Ác Ma Ca Ca

Chương 128: Người con yêu là hải nhạc



Thư Dật cùng Hải Nhạc tay trong tay về đến nhà, trong nhà rất yên tĩnh, bọn họ mới trở về không có bao lâu, Tạ ba ba cũng đã nhanh chóng trở về, ba người trầm mặc ăn xong cơm tối, Tạ ba ba không nhìn Tạ Thư Dật nói: " Thư Dật, uống xong trà, tới thư phòng gặp ba”.

Thư Dật đi đến thư phòng, Tạ Trường Viên đang đứng suy tư nhìn ra ngoài cửa sổ.

Ông thở dài một cái, nói: " Thư Dật, ba biết rõ con cho là ba là một người cha thất bại, là ba đã không quan tâm tới con, mới để cho con làm ra cái chuyện hoang đường này.”

Tạ Thư Dật không khỏi kích động ngẩng đầu lên: “con không hề nghĩ muốn trả thù dì”. Tạ ba ba đưa tay phải ra, ngăn trở hắn nói chuyện.

Tạ Thư Dật không khỏi có chút tổn thương nhìn ba, hắn phát hiện, ba hắn từ khi nào trên đầu đã điểm bạc vài sợi, hắn không khỏi cũng hít một hơi lạnh, xem ra, chuyện của hắn và hai chị em Hải Nhạc đã khiến ba hắn chịu áp lực rất lớn.

“ Thư Dật, dì là một người phụ nữ tốt, năm đó, ba gặp mẹ Hải Nhạc trước khi dì con quen ba ruột con bé, ta một mực theo đuổi cô ấy, nhưng cô ấy luôn cự tuyệt lời cầu hôn của ta, nói rằng chúng ta không cùng một loại người, hơn nữa lại không yêu ta! Lúc ấy ta bị đả kích rất lớn, khi đó, bà nội của con đã không có ở đây, ông nội vẫn một mực ép buộc ta cưới mẹ con, ta thừa nhận là trong cơn tức giận mới cưới mẹ con, trước cũng chưa từng có có yêu bà ấy, nhưng là, kết hôn về sau, phát hiện bà ấy thật ra thì cũng là cô gái tốt, cưới bà ấy, ba lại trở thành người chồng vô trách nhiệm. Tuy không có tình yêu nhưng cũng có tình nghĩa vợ chồng, chúng ta vẫn luôn bình thản đối mặt nhau,nhưng mẹ con sau khi sinh con thì sức khỏe ngày một kém đi! Thư Dật, không nên oán hận ba, ba có thể không phải là một người chồng tốt, nhưng rất muốn làm một người ba tốt, mặc dù ta luôn nghiêm khắc với con nhưng là ta vẫn chưa làm tròn trách nhiệm của 1 người ba." Tạ ba ba tự trách

“Con biết rõ, con đều biết, chẳng qua là, ba đối với mẹ lãnh đạm như vậy, con vẫn luôn suy nghĩ, ba không yêu bà ấy, nhưng lại vẫn cưới bà, không để cho bà được một ngày vui vẻ, ba chưa từng có quan tâm tới bà ấy! ba đã có bà ấy, nhưng trong lòng ba còn có nữ nhân khác! Đây đối với mẹ thật không công bằng!" Tạ Thư Dật có chút lên án mà nói.

Ánh mắt Tạ ba ba có chút ảm đạm, ông quay người, đưa lưng về phía tạ Thư Dật: " Thư Dật, chuyện tình cảm không có hai chữ “công bằng”, chỉ có yêu mà không nên phận, chịu đựng cùng không thừa nhận thống khổ, ba không cách nào cho mẹ con công bằng, giả như, trong lòng con thật sự là đang hạnh phúc bên Hải Nhạc, như vậy, con có thể cho Hải Hoan công bằng sao?

“ Cái này…" tạ Thư Dật có chút á khẩu không trả lời được, đúng là, lúc trước hắn đã nói qua, tình cảm thật là không công bằng, nhiều năm như vậy sự căm hận của hắn đối với ba thật sự là một chút ý nghĩa cũng không có, bởi vì, hắn hiện tại biết, tình cảm xác thực không công bằng, chính bản thân hắn cũng không thể đem trái tim phân cho hai cô gái, hắn lấy tư cách gì lên án ba đây?

