Ác Ma Pháp Tắc

Chương 338: Là hắn, là hắn, chính là hắn! (2)



Mấy trăm quả cầu lửa mặc dù chỉ là cấp thấp nhất nhưng tụ lại một chỗ thì uy lực cực kỳ kinh khủng. Tatharo cảm thấy mình bị một đợt sóng nhiệt quét qua xô trái đẩy phải, hắn liều mạng lấy hết ma lực trong người để duy trì khí tử linh xung quanh. Dưới lửa và sóng nhiệt từng đợt từng đợt ập tới, Đỗ Duy đã thấy rõ được Tatharo rơi vào thế yếu, liền yên yên lặng lặng vòng ra phía sau một người một rồng này, trong miệng nhanh chóng niệm chú ngữ. Không đợi ánh lửa tan hết đi, giống như ngày đó tại thành Gilear thâm độc giết chết Shaman của người thảo nguyên, hắn thi triển một hơi ba lần ma pháp triệu hoán sấm sét.
Trên bầu trời trong nháy mắt mây đen kéo tới áp xuống, điện quang lưu động ……
Khi Tatharo thấy ánh lửa xung quanh tan đi, trong lòng liền hiểu ra mình đã bị lừa! Nếu quả thật là cấm chú, thì mình bây giờ có còn sống không? Ma pháp này của đối phương nhìn thì có vẻ kinh khủng nhưng trên thực tế thì mình bị thương không quá trầm trọng, thậm chí có thể nói không có tạo thành thương tổn gì thực sự. Hắn đột nhiên điên lên, đang muốn triệu hoán "hắc ám chiếm đoạt" để phản kích. Trong lòng hận không thể đem tên Đỗ Duy kia ra luyện chế thành một con rối tử linh. Nhưng bỗng nhiên nghe thấy một tiếng nổ lớn ầm ầm bên tai, một tia sét đã từ trên trời giáng xuống.
Tia sấm sét này cơ hồ đã mang rồng xương từ trên trời quật xuống đất!
Tatharo trong lòng bừng bừng lửa giận, cố gắng dùng khí tử linh chống đỡ che chắn xung quanh. Dù sao thì Đỗ Duy cũng có nhẫn gắn đá ngũ sắc làm hậu thuẫn trong đó tích trữ qua nhiều ngày vô số ma lực, nếu đơn giản là đấu ma lực mà nói, thì giống như một người Tatharo phải đồng thời đối phó với mười mấy tên Đỗ Duy.
Sau ba tia sét, Tatharo mặc dù trong lòng ngày càng căm tức nhưng khí tử linh quanh người đã dần dần bị sét đánh tan.
Hắn tức giận rống to với Đỗ Duy:
-Ta xem ngươi còn có bao nhiêu ma lực để triệu hoán sấm sét!
Theo Tatharo thấy thì cho dù là một ma pháp sư cấp tám, nếu sau khi thi triển ma pháp ngọn lửa cực kỳ hoa lệ vừa rồi, lại triệu hoán một hơi ba tia sấm sét thì ma lực hẳn phải tiêu hao khủng khiếp, e rằng nguyên khí đã thương tổn nặng nề. Hắn dừng bước rồi chỉ huy rồng xương lập tức hướng về Đỗ đánh tới.
Nhưng Đỗ Duy lại cười hì hì, xoay người bay nhanh một đường xa xa ra ngoài. Lưng hướng về Tatharo, bỗng nhiên huyễn hoá ra cây cung Tịch Diệt trong tay, cố ý làm với tốc độ chậm chạp, nghe thấy phía sau một trận cuồng phong xen lẫn tiếng rồng gầm, Đỗ Duy bỗng nhiên đứng hẳn lại, bất ngờ xoay nguyên người lại, hướng về Tatharo đang ở xa xa phía sau, bắn ngay một phát!
