Ác Ma Pháp Tắc

Chương 512: Thời khắc cuối cùng



Đánh tới ngày thứ năm, trong lòng Quattro Bajeena cũng cảm thấy có chút lo lắng.
Tại sao?
Bởi vì lúc này trong thành, Công tước Hoa tulip thật sự quá bình thản!
Kỵ binh quân đoàn của đức ngài Ruga hẳn là đã phải nhân lúc hắn không phòng bị mà tập kích từ phía tây mới đúng. Mà cái này Đỗ Duy tựa hồ một chút cũng không lo lắng về phía sau lưng. Chẳng lẽ hắn không cảm thấy gấp gáp? Mấy ngày nay chính mình cùng hắn đánh qua đánh lại, mỗi ngày phái binh lính ra khỏi thành cùng mình làm nhộn một phen, đánh một trận sau đó lại thu binh về thành nghỉ ngơi. Thậm chí tới hai ngày gần đây hắn cũng không phái binh đi ra mà ở lại tường thành chờ mình tiến công. Chính mình thử dò xét vài lần, hắn đều kiên quyết thủ thành không ra…
Gặp quỷ!
Dựa theo lẽ thường mà xem xét thì Đỗ Duy phải lo lắng hơn mình mới đúng. Hắn đúng ra phải là hận không được một trận ăn tươi nuốt sống mình, đập tan đạo quân này rồi mau chóng phân binh lực về hậu phương.
Quattro Bajeena trong lòng càng cảm thấy bất an, phái ra tiểu đội thám báo mấy trăm người, cố gắng đột phá phòng tuyến của Đỗ Duy để tìm hiểu tin tức phía sau.
Đáng tiếc, Đỗ Duy lại phái ra số lượng lớn khinh khí cầu cùng một bọn ma pháp sư cưỡi chổi đáng chết bay khắp trời (Quattro Bajeena lúc này vẫn nghĩ rằng tiểu đội Decepticon đều là ma pháp sư).
Trên mặt đất kỵ binh tốc độ cho dù có nhanh cũng có thể so sánh người phi hành trên trời được sao? Kỵ binh được phái đi ra do thám tin tức không có ngoại lệ đều bị đối phương đuổi quay về, ngoài ra còn chết không ít người. Dù sao phần lớn kỵ binh đều đã theo Ruga tướng quân hành quân tấn công từ phía tây, chỉ lưu lại cho Quattro Bajeena rất ít người ngựa. Loại hành động phái người ra chịu chết này, hắn sẽ không lập lại.
Mà theo thời gian từ từ, quân doanh của chính mình tình huống đã bắt đầu không yên ổn.
Bọn lính mặc dù vẫn trung tâm nhưng dù sao không phải mọi người đều là đứa ngốc. Tây Bắc quân mặc dù đã công khai tạo phản, nhưng dù sao tạo phản là một chuyện còn biết rõ là ở đây chịu chết vẫn phải phục tùng lại là một chuyện khác.
Lúc trước vì để ổn định quân tâm đã tuyên bố là tướng quân Ruga mang theo kỵ binh tấn công hậu phương Công Tước Tulip, sau đó sẽ hai mặt hợp kích là có thể một lần tiêu diệt quân đội gia tộc Tulip. Chúng ta lại chiếm giữ thành trì quân sự làm công sự ngăn trở quân đội đế quốc ở phía đông, chiếm giữ tỉnh Desa, phía sau còn có thao nguyên minh hữu.
Loại lừa gạt này lúc đầu vẫn còn có thể lừa gạt nhiều người, ổn định quân tâm. Nhưng theo thời gian, rất nhiều binh lính phía dưới đã bắt đầu có ý nghi ngờ.
Quattro Bajeena vốn đã sẵn sàng chịu chết, chuẩn bị tâm lý đóng thật tốt vai diễn "Pháo hôi". Nhưng ngươi nguyện ý chịu chết không có nghĩa là mấy vạn binh lính cũng nguyện ý theo ngươi đi chết.
Thời gian cứ trôi qua một ngày rồi lại một ngày, mà tin tức "Ruga tướng quân phản kích" vẫn chậm chạp không có. Trong quân đội bắt đầu sinh ra các loại tin đồn.
Có người nói "Ruga đại nhân đã bỏ mặc chúng ta, mang theo kỵ binh vào thảo nguyên, lưu lại bộ binh chúng ta phía sau làm vật hy sinh cản đường.