“Thư Dật, ta đối với mẹ con,không thể cho bà ấy tình yêu, nhưng ta vẫn luôn chung thủy trong hôn nhân, một điểm này ta không phụ mẹ con, ta cũng không phải là không có nghĩ qua cả đời này cùng mẹ con trăm tuổi già, chẳng qua là, mẹ con đi sớm. Thư Dật, ta cũng đã nghĩ, sẽ không cưới thêm mẹ kế cho con, nhưng ta lại gặp mẹ Hải Nhạc. Khi đó,cô ấy đã ly hôn, còn mang theo Hải Nhạc, cuộc sống thực sự rất khổ cực, cô ấy cũng không có ý nguyện phải gả ta, ta cũng vậy cũng không có ý nguyện muốn cưới cô ấy. Nhưng là ta phát hiện tâm ta vẫn luôn khao khát che chở cho cô ấy, cùng cô ấy một chỗ, mà cô ấy sau lại cũng không có cự tuyệt ta, chúng ta cứ như vậy đi ở cùng nhau” Tạ ba ba xoay người lại, nghiêm túc nhìn con trai, nói: " ba hiểu con đối với chuyện này, vẫn ghi hận trong lòng, cũng có thể vì nghe lời nói một bên từ bà ngoại con cho rằng là bởi vì mẹ Hải Nhạc rời đi nhân thế. Sự thật cũng không phải là như thế! Mẹ con, bởi vì phẫu thuật thất bại! Mới rời đi! Ba một mực hết sức cứu vãn tính mạng của côkhông để cho con mất đi mẫu thân! Mà sau khi mẹ con mất ba mới gặp lại dì! Thư Dật! Qua nhiều năm như vậy, chẳng lẽ con xem không ra được dì là thật tâm chân ý đối con? Dì của con, thật ra thì vẫn luôn suy nghĩ về con, cô ấy nói với ta, muốn chăm cho con thật tốt, sẽ không sinh thêm con của baa, năm đó,nếu cô ấy là muốn hài tử, là chuyện rất dễ dàng, ba cũng vậy rất muốn một đứa con của chúng ta, bất kể là trai hay gái! Ba rất muốn! Nhưng bà ấy không có muốn, bà ấy muốn con trở thành người thừa kế duy nhất của Tạ gia, coi như là chuyện mà bà ấy có thể làm vì con! Bà ấy luôn như vậy, nhưng con vẫn luôn có thành kiến! Mấy năm này, ba thật ra thì có thể nhìn ra, con cũng hận bà ấy, chẳng qua là con không có biểu hiện được rõ ràng như vậy, con rất thông minh ẩn nhẫn che dấu đi hận thù, ba thực sự rất muốn một ngày con sẽ bộc phát ra nỗi căm hặn trong lòng. Chẳng lẽ, đùa bỡn tình cảm hai chị em nó, chính là con đang trút hận sao? Thư Dật! Con có biết là làm như vậy chính là đang phá hủy một nhà a! Con chính là đang tổn thương người thân trong gia đình hay không!”. Tạ Trường Viên không nhịn được liền đứng dậy.

Tạ Thư Dật trong lòng không khổi nổi lên một cỗ chua xót, hắn đã rất lâu không có thấy ba tức giận như vậy, hơn nữa còn là bởi vì chính tình cảm của mình.

“ Ba, con không có đùa bỡn tình cảm của bọn họ! Con là thật lòng thích Hải Nhạc đấy!Con yêu cô ấy! Con đối với cô ấy là nghiêm túc!" Tạ Thư Dật hô to nói.

Tạ Trường Viên chấn động nhìn hắn: " Lời con nói là thật? Nhưng là, con thích con bé, tại sao, tại sao lại còn muốn cùng Hải Hoan ở chung một chỗ?”

Tạ Thư Dật thấy hắn nhắc tới Hải Hoan, có chút xấu hổ: " Đó là bởi vì Hải Nhạc vẫn luôn không hiểu tâm ý của con, cô ấy một mực trốn tránh, năm ngoái lễ Giáng Sinh, con hẹn cô ấy cùng đi Cosplay, đồng phục con đều đã chuẩn bị rồi, nhưng là, cô ấy lại để cho Hải Hoan giả mạo mình đi, chúng con đã cãi nhau, mới biết được là Hải Hoan thích con, cô ấy lại còn ủng hộ con theo đuổi chị mình, con nhất thời tức giận, nói sẽ làm như cô ấy muốn. Sau Hải Hoan lại thổ lộ với con, muốn làm tình nhân của con, con liền đáp ứng chỉ là muốn dùng cô ta bức Hải Nhạc bày tỏ tấm lòng, khi biết rõ Hải Nhạc thật ra thì cũng yêu thích con Hải Hoan lại nhất quyết không buông tay! Thật xin lỗi, là con không tốt, là con làm không đúng, chuyện này, là lỗi tại con.”

Tạ Trường Viên giận đến run rẩy, chỉ vào lỗ mũi Tạ Thư Dật nói: " mày đây là chơi với lửa! màykhông thích Hải Hoan nhưng lại cùng nó làm ra cái chuyện kia! Sao mày lại quên những lời ba đã nói ở Thụy Sỹ chứ? Nếu không thích cũng không cần đi trêu chọc người ta! ba nói rõ ràng như vậy! Lỗ tai của mày để ở đâu hả?