Mũi tên địa ngục Fedora này lợi hại vô cùng, không đợi đến khi nghe được tiếng bật dây cung thì một đạo ánh sáng sao băng sắc bén kia đã tới ngay trước mặt Tatharo! Hắc ám ma pháp sư kinh hoảng, tâm niệm vừa động, rồng xương đã nâng long trảo cực đại lên chắn phía trước người, liền nghe thấy "ào" một tiếng vang lên, đạo sao băng kia đã bắn vào phía trên vuốt rồng, chợt toé ra như pháo hoa! Rồng xương đột nhiên đau đớn rống lên phẫn nộ, đến khi Tatharo nhìn lại thì trong lòng tức giận đến ói máu! Móng vuốt con rồng xương quý giá của hắn vừa rồi đã bị mũi tên bắn phá một mẩu xương cũng không còn!
Mỗi một khúc xương của con rồng xương này đều được hắn bỏ thời gian cả đời săn tìm trên đại lục, mỗi một khúc xương đều đáng giá bạc vạn, làm sao mà Tatharo không đau lòng cho được?
Hắn liền thúc giục rồng xương gia tăng tốc độ, đồng thời ngầm triệu hoá khiến rồng xương há to miệng, trong miệng tuôn ra từng câu từng câu âm phù cổ xưa khó hiểu ……
Long ngữ ma pháp ư?
Trong lòng Đỗ Duy cảm thấy bất ngờ, không khỏi có chút bất an!
Câu chú ngữ tiếng rồng kia mới vừa niệm xong, một luồng khí đen mãnh liệt bắn về phía bóng lưng Đỗ Duy, Đỗ Duy lập tức cảm thấy toàn thân mình bị kiềm hãm, cả người dường như bị giữ cứng ở giữa không trung! Bất luận muốn trồi lên tụt xuống nghiêng trái phải gì cũng không hề mảy may nhúc nhích!
Cái này không phải là ma pháp "mạng nhện trói buộc", mà là ma pháp long ngữ chính hiệu, kẻ địch bị loại ma pháp long ngữ này chế trụ, trừ phi thực lực hơn xa con rồng thi triển ma pháp này nếu không đừng mong có thể thoát ra được.
Sau khi Đỗ Duy bị chế trụ, hắn không hề lo lắng mà ngược lại còn nhìn Tatharo đằng xa cười lớn tiếng:
-Ngươi cho rằng làm thế thì có thể giữ được ta sao?
Trong lòng Tatharo vô cùng căm hận, tâm ý của hắn và con rồng xương dưới chân giống nhau, liền phóng tới phía sau Đỗ Duy, há miệng phóng ra một luồng lửa đen. Nguồn: http://truyenfull.xyz
Nhưng sau khi lửa cháy ào ào đầy trời thì lại không thấy nơi nào có bóng dáng của Đỗ Duy? Dù sao thì ma pháp của Tatharo cũng cao ngất, dùng ý thức lực tìm tòi một lúc thì đột nhiên thấy bóng Đỗ Duy đang bay thẳng một mạch ở dưới. Lần đầu tiên hắn rùng mình trong lòng: Làm thế nào bị vây trong long ngữ ma pháp mà còn có thể trốn ra được? Tuy nhiên hắn lập tức nổi giận rống lên, múa may ma trượng xương trắng trong tay, hai bên Đỗ Duy đồng thời xuất hiện mấy khe hở không gian màu đen, lực hút mãnh liệt tạo thành từng đợt từng đợt lốc xoáy, kéo thân thể Đỗ Duy về phía từng cơn lốc xoáy cuồn cuộn kia.
-Vì sao mà mỗi lần ngươi gây họa cũng đều muốn ta đến giúp ngươi giải quyết!
Semel thở dài phía dưới, chính là cô ấy đang một tay đỡ người Đỗ Duy liều mạng bay tới trước. Chỉ có điều Tatharo lại không nhìn thấy Semel mà thôi.
-Bởi vì ta chết thì chẳng khác nào ngươi chết. Không phải ngươi cứu ta mà là ngươi tự cứu mình.
Đỗ Duy ra vẻ nghiêm trang trả lời.
Semel bay một hơi gần kiệt sức, cười lạnh nói:
-Con rồng xương lớn như vậy, ngươi định đối phó thế nào hả?
Đỗ Duy cười ha hả. Chỉ về phía trước:
-Ngươi xem đó là cái gì.
Phía dưới chân, thành Watt đã ở ngay trước mắt!!
Sắc mặt Semel trầm xuống:
-Ngươi chẳng lẽ muốn chạy trốn vào trong thành? Kéo dân thường vô tội chết theo à?
