Ác Ma Pháp Tắc

Chương 754: Động viên(Đoạn 1 + 2)



Sau khi trận chiến đầu tiên giữa loài người với tội dân tại phòng tuyến Kaspersky chấm dứt, Main Cery, sĩ quan phụ tá trong phủ thống soái của Bạo Phong quân đoàn liền rất nhanh viết ra quân báo chiến đấu đầu tiên.
Quân báo này khi đưa đến tay tướng quân Rostock, vị tướng quân từng trải nhất đế quốc này, lại nhíu mày hồi lâu.
"3000 đấu với 5000? Thắng chút ít? Chém địch không kể? Tổn thất một phần ba?"
Rostock nhìn phần quân báo đã được viết rất tốt này, sắc mặt đột nhiên trở nên rất kỳ quái.Viên sĩ quan văn thư phụ tá hiển nhiên có chút khẩn trương, hắn nhìn thống soái một chút, thấp giọng hỏi dò:
- Đại nhân, chẳng lẽ có gì không đúng sao?
- Thắng chút ít? Hừm, trong tình huống binh lực không khác nhau lắm, kỵ binh đánh bộ binh. Tự mình tổn hại hơn phân nửa, cái này gọi là *** thắng tối thiểu gì đó sao!
Rostock hốt nhiên nổi cơn cuồng nộ, một tay hung hăng cầm tờ quân báo lên, xem ra định đem nó xé rách ra thành từng mảnh.
Nhưng sau đó vị tướng quân này đột nhiên bình tĩnh trở lại, động tác của hắn cũng dừng lại ngay lúc đó. Chần chờ trong chốc lát, rốt cuộc thở một hơi thật dài.
Hắn một lần nữa lại đem tờ quân báo đã nhàu nát này trải ra trên bàn. Nhấc bút lên, ở trên bàn làm một ít động tác sửa chữa. Nhìn thoáng qua viên sĩ quan phụ tá trước mặt:
- Đem nội dung sửa chữa của ta thêm vào. Làm lại một bản khác. Sau đó mang báo lên trên đi.
Lúc nói ra những lời này, ngữ khí của lão tướng quân có chút bất đắc dĩ và mệt mỏi, thở dài thật dài.
Sĩ quan phụ tá nhìn thoáng qua tờ quân báo đã được sửa chữa trong tay:
- Tháng 8 ngày 4, hai vạn quân tiên phong của địch quân đến phía bắc phòng tuyến Kaspersky. Để thử dò xét tình hình địch quân, ba nghìn chiến sĩ từ kỵ binh doanh số sáu, sư đoàn kỵ binh số ba, Bạo Phong quân đoàn, anh dũng giết địch, quân tiên phong địch quân chiến bại lui về phía sau. Chém đầu không tính, bên ta sáu trăm chiến sĩ đế quốc hy sinh thân mình, bị thương chín mươi sáu người.
Vốn đã nhiều năm trong quân, viên sĩ quan phụ tá lập tức nhìn ra với những sửa chữa trong lời văn của quân báo, về mặt ý nghĩa dễ làm cho người ta lầm tưởng bên ta ba nghìn kỵ binh đánh lui địch quân hai vạn tiên phong. Ba nghìn đánh lui hai vạn, về mặt từ ngữ, rất dễ dàng khiến cho người ta đưa ra một kết luận như vậy. Hơn nữa từ những con số đối lập này, hẳn phải xem là một trận đại thắng.
Nhưng mà…
Viên sĩ quan phụ tá này đã đi theo Rostock nhiều năm, chính là bộ hạ được lão tướng quân tín nhiệm, trong lòng hắn không lý giải được: Một người luôn có tác phong chính quy, ngay thẳng, nghiêm cẩn như Rostock đại nhân, như thế nào lại làm ra chuyện tình hư báo chiến công như thế này?
Do dự một chút, viên sĩ quan phụ tá trung thành này không nhịn được thấp giọng nói:
- Đại nhân…ta thấy, Nhiếp Chính vương đối với ngài tín nhiệm, không sợ chỉ vì trận chiến đầu tiên chúng ta không chiếm được lợi thế lớn mà đế quốc sẽ đối với ngài có lời lẽ…
Ngụ ý, chính là nhắc nhở Rostock. Kỳ thật, không cần phải làm loại chuyện hư báo chiến công này.
Rostock cười khổ một tiếng, nhìn vị sĩ quan phụ tá đã nhiều năm đi theo mình, lắc đầu trả lời:
- Ngươi không hiểu đâu, cứ chiếu theo ta viết mà làm đi.
Thanh âm nói chuyện không lớn, lại tràn ngập giọng mệnh lệnh không cho phép kháng cự. Viên sĩ quan phụ tá này không dám nói gì nữa, sau khi hành lễ, trầm mặc lui ra.
Thông qua con đường đặc thù, chiến báo khẩn cấp này, trong thời gian không đến ba ngày, đã liền được đưa đến đế đô.
Tin tức thắng lợi trong trận chiến đầu tiên, rất nhanh đã được đế quốc cố ý tuyên truyền, tin tức thắng lợi, khiến cho mọi người trong lòng vốn có chút kinh hoàng, nhất thời đều trở nên an lòng.
