Lúc mới bắt đầu Giang Thiến Nhi còn chống cự, tay của cô để ở giữa thân thể cô và Giang Triết.
Nhưng rất nhanh cô liền phát hiện, cô thậm chí không biết hai tay của cô đặt ở nơi nào.
Loại cảm giác đó, tư vị của Giang Triết thật sự quá tốt đẹp, cô đã mê thất mình.
Trong đầu bắt đầu choáng váng, không có bất kỳ cảm giác gì , để cho anh bắt đầu xâm chiếm từng bước một.
Cô thậm chí cảm giác bản thân không thể hô hấp, biết Giang Triết buông cô ra, nàng vội vã hít vào từng ngụm khí.
Giang Triết ngẩng đầu nhìn cô, hai mắt của anh tỏa sáng, anh nhìn đôi
môi đỏ tươi của cô bị anh hôn sưng đỏ, trong lòng hạnh phúc.
Cô ngẩng đầu lên, nhìn Giang Triết, trong mắt có một tia sợ hãi.
Giang Triết tiến lên một bước, lại hôn cô.
Môi của cô rất ngọt ngào, môi của cô rõ ràng là hoa anh túc, làm anh
muốn ngừng mà không được, anh hôn rồi lại hôn, anh linh hoạt hôn cô.
Nếu như mới vừa rồi anh hôn cô là để trừng phạt, như vậy bây giờ chính
là kỳ hảo rồi, ôn nhu như vậy , làm cho người ta muốn ngừng mà không
được.
Trong lòng Giang Triết có ngàn vạn cái không thể, nhẹ nhàng buông Giang Thiến Nhi ra.
Môi của vô càng sưng lên, nhưng đỏ tươi như vậy lại càng thêm dụ hoặc, kiều diễm như vậy làm tâm anh rung động.
Giang Thiến Nhi nhẹ dậm chân, giống như là đang tức giận.
"Thật xin lỗi."
Giọng nói êm ái như vậy, làm Giang Thiến Nhi say mê, làm sao còn có thể
nói cái gì, chỉ là ánh mắt nhìn anh lung linh như ánh sáng mặt trời.
"Thật xin lỗi, chỉ tại anh quá nhớ em."
Một khắc kia, trong đầu của anh đã gạt đi tất cả quan điểm, cái gì anh
trai, cái gì em gái, tất cả đều không quan tâm, chỉ muốn hôn cô, giống
như hôn cô chuyện tốt đẹp nhất thế gian.
Giang Thiến Nhi thẹn thùng cúi đầu, quả đấm nhỏ nhẹ nhàng đánh một cái
lên cánh tay Giang Triết, liền tựa vào người Giang Triết không nói
chuyện, nụ hôn của anh làm cho cô trầm mê, cô biết anh và cô hôn môi là
không đúng, nhưng cô đã không muốn quan tâm nữa.
Giang Triết nâng cằm cô lên, tinh tế nhìn cô, rốt cuộc mở miệng, "Em cũng đã biết mới vừa rồi anh có bao nhiêu tức giận?"
Những lời này đã nhịn một đường rồi, vốn định gầm thét với cô, nhưng,
thật sự là không bỏ được, nhìn mặt nàng giờ phút này đỏ tươi, thậm chí
ngay cả vành tai cũng đỏ, cổ trắng nõn cũng nhuốm màu hồng , anh cái gì
cũng không bỏ được.