớm biết cô và Giang
Triết là quan hệ như vậy, cô nên sơm một chút đem lần đầu tiên tặng cho
Giang Triết.