Loại đồn đãi này không hề nghi vấn gì, chính là sự thật. Bất quá Quattro Bajeena vì ổn định quân tâm lập tức hung hăng đem những kẻ truyền bá tin đồn trừng trị, chặt hơn mười cái đầu, cảnh cáo binh lính không cho đồn đại, rốt cục vẫn còn có hiệu quả.
Hơn nữa, Quattro Bajeena cả đời tại quân đội, làm người trầm ổn, mang binh cũng có đường lối. Lấy uy tín cùng danh vọng của hắn vẫn còn có khả năng đem quân tâm trấn định lại.
Nếu không làm cho mấy vạn binh lính biết bọn họ xác thực đã bị từ bỏ, bị lưu lại làm pháo hôi… Vậy Quattro Bajeena sợ rằng chỉ trong chốc lát sẽ bị mấy vạn binh lính phẫn nộ tuyệt vọng băm thành mảnh nhỏ!
Đứng dưới cột cờ nhìn lên cao những đầu người của những kẻ truyền bá tin đồn, Quattro Bajeena thờ dài: "Ta thật ra lại hy vọng tin đồn các ngươi nói lại là sự thật, Ruga đại nhân thật sự đã an toàn tới thảo nguyên…"
Sáu ngày thời gian, lấy tốc độ của kỵ binh mà nói, hẳn là đại nhân đã xuyên qua Desa hành tỉnh mà tiến vào hành lang Tây Bắc.
Bây giờ tình hình nguy hiểm không phải là từ binh lính. Loại nhân vật dưới thấp này còn dẽ dàng lừa gạt, nhưng chính là nhóm quan quân, thống lĩnh, tướng lãnh cũng không phải bọn ngốc. Bọn họ chính là có được huấn luyện quân sự bài bản. Quattro Bajeena rõ rang cảm giác được hai ngày nay tại lều chỉ huy, một ít quan quân ánh mắt nhìn về phía mình để mang một ít nghĩ nghi ngờ.
Mà Quattro Bajeena trong long mỗi một ngày đều lo lắng – Ruga đại nhân, ngươi rốt cục có thành công phá vòng vây hay không?
Nhưng mặc cho Quattro Bajeena như thế nào lo lắng, hắn cũng không có một điểm biện pháp giải quyết. Duy nhất hắn có thể làm chính là dựa theo kế hoạch, chống đỡ ở đây từng ngày một. Nhưng tới ngày thứ tám, thời khắc mấu chốt đã đến!
Binh lính tại đài quan sát trên cao nhìn về xa xa phía đông, sau đó hoảng sợ hét lên vài tiềng, rồi cơ hồ gần như dốc hết sực lực phóng xuống mặt đất, lao về phía lều chỉ huy…
Vào lúc giữa trưa một lá cờ hiệu xuất hiện, theo sau là tiếng bước chân quân lính hành quân như vang dội, cùng với tiếng vó ngựa, bánh xe, cơ hồ từ xa vài dặm đã có thể nghe thấy.
Lúc này những bóng dáng binh lính từ xa tiến lại cùng với cờ hiệu đã trực
tiếp đem tâm lý cùng tin tưởng của quân lính tướng lãnh Tây Bắc quân đoàn, một đao đâm thủng!
Cờ hiệu rõ ràng là của Bạo Phong quân đoàn trấn thủ phương bắc, còn có lá cờ hoa bụi gai, là vương thành cận vệ quân!
Andre tướng quân thống lĩnh hơn một vạn kỵ binh tinh nhuệ của Bạo Phong quân đoàn từ phía đông bắc đến, rất nhanh chóng tiến vào phạm vi cảnh giới của Tây Bắc quân đoàn, sau đó cũng không có lập tức tiến công mà bỏ qua Tây Bắc quân đại doanh tiến về một bên thành lũy của gia tộc Hoa Tulip hạ trại, tạo thành tình thế kiềm chế ở phía bắc quân Tây Bắc.
Mà ở phía nam hai vạn bộ binh của vương thành cận vệ quân, khải giáp trang bị đầy đủ, hành quân ổn định, từng bước từng bước tiến tới phía sau Tây Bắc quân doanh trại, từ từ chậm rãi hạ trại.
Một số lão binh Tây Bắc kinh nghiệm phong phú hiểu được một ít phương thức "vọng trận", mạo hiểm vi phạm quân kỉ leo lên cột cờ nhìn ra xa, căn cứ vào cờ xí đối phương đại khái có thể đoán ra số lượng địch quân. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Chờ lúc bọn họ leo xuống thì tin tức tuyệt vọng đã được truyền ra khắp quân doanh. Quân đoàn chính quy của đế quốc đã tới! Có ít nhất hơn một vạn kỵ binh, còn có hai vạn bộ binh. Hơn nữa chết người chính là lúc này quân đội của gia tộc Hoa Tulip vừa lúc cũng tạo thành tình thế đem quân Tây Bắc vây ở chính giữa!