Đỗ Duy cười lạnh một tiếng:
-Ta vẫ chưa hèn hạ đến thế …… Huống hồ, ta bắt buộc phải 'trốn' sao! Hắn chỉ là một tên pháp sư cấp tám mà thôi, nếu ta miễn cưỡng đánh không lại thì còn ngươi nữa chi, hai người chúng ta mà không thu thập được hắn à? Chỉ có điều ta không muốn tự mình ra tay! Yên tâm đi, đến gần thành thì sẽ có người xuất hiện giúp đỡ ngay!
-Người giúp đỡ ư?
Mặc dù thành Watt ở ngay trước mắt, tuy hiên Tatharo bị lửa giận làm cho đầu óc mê muội, lúc này hắn chẳng thèm quan tâm gì nhiều! Rồng xương bảo bối của hắn bị tên chết toi kia đánh nát một chân. Không biết lại phải mất bao nhiêu công sức nữa mới có thể kiếm được long cốt thích hợp để tu bổ lại! Bây giờ Tatharo chỉ một lòng thầm muốn đem công tước Hoa Tulip này ra băm thây thành trăm mảnh!
Chỉ có điều tên chết tiệt kia xuất chiêu ồ ạt, vừa mới giao thủ làm mình thiệt hại te tua lại chơi trò đánh một đòn rồi chạy, thật sự khiến cho Tatharo căm hận trong lòng: thật khó nói hắn ngay cả một chút khí tiết của ma pháp sư đều không có sao! Đã là quyết đấu giữa ma pháp sư, ở đâu lại có đạo lý chạy trốn! Thật là mất hết tôn nghiêm của ma pháp sư!!
Đang toàn lực thúc giục con rồng xương bên dưới tăng tốc, chợt hai cánh rồng xương chấn động rồi đột nhiên ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, một tiếng rồng gầm trầm thấp hùng hậu từ xa xa truyền đến ……
-Được rồi!
Đỗ Duy bỗng nhiên cười với Semel, hai người dừng lại trên không thành Watt. Đỗ Duy thở dài:
-Lúc đầu ta còn lo lắng tên chết toi kia trốn kỹ không ra chứ. Tuy nhiên con rồng xương này có dũng khí gào lên ở đây…… đúng là nó muốn tự mình tìm chết rồi!
Quả nhiên ……
Con rồng xương ngoài xa kia vừa rống xong một tiếng. Đột nhiên trong lúc đó từ phía thành Watt lập tức truyền đến một tiếng rồng gầm vang dội!
Tiếng gầm kia so với con rồng xương còn lớn hơn gấp ba, cho dù Đỗ Duy đã sớm đã có chuẩn bị, nhưng cơ hồ bị sóng âm này chấn động khiến thân hình đang đứng giữa trời bất ổn.
Trong thành Watt bên dưới đột nhiên thấy một bóng người màu vàng phóng lên, trong nháy mắt đã lên trên trời cao! Trong quầng lửa màu vàng có một bóng người mờ ảo đứng đó, mặc dù ngọn lửa lập loè vây quanh khiến cho khó thấy rõ mặt tên kia, nhưng một thân long khí đầy long uy thì không che giấu được, tuyệt đối không thể làm giả được!
Semel lắp bắp kinh hãi:
-Long tộc à?!
Đỗ Duy thở dài:
-Tính tới tính lui thì tên nhị vương tử long tộc này nên sớm xuất hiện, thế mà lại một mực không có tin tức, có lẽ do ta tránh trong đại bản doanh của quân Tây Bắc. Con rồng nhị vương tử này cũng không phải là thằng ngốc, tới giờ vẫn không chịu đến giết ta để tránh lãng phí khí lực, cho nên vẫn ẩn nhẫn, muốn chờ ta đi ra khỏi quân Tây Bắc mới hành động …… Chỉ có điều, hắn không xuất hiện làm ta vốn đang muốn kiếm biện pháp lôi kéo hắn ra. Thật may mắn …… tên Tatharo lại giúp được ta thật nhiều!
