Ác Ma Ca Ca

Chương 152: Không thể bàng quang!



“ Tạ thiếu, Tạ thiếu, anh đã nhớ ra chưa? Chính là tối ngày hôm trước.” Phạm Triết nói.

“Được rồi, tôi tin cậu, đứng lên đi.” Tạ Thư Dật hướng Phạm Triết gật đầu một cái.

Phạm Triết thở phào nhẹ nhõm, đứng lên.

“ Đưa tôi đến gặp anh cậu!” Tạ Thư Dật nói.

Phạm Triết lại sợ hết hồn, cậu ta cầu khẩn mà nói: “ Anh ấy, anh ấy không hề biết chuyện này, nếu để ba tôi biết được sẽ đánh anh ấy chết mất!”

“ Cậu chọn hắn ta bị ba cậu đánh chết hay là cả nhà cậu chết theo cậu? Tự mình lựa chọn, tôi muốn biết, đêm đó, đám người đến tìm anh cậu rồi đụng tới Trì Hải Hoan là kẻ nào, tất nhiên sẽ không nói cho anh cậu biết, tôi muốn từ hắn ta mà tìm ra bọn người kia, hiểu ý tôi chứ? Chuyện này, ngoại trừ nói với tôi, cậu tốt nhất đem nó nuốt vào trong bụng, nếu như tôi nghe được một chút gì từ người khác, cậu sẽ không biết mình sẽ chết như thế nào đâu. Hiểuchưa?” Tạ Thư Dật cáu kỉnh nói.

“A,vâng, vâng, vâng. Tôi nhất định sẽ nuốt nó vào trong bụng, cả đời này cũng không nói với ai, để tôi đưa anh đi gặp anh trai tôi.” Phạm Triết tựa như con gà mổ thóc gật đầu.

“Nói cho tôi biết, đêm đó có mấy người? Có đặc điểm gì, tự tôi sẽ đi tìm anh cậu.” Tạ Thư Dật nói.

Phạm Triết vội vàng miêu tả cặn kẽ đặc điểm của ba người kia, Tạ Thư Dật nghe không sót một chữ, không cần biết lí do vì sao Trì Hải Hoan giấu giếm Tạ gia chuyện này, hắn nhất định sẽ không tha cho ba tên khốn kia! Trì Hải Hoan đúng là ghê tởm, nhưng dù cô ta ghê tởm thế nào hắn cũng không thể để ba tên cặn bã kia nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật được! Chuyện này không thể chấm dứt như vậy! Dù nói thế nào, Trì Hải Hoan cũng là chị của Nhạc Nhạc, là con gái của dì Tư Nguyên, sao có thể để cho kẻ khác dễ dàng khi dễ? Đó không chỉ là sỉ nhục Trì Hải Hoan, mà còn là sỉ nhục Tạ gia!

Tạ Thư Dật nhìn thấy Phạm Hào, lên tiếng hỏi lai lịch ba kẻ kia, hoá ra chính là lão đại của Trúc bang – Đại Tiểu Cữu Tử, còn gọi là Kim Cương, là kẻ hết sức phách lối. Phạm Hào đêm nào cũng lui tới sòng bài của hắn, lại không ngờ đụng tới nữ nhân của hắn, khiến hắn hôm nào cũng ráo riết truy lùng anh ta, thậm chí Phạm Hào bây giờ lúc nào cũng núp trong nhà, không dám ra ngoài.

“ Cái gì? Tên khốn này đắc tội Tạ thiếu sao? Nói vậy, Tạ thiếu cũng không nên dễ dàng bỏ qua cho hắn! Tốt nhất đem hắn chặt thành tám khúc, dám chọc giận Tạ thiếu, thật là không muốn sống nữa mà!" Phạm Hào vừa nghĩ tới Kim Cương đắc tội tạ Thư Dật, cuộc sống của hắn liền chấm dứt thì tỏng lòng không khỏi mừng thầm, vui sướng.

“ Đó là điều hiển nhiên! Hắn cũng không phải đắc tội với tôi, mà là một họ hàng thân thích của tôi, tôi chỉ thay mặt đòi lại công bằng.” Tạ Thư Dật nhàn nhạt nói.

Trúc bang, ở dưới thế lực của Long Bang, nhưng cũng không thể coi thường, năm đó tranh giành địa bàn với Long Bang, liều mạng cá ngươi chết ta sống, nhưng cuối cùng vẫn bị Long Bang đàn áp, đành chịu dưới trướng của Long Bang.

Trì Hải Hoan, thật rất ghê tởm, có lúc trong lòng hắn hận không thể giết được cô ta! Nhưng màTrì Hải Hoan lại xảy ra chuyện sỉ nhục như vậy như vậy, dù trong lòng có chút hả dạ nhưng lại có chút đồng tình với cô ta, dù có ghê tởm thế nào, hắn cũng không thể bàng quang nhìn cô ta bị người ta ô nhục!

Cứ cho là Kim Cương là lão đại của Trúc Bang, nhưng đối mặt với Tạ gia cũng phỉa bò không dám ngẩng mặt lên, Tạ Thư Dật dám chắc, dựa vào tính cách của Trì Hải Hoan thế nào cũng đem danh thế nhà họ Tạ ra doạ hắn. Chỉ không ngờ, tên Kim Cương thật quá kiêu ngạo, ngay cả Tạ gia cũng không coi ra gì, Tạ Thư Dật hắn sao cs thể không tính sổ đây? Nếu không Tạ gia còn mặt mũi nào?

Kim Cương dám đụng tới họng súng của Tạ Thư Dật, thì cho dù có là lão đại của bang nào đi chăng nữa thì cũng phải quỳ xuống họng súng của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.