Đến khi trời tối thì một tia hy vọng vào may mắn cuối cùng cũng bị đánh tan.
Từ phía nam lại xuất hiện một chi quân đội, theo cờ hiệu là nhân mã của tổng đốc Bohan. Nhân số ít nhất là hơn ba vạn người, trong đó một nửa phải là kỵ binh. Một chi quân đội gia nhập sau cùng này hoàn toàn đem quân Tây Bắc triệt để bao vây, một lỗ hổng cuối cùng cũng đã bị bịt chặt.
Tất cả binh lính quân Tây Bắc đều rõ rang, chính mình đang bị bao vây. Hơn nữa địch quân số lượng gấp mấy lần!
Lúc này cho dù chờ đợi tới "Ruga tướng quân phản kích" là thật đi nữa thì phe mình vẫn rất khó chiến thắng. Huống hồ "Ruga tướng quân phản kích" là thật hay giả, ai dám khẳng định? Quân tâm bắt đầu dao động, Quattro Bajeena một hơi chém đầu hơn trăm người vẫn không thể ổn định được. Hắn rõ ràng… đến lúc rồi!
Chính mình ở chỗ này trì hoãn Đỗ Duy tám ngày, cơ bản đã hoàn thành kế hoạch. Bước tiếp theo chính là chánh thức cùng địch nhân quyết chiến một hồi, cố gắng làm cho đế quốc tổn hao binh mã mà vô lực truy đuổi Ruga tướng quân đã tiến vào thảo nguyên phía tây…
Ruga tướng quân, hy vọng ngươi giờ phút này đã an toàn,
Quattro Bajeena nghĩ tới đây, lạnh lung nhìn hơn trăm thi thể bị chem. Đầu trên mặt đất, thản nhiên lớn tiếng tuyên bố: "Người nào nói hươu nói vượn làm da động quân tâ, trực tiếp chem.! Ta có thể cam đoan với các ngươi, bây giờ hết thảy vẫn thuận lợi, địch nhân đã bị hấp dẫn tới đây! Đợi Ruga nguyên soái chỉ huy kị binh đến, đó là lúc chúng ta sẽ đem địch nhân một lưới bắt hết"
Lời này bây giờ còn bao nhiêu người tin tưởng, Quattro Bajeena cũng không biết. Bất quá hắn hiểu được bây giờ là thời điểm mấu chốt. Hắn lập tức phái người đến phái sau thương khố trong doanh, khiêng ra hai mươi cái rương lớn. Sau đó hắn trước bao nhiêu quan binh đang nóng lòng, chậm rãi nhìn chung quanh đến khi thấy hơn một ngàn người tập trung, Quattro Bajeena mới nhảy lên một cái rương, xoẹt một tiếng rút trường kiếm hung hăng bổ một nhát. Một tiếng động, rương lập tức bị bổ vỡ đồng thời vô số kim tệ lấp lánh từ trong rương chảy ra.
Quattro Bajeena dùng sức bốc lên một nắm kim tệ, sau đó buôn nắm tay ra, tùy ý cho rơi xuống, ngẩng đầu rống lớn: "Đánh một trận này hết sực trọng yếu. Các vị, thằng, thăng quan phát tài, cả đời phú quý! Thua… không cần ta phải nói! Ruga đại nhân có lệnh, hễ là dũng cảm tiến tới, trọng thưởng! Nhát gan lui lại, giết! Truyền lệnh của ta, sáng ngày mai quyết chiến. Đêm nay toàn quân thưởng mỗi người một cân thịt, mỗi lều trại thưởng một hồ rượu. Ngoài ra, mỗi người được thưởng thêm một tháng quân lương!"
Bất kể thế nào, cách làm của Quattro Bajeena lúc này vẫn còn hiệu quả.
Nhất thời quân lính kích động đứng lên, ngay cả một số quan binh vốn trong long đã bị dao động. nhìn kim tệ lấp lánh dưới đất cũng không khỏi đỏ mắt nóng người.
Kim tệ! Kim tệ màu vàng sáng chói, ai lại không thích?
Mà binh lính bình thường nhìn thống soái cam đoan, hơn nữa lại có rượu thịt, lại có tiền thưởng… Ai không cao hứng?
Nhìn binh lính chung quanh hoan hô, Quattro Bajeena trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Bất quá một tia khổ sở lại chậm rãi hiện ra.
