Không khí Trong đại sảnh đột nhiên lạnh lẽo, Đỗ Duy bưng chén rượu trong tay đứng trước mặt vị tướng quân này mà đối phương không để ý đến sự có mặt của hắn khiến Đỗ Duy lâm vào thế bí. Nhưng Đỗ Duy cũng không để lộ ra chút vẻ căm tức nào, không hoảng hốt không vội vàng liếc mắt nhìn Ruga đang ngồi phía trên.
Quả nhiên, Ruga lập tức giả làm bộ dạng giận dữ nói:
-Shreck, đức ngài công tước mời ngươi rượu, sao lại không uống?
Shreck sao?
Tên rất hay, tên rất hay! Đỗ Duy nhìn tên khốn râu ria xồm xoàng trước mặt này không khỏi thầm thở dài:
- Tại sao hắn không phải da xanh? Nếu da xanh thì có phải tuyệt vời hơn không?
Shreck hừ lạnh một tiếng, hắn ngang nhiên ngẩng cao đầu nhìn lên Ruga, rất khẳng khái nói:
-Thưa ngài, uống rượu không cần phải vội vàng, trong lòng ta có nhiều thắc mắc với đại danh của công tước Hoa Tuilip …nếu không thể giải tỏa những thắc mắc này, thì uống rượu cũng mất ngon!
Nói xong, tên đại hồ tử Shreck nhìn chằm chằm Đỗ Duy, nói ồm ồm:
-Công tước Hoa Tuilip, ta có nghe Quattro Bajeena nói, hôm đó ngài tại thành Lâu Lan bắn một mũi tên xa mười dặm? Ta cả đời bắn cung nhưng trước giờ cũng chưa rưng nghe ai có thể bắn được mười dặm! Chỉ sợ là có người đã lén sử dụng ma pháp mà không có ai nhận ra để lừa người thôi!
Tới rồi! Đỗ Duy cười thầm trong lòng, nhưng hắn cũng không nói gì mà cứ nhìn tên râu ria xồm xoàm trước mặt. Hắn cũng nhìn qua những người ở đây, quả nhiên trên mặt của những người này đều nở nụ cười châm biếm, mà ngay cả Ruga phía trên ánh mắt cũng có vẻ kỳ dị.
Ài ... Muốn ra oai phủ đầu đó mà, chỉ có điều ... Nhất định phải dùng cái trò đùa cũ rích này sao?
Đỗ Duy thở dài:
-Tướng quân Shreck, ngài có ý gì đây?
-Ta không tin rằng có thể bắn một mũi tên xa mười dặm.
Shreck lớn tiếng nói:
-Ta chỉ sợ có người giở trò bịp bợm thôi. Công tước Hoa Tuilip, một mũi tên của ngài ngày đó làm cho quân Tây Bắc chúng ta lui mười dặm. Nếu chuyện này lộ ra ngoài, chỉ sợ người không biết cho rằng thần tiễn của công tước Hoa Tuilip ngài bắn lui mấy vạn quân Tây Bắc! Trong lòng ta không phục, thật sự rất muốn lãnh giáo tiễn thuật của ngài!
Đỗ Duy cười cười, hắn nhẹ nhàng đặt chén rượu xuống:
-Ồ? Ngài muốn lãnh giáo như thế nào đây?
Shreck cười ha hả, sau đó hắn hét lớn tiếng nói:
-Mang cung tên của ta lên đây!
Tiếng hét ra lệnh vừa truyền đi cánh cửa hông ngoài đại sảnh đã liềm mở ra, lập tức hai binh lính đầu ngẩng ngực ưỡn hai tay dâng cao đi đến. Người đi phía trước hai tay đang cầm một cây trường cung. Cây trường cung toàn than đen nhánh vừa nhìn đã biết đây là một cây cung cứng. Mà phía trên cây cung lại có lấp lóe ánh sáng màu đỏ, không biết là dùng tài liệu gì luyện chế thành.
Nhìn bộ dạng, có vẻ như tên binh lính hùng tráng kia đang cố hết sức, thì hiển nhiên cây cung này trọng lượng cũng không nhẹ.
Mà tên binh lính phía sau hai tay ôm một hộp tên làm từ da, mà bên trong chỉ có mười mũi tên. Nhưng những mũi tên này và mũi tên bình thường màu sắc hoàn toàn khác.