Bóng người bao phủ lửa vàng quanh người hướng về phía Đỗ Duy, phía sau ngọn lửa phảng phất có một ánh mắt sắt bén phóng ra về hướng Đỗ Duy, nhưng Đỗ Duy không chút úy kỵ, ngược lại còn bật cười ha hả nói:
-Té ra không ngờ lại có cường giả của long tộc đi đến đại lục Roland đó! Thất kính! Thất kính!
Tatharo đã sớm cảm thấy được luồng long uy mãnh liệt kia quất vào mặt! Trong lòng hắn đột nhiên có chút kinh hãi! Dù sao để chế tạo rồng xương, hắn cơ hồ cả đời đều dành nghiên cứu chuyện của long tộc. Dựa trên long uy mạnh mẽ như vậy của đối phương, Tatharo lập tức biết rõ đối phương chẳng những chính xác là long tộc thuần tuý …… mà hơn thế nếu xét đến long uy mãnh liệt thế kia thì e rằng đây là chủng tộc cao cấp trong long tộc!!
Bóng người màu hoàng kim xoay người sang, nhìn trừng trừng đầy chết chóc vào Tatharo gần đó, trông thấy con rồng xương to lớn phía dưới Tatharo, hắn đột nhiên bừng bừng lửa giận ngất trời.
Một tiếng gầm như sấm nổ trong nháy mắt tràn ngập đất trời!
-Là ai!! Là ai!!! Ai có gan lấy hài cốt của chiến sĩ long tộc thần thánh vĩ đại luyện chế thành loại sinh vật tử linh ti tiện này!! Đây là khiêu khích long tộc! Là sỉ nhục uy nghiêm của long tộc!!!!!
Bên trong đám lửa vốn màu vàng, hắn gầm rống giận dữ, thân ảnh hình người kia trong nháy mắt vụt to lên, sau một lát đã biến thành một con hoàng kim cự long cực lớn!!
-Là ai! Là tên nhân loại ti tiện nào cả gan dùng loại ma pháp tà ác này chà đạp lên tôn nghiêm của long tộc!!
Hoàng kim cự long gầm lên.
Đỗ Duy thành thành thật thật đứng ở xa xa, đợi con rồng này kêu gào xong, hắn mới ra vẻ thành thành thật thật giơ tay lên chỉ vào Tatharo đằng xa:
-Là hắn! Là hắn làm! Chính là tên chết tiệt này làm nhục long tộc!
Khi ánh mắt phảng phất mang theo một chùm lửa vàng bao phủ chính mình, Tatharo nhìn thấy con hoàng kim cự long này trước mặt mình thì mặt không còn chút máu ……
Hoàng kim …… hoàng kim cự long à?!
Đối với bất cứ hắc ám ma pháp sư nào có can đảm luyện chế loại sinh vật tử linh rồng xương này mà nói, điều không chút nghi ngờ là sự việc họ sợ hãi nhất là gặp phải một con rồng cường đại chân chính! Vì hắn cả gan đem đồng bạn của long tộc ra luyện chế thành sinh vật tử linh, đó là thứ vũ nhục mà long tộc đều tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ! Bất cứ thành viên long tộc nào khi đối mặt với loại quấy rối hài cốt của đồng bạn đã chết này, lại còn tính chất sỉ nhục của cung cách đem long tộc biến thành sủng vật tử linh của nhân loại, đều tuyệt đối sẽ dẫn đến địch ý!
Bất cứ thành viên long tộc nào khi đối mặt sự việc loại này, đều sẽ tức giận không chút lưu tình liền muốn giết chết loại chết tiệt dám cả gan khinh nhờn con cháu long thần này!
Hơn nữa …… Tatharo trong lòng hiểu rất rõ rằng dù hắn có tự đánh giá mình cao tới đâu cũng tuyệt đối không có khả năng là đối thủ của một con hoàng kim cự long trưởng thành!!
Đáng …… đáng chết! Trên đại lục thế quái nào lại có thể xuất hiện long tộc được! Mà lại còn là vương tộc của long tộc trong truyền thuyết : hoàng kim cự long ư?!
Đối mặt với nhị vương tử của long tộc đang bừng bừng lửa giận, vẻ mặt của Đỗ Duy lại nhàn nhã như chơi, ngón tay chỉ thẳng vào người Tatharo, lớn tiếng nói:
-Là hắn, là hắn, chính là hắn! ……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.