Ngày mai… Chúng ta còn có ngày mai sao?
Phân phó thân tín dưới tay đi phân phát quân lương xong, Quattro Bajeena lặng lẽ rời đi.
Hắn đầu tiên đi tới một tòa lều trại thật xa hoa. Ở chỗ này chính là nơi ở của Tây Bắc quân "Khách quý", hơn mười vị ma pháp sư tôn kính.
So với binh lính thì ma pháp sư lại không cấp cho Quattro Bajeena cái gì phiền toái, mặc dù bọn họ tương đối khó hầu hạ. Những tiên sinh tôn qúy này đòi hỏi đãi ngộ tốt nhất. bọn họ có người yêu cầu mỗi ngày đồ uống phải mới mẻ, có người yêu cầu chung quanh lều trướng của mình trong vòng trăm bước không được quấy rầy để tránh quấy nhiễu hắn thực hiện thí nghiệm ma pháp. Cũng có ma pháp sư muốn mỗi ngày phải đưa tới chỗ hắn sinh vật sống, trâu dê gà tùy tiện đều có thể, đương nhiên nếu ngươi đưa vào một cái người sống hắn cũng không phản đối.
Quattro Bajjena nhất nhất đều thỏa mãn những « Lão gia » này.
Trừ những chuyện đó ra, nhóm ma pháp sư đối với chuyện chính mình có bị coi như « Pháo hôi » hay không cũng hoàn toàn không bận tâm.
Bởi vì bọn họ là ma pháp sư. Bọn họ được Ruga ưu đãi mời tới hỗ trợ, tới cuối cùng chỉ cần xuất lực một chút, trả lại Ruga một phần nhân tình là được, còn đánh thắng đánh thua chuyện tình không cần quan tâm. Nếu có gặp nguy hiểm thì cùng lắm một cái ngư phong thuật bay lên cao, cũng sẽ không có chuyện gì. Bọn họ là ma pháp sư tôn quý ! Ruga cũng chỉ có thể mời bọn họ tới, cũng không có thể ra lệnh hay sử dụng bọn họ. Hơn nữa cho dù biết Ruga tạo phản cũng không sợ. Ma pháp sư có đặc quyền được miễn tội trước pháp luật. Chỉ cần mình rời đi, sau đó quay về ma pháp công hội, sẽ giống như trước tới giờ lịch sử giống nhau, đế quốc sẽ không truy cứu tội. Chính mình vẫn như cũ là giai cấp đứng trên pháp luật.
Cho nên, bọn họ sẽ không cấp cái gì phiền toái cho Quattro Bajeena.
Lần đầu tiên hắn cảm thấy so với nhưng binh lính quân tâm không ổn định này thì những ma pháp sư ngạo mạn đáng ghét trước giờ lại trở nên đáng yêu. Ít nhất, bọn họ cũng không phản đối gì chuyện bị ở lại chỗ này làm pháo hôi.
Ân cần thăm hỏi xong những ma pháp sư này, đồng thời cũng chiếm được bọn họ hứa hẹn lúc chín thức đại chiến sẽ trợ giúp, Quattro Bajeena rời đi.
Hắn tâm lý không khỏi có chút hâm mộ Đỗ Duy. Nghe nói công tước hoa tulip kia dưới tay có rất hiều ma pháp sự nghe lệnh, hơn nữa là chân chính thực sự nghe lệnh y, không giống bọn người kia.
Quay về trướng bồng của mình, thân vệ của hắn vẫn chấp hành mệnh lệnh không để cho bất kì kẻ nào tới gần.
Vào bên trong lều, Quattro Bajeena nhìn thiếu tướng quân bị nhốt bên trong cũi giam giống như dã thú, một kẻ đáng thương hay tay giật tóc chính mình, miệng phát ra những tiếng gầm gừ.
Quattro Bajeena lấy ra một bình rượu ném vào bên trong, đồng thời cũng lại đi lấy một khối thịt bò. Nhìn vị thiếu tướng quân trước đây anh tuấn hơn người, bây giờ giống như một kẻ dã man cầm lấy thịt bò xé ăn, hắn nhẹ nhàng thở dài.
« Cybaster, ngày mai mọi thứ đều kết thúc. Đến lúc đó ta sẽ cho ngươi một cây kiếm, đem ngươi đi ra chiến trường. Ngươi đã biến thành bộ dáng như thế này, hy vọng ngươi có thể chết tại chiến trường, coi như là chết có chút tôn nghiêm đi. ».


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.