Mũi tên bình thường phần lớn đều là làm từ gỗ, phần mũi làm từ kim loại, còn phần đuôi dùng lông chim. Nhưng mười mũi tên này, mỗi một cái đều có vẻ như làm từ kim loại, phần thân tên sơn đen sáng bóng và to gấp đôi so với tên bình thường. Mà phần mũi tên lại là màu vàng.
Mũi tên như thế này, sợ rằng cũng phải có trọng lượng gấp đôi so với tên thường.
Lúc này Ruga cầm chén rượu đứng lên, hắn giả vờ cười:
-Đỗ Duy … tướng quân Shreck là xạ thủ đệ nhất của quân Tây Bắc chúng ta. Bộ "cung cứng vàng đen" của hắn ở Tây Bắc rất nổi danh. Đã từng có lần ngoài chiến trường chỉ với hai mũi đã bắn gãy cột cờ của quân địch. Nếu chỉ nói về bắn cung mà nói, hắn là người đứng đầu của quân Tây Bắc chúng ta.
Nói xong hắn quay sang Shreck nói:
-Tướng quân Shreck, công tước Hoa Tuilip thân phận như thế nào mà có thể cùng ngươi so tài bắn cung? Mau ngồi xuống, đây là yến hội không được nói những chuyện khác.
Đỗ Duy cười thầm trong lòng, màn kịch này diễn hơi quá. Shreck vừa ra lệnh, lập tức có binh lính mang cung lên, đây rõ ràng là sớm có chuẩn bị rồi sao.
Lúc này Hắn mới cười nói:
-Tướng quân Ruga, ta thật sự rất muốn được xem một chút tài bắn cung của tướng quân Shreck. Hãy coi như là tiết mục trợ hứng cho yến tiệc đi nhé. Nguồn: http://truyenfull.xyz
Nói xong, hắn nhìn sang gã râu xồm:
-Tướng quân Shreck, ngài muốn so tài như thế nào đây?
Shreck nắm chặt tay, cầm
"cung cứng vàng đen" để trong tay, hắn ngang nhiên nói:
-Cây cung của ta được coi như là cây cung mạnh nhất trong quân đội, nhưng bắn xa nhất cũng chỉ có nghìn thước mà thôi. Nhưng đối với cung, dây cung càng mạnh bắn lại càng xa. Cây cung của ta mặc dù không phải thần khí, nhưng về sức mạnh mà nói thì cả đại lục cũng là khó tìm được. Trong toàn quân Tây Bắc, người có thể kéo được cây cung này, nhiều nhất cũng không vượt quá năm người. Shreck ta không tin có cây cung có thể bắn xa mười dặm được. Nếu có cây cung mạnh như vậy, ta thật là rất muốn được xem thử!
Hóa ra là trước khi Đỗ Duy đến, chuyện Quattro Bajeena mang quân đến bao vây thành Lâu Lan bị một mũi tên ra oai của Đỗ Duy làm cho không những không tiến được mà còn phải lui mười dặm, đây là chuyện mà Quattro Bajeena coi là chuyện xấu hổ rất lớn. Đặc biệt là sau khi trở lại Tây Bắc, hắn có mang chuyện này thông báo cấp trên, thì không chỉ Ruga mà những người khác cũng đều không tin.
Có thể bắn xa xa dặm…có cây cụng mạn như vậy sao? Có lực tay mạnh như vậy sao? Trên đời chắc chắn không có chuyện này! Hay chính như tướng quân Shreck được xưng là đệ nhất xạ thủ đã từng ở trong quân bắn hai phát tên làm gãy cột cờ đối phương, cây cung này không mạnh sao? Nhưng chính
"cung cứng vàng đen" của Shreck nhiều nhất cũng chỉ bắn xa được nghìn thước mà thôi!
Mọi người lập tức nghĩ đến đó là Đỗ Duy chính là ma pháp sư, đã âm thầm sử dụng phương thức ma pháp mới có thể làm được như vậy!
Nếu đã nghĩ như vậy, mọi người nghĩ đến tại đây cung tên bắn ra để cho công tước Hoa Tuilip này mất mặt.
Lúc này, Shreck cầm cung đi đến, hắn sai người mở cổng đại sảnh, bước đến ngoài cửa, nhìn ra xa, lớn tiếng nói:
-Công tước Hoa Tuilip, ngài với ta so tài thuật bắn cung!
Đỗ Duy cười nói:
-So tài như thế nào đây?