Tạ Thư Dật vội vã giải thích: " đêm đó, tuyệt đối là cô ta giở trò! Đêm đó, con thật sự một chút ấn tượng cũng không có! ba, suy nghĩ một chút, người con yêu là Hải Nhạc, huống chi con biết cô ấy cũng yêu con đấy! Con làm sao có thể còn đi đụng Trì Hải Hoan? ba, ngươi phải tin tưởng con”.

Tạ Trường Viên có chút chán nản ngồi xuống: " Ba cũng không biết phải làm sao rồi, ở trong mắt ta, Nhạc Nhạc là con gái cua ta a! Nhưng là con trai ta lại cùng con gái ta yêu nhau, ta thật sự không cách nào tiếp nhận!"

Tạ Thư Dật nghe hắn ba vừa nói như thế, liền bị dọa sợ, hắn vọt tới trước mặt ba, lo lắng hô to: " Ba, Nhạc Nhạc cũng không phải con ruột của người, không phải em gái của con!Con yêu cô ấy! Con yêu Hải Nhạc! Chúng con là yêu nhau! Chúng con vừa không có loạn luân! Ba tại sao không thể tiếp nhận chứ?”

“Nhưng trong lòng ba con bé chính là con gái ba! Ba thật sự có chút không thể tiếp nhận chuyện con yêu Hải Nhạc! Nếu là yêu Hải Hoan, ba còn là có thể tiếp nhận!" Tạ Trường Viên nói.

“Trì Hải Hoan đừng mơ tưởng! Trên thế giới không có nữ nhân, con cũng không yêu cô ta. Con chỉ yêu Nhạc Nhạc! Ba! Một câu nói, con muốn hoà thuận vui vẻ cùng cô ấy! Trừ cô ấy, những người khác, nhất làTrì Hải Hoan, không có cửa đâu!" Tạ Thư Dật kích động nói. Tạ Trường Viên khó hiểu nhìn tạ Thư Dật, hỏi: " Con trước kia luôn xem Nhạc Nhạc là em gái. Từ khi nào lại yêu nó? Sao lại thành thế này?”

“Con cũng không biết là lúc nào, cái đó không quan trọng, mấu chốt là con hiện tại yêu Nhạc Nhạc, về sau cũng chỉ cô ấy! Tựa như ba, trong lòng ba chỉ thích mẹ Hải Nhạc không có chỗ cho mẹ con! ba, ba bức con cùng Trì Hải Hoan ở cùng một chỗ là muốn con lặp lại chuyện của ba cùng mẹ con sao? Mỗi ngày mỗi đêm sống trong đau khổ khi phải đầu ấp tay gối người mình không yêu? ba, con chỉ muốn Nhạc Nhạc! Con không cần cô ấy là em gái! Con muốn cưới cô ấy làm vợ của con! Con muốn chung sống cả đời cùng Nhạc Nhạc!" Tạ Thư Dật trực tiếp hướng phụ thân biểu đạt nguyện vọng của mình.

Tạ Trường Viên chấn động nhìn hắn, nói: " nhưng là, Nhạc Nhạc còn nhỏ!”

Tạ Thư Dật không do dự mà nói: " Con có thể đợi a!Con có thể đợi Nhạc Nhạc trưởng thành rồi mới kết hôn với Nhạc Nhạc! Con chỉ muốn cùng Nhạc Nhạc chung một chỗ. Cho nên, ba, con muốn người chúc phúc cho con, con đã đưa Nhạc Nhạc đến gặp mẹ cũng có thể được mẹ chúc phúc cho chúng con! Con thật sự chính là yêu cô ấy! Tuyệt đối không phải muốn trả thù ba với dì”

Hắn dừng lại một chút một chút, nói: " ba, đồng ý nhé, đồng ý cho con cùng Nhạc Nhạc lui tới chứ! Mặc dù tình cảm là chuyện của mình, nhưng lànhưng con cần lời chúc phúc cảu mọi người”

Tạ Trường Viên ánh mắt lóe lóe, thở dài một cái: " ba và con, thật ra lại có rất nhiều điểm chung, được rồi, ta ủng hộ con theo đuổi người mình yêu.”

“ Ba, thật cám ơn ba, thật sự rất cám ơn ba!" Tạ Thư Dật kích động đến muốn chết, " con nhất định phải nói cho dì, Hải Nhạc dù sao cũng là con gái của dì, để xem dì con có tán thành hay không" Tạ ba ba suy nghĩ sâu xa nhìn tạ Thư Dật.

Tạ Thư Dật có chút khó xử rồi, nhưng là, hắn rất nhanh lại lòng tin gấp trăm lần, hắn không phải đã được ba đồng ý sao? Như vậy, Nhạc Nhạc cũng có thể thuyết phục mẹ của cô, hắn và Nhạc Nhạc về sau cũng không còn trở ngại!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.