Shreck chỉ ngón tay ra ngoài cửa, hắn quay về Ruga thỉnh cầu:
-Thống soái, không bằng chuyển yến hội đến giáo trường, để cho ta và công tước Hoa Tuilip so tài cho thoải mái!
Ruga thoáng liếc mắt nhìn Đỗ Duy, hắn lập tức cười vang nói:
-Được! Chúng ta đều là quân nhân, cũng không cần để ý đến những lễ nghi nhỏ này. Các vị, chúng ta lập tức chuyển yến hội qua giáo trường, vừa coi so tài bắn cung, vừa uống rượu!
Bọn thủ hạ đều đã chuẩn bị sẵn, lúc này đương nhiên vỗ tay hoan nghênh ầm ầm. Đỗ Duy cũng không có phản đối, chỉ mỉm cười gật đầu.
Sau đó, một ít binh lính đi lên đại sảnh mang bàn và các loại rượu, thức ăn toàn bộ ra ngoài. Mọi người cùng nhau đi tới giáo trường của phủ thống soái.
Ruga là quân đoàn trưởng Tây Bắc, nên đương nhiên giáo trường trong phủ có quy mô và kích thước không nhỏ, chiều rộng khoảng một trăm mười thước, thậm chí so với sân vận động mà Đỗ Duy thấy ở tiền thế còn lớn hơn vài phần. Khi mọi người đến giáo trường, một lúc sau yến tiệc đã được bày lên đài.
Sau đó, Shreck lập tức ra lệnh, rất nhiều binh lính lập tức bày ra một loạt mục tiêu bắn tên. Những mục tiêu này đều để ở rất xa. Có gần có xa, cái gần nhất cũng năm mươi thước, còn được phân bố rộng rãi ra.
Shreck sau đó cười dài, dưới ánh mắt của mọi người, hắn đột nhiên cầm lấy "cung cứng vàng đen. Hắn xoay người từ đại sảnh nhảy xuống lưng chiến mã bên dưới. Tên tướng quân râu xồm này quả nhiên cũng có chút bản lĩnh, thân hắn vừa hạ xuống lập tức chiến mã hí dài đứng lên chạy quanh giáo trường. Shreck trên thân ngựa rất phiêu hốt, động tác căng cung rất linh mẫn, ngồi trên lưng ngựa, ngón tay chuyển động, ngón tay như múa. Từng đạo âm thanh vù vù vù phát ra, từng mũi tên được bắn đi, bên ngoài đã thấy ba mục tiêu rung bần bật, đều trúng tâm không trượt phát nào.
Hắn một hơi bắn liền chín mũi tên, nhưng đến mũ tên cuối cùng, đột nhiên hắn đang ở trên lưng ngựa lại oằn người ra, kéo dây cung về phía sau, cứ để tư thế kéo cung như vậy….
Một tiếng vù phát ra, mũi tên cuối cùng được phóng đi bay xuyên qua hai mục tiêu, giống như quả hồ lô, bắn bay cả hai mục tiêu rơi xuống đất.
Trên giáo trường, mọi người nhất loạt đứng lên vỗ tay hoan hô, ngay cả Đỗ Duy cũng phải tấm tắc khen. Tên tướng quân Shreck này, kỹ thuật bắn tên đúng là rất lợi hại.
Đúng lúc này, trên bầu trời phía bắc xuất hiện một con chim ưng đang bay lượn. Tên râu xồm cười lạnh, hắn đột nhiên phóng ngựa vọt tới chỗ để mũi tên, lấy một mũi ngay phía trước, ngay lập tức vung cung bắn tới. "Cung cứng vàng đen" bị hắn kéo căng như mặt trăng….sau đó chỉ nghe thấy một âm thanh chấn động không khí…quay về phía chim ưng đang bay trên bầu trời mà bắn.
Vù! Tiếng mũi tên phá không bay đi, chỉ nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết, con ưng bị bắn trúng lập tức thân thể rơi thẳng xuống đất.
Nhìn một chiêu giương cung bắn ưng này, lại càng khiến cho mọi người hoan hô vang dội.
Shreck mười tiễn bắn trúng mười một mục tiêu, đặc biệt hắn mũi cuối cùng còn bắn rụng chim ưng đang bay trên trời, đích xác là tuyệt vời.
Hussein phía sau lưng Đỗ Duy chứng kiến cũng không khỏi động dung.