Sau đó, bộ chỉ huy quân đội, dưới mệnh lệnh rõ ràng của Nhiếp Chính vương, đối với chiến thắng lần này tiến hành tuyên truyền khắp nơi. Toàn bộ sáu trăm binh lính chết trận anh dũng được trao tặng "Hắc Thiết" huân chương, người bị thương cũng chiếm được "Tam Đẳng Anh Dũng" huân chương, mà những tướng lãnh mang quân ra khỏi thành trong trận chiến đầu tiên, vị sĩ quan gọi là Miro thuộc Bạo Phong quân đoàn cũng thu được một "Dũng khí" huân chương, đồng thời thăng chức một cấp.
Lúc chiến báo đến đế đô được ngày thứ hai, Đỗ Duy liền lấy được một bản sao - đây là do Nhiếp Chính vương cho phép dựa theo yêu cầu của Đỗ Duy. Phàm là chiến báo từ tiền tuyến đưa đến, đều sẽ trước tiên sao một bản đưa đến học viện quân sự.
Đỗ Duy đưa ra yêu cầu này vì lý do: sĩ quan của học viện quân sự phải tích lũy kinh nghiệm chiến đấu, cho nên, mỗi một chiến báo từ tiền tuyến, đối với những kẻ trong học viện này, đều là một cơ hội học tập quý giá.
Lấy cớ này rất miễn cưỡng, nhưng, Nhiếp Chính vương lại không chút do dự đáp ứng.
Đỗ Duy không phải là dân chúng bình thường. Sẽ không bị những dư luận tuyên truyền bốn phương lừa bịp, hắn sau khi lấy được chiến báo này, rất nhanh nhìn ra điểm kỳ quặc trong đó.
- Chém đầu không tính… Hừ hừ … nếu như thật là đánh tan mà nói, quân địch bị đánh tan như vậy, như thế nào lại có thể bảo là chém đầu không tính? Chẳng lẽ Bạo Phong quân đoàn ngay cả công việc kiểm kê đầu người đơn giản như vậy cũng không làm?
Đỗ Duy thở dài, đem phần chiến báo này tiện tay thiêu hủy.
Xem ra trận chiến đầu tiên này chỉ sợ là thất bại.
Nhưng, hiển nhiên là Rostock nhất định là đã sớm được mật lệnh của Nhiếp Chính vương, để tiêu trừ sự khủng hoảng của dân chúng đối với sự xâm lược của dị tộc, phải đem tin tức thắng lợi đến để xóa đi sự sợ hãi trong lòng nhân dân. Khiến cho Rostock lão tướng quân này vốn luôn luôn có tác phong trung thực và nghiêm cẩn cũng không khỏi không nể mặt mà làm ra chuyện tình hư báo chiến công như thế.
Nhưng, làm như vậy, Đỗ Duy trái lại cảm giác là rất chính xác.
Qua ngày hôm sau, Đỗ Duy lại lấy thêm được một chiến báo chi tiết. Phần chiến báo này không phải là bản sao do quân đội đưa đến, mà là đến từ đội trưởng Thiên Hổ tiểu đội bên bên người của đế quốc không quân đệ nhất sư đoàn, được điều tạm đến tiền tuyến, Andrea tướng quân, Đỗ Duy đệ tử, Ziege tự mình viết.
Bởi vì tại tiền tuyến, là một tướng lĩnh cao cấp bên cạnh Andrea tướng quân, Ziege không hao tốn nhiều khí lực để có được quá trình và kết quả chân thật của trường chiến đấu nọ. Sau đó đem tin tức đưa đến đế đô.
Ba nghìn đối với chưa đến năm nghìn.
Kỵ binh đối với bộ binh.
Không phải là đánh tan mà chỉ là đánh lui mà thôi.
Phần chiến báo chân thật này, khiến Đỗ Duy phải nhíu mày thật sâu.
Hơn nữa, trong tin tức đến từ Ziege có một tin tức không tốt lắm.
Lòng quân ở tiền tuyến dao động!
Mặc dù Bạo Phong quân đoàn là quân đoàn chủ chiến tinh nhuệ nhất của đế quốc, hơn nữa cũng là một chi quân đội hằng năm cùng với ma thú chiến đấu. Lúc đối mặt với quái vật của thú nhân tộc, bởi vì đã có thói quen đánh nhau với ma thú, cho nên tâm lý cùng với năng lực thừa nhận của Bạo Phong quân đoàn đối khi đối mặt với quái vật dị tộc thật sự rất mạnh.
Chính là, bây giờ, các tướng sĩ tại tiền tuyến đều bị một loại cảm xúc bao phủ: Những thú nhân quái vật này, bọn họ ăn thịt người!
Binh lính đế quốc dũng cảm không sợ máu chảy, không sợ hy sinh. Nhưng có điều, không ai nguyện ý chính mình, sau khi tử chiến trên sa trường, thi thể còn có thể bị địch nhân kéo đi, cắt thành từng khối cho vào nồi nấu lên mà ăn!
Chuyện này quả thực rất đáng sợ!
Mặc dù vì để ổn định lòng quân, sau trận chiến đầu tiên, Rostock hạ lệnh cho một kỵ binh doanh ra khỏi thành tiếp ứng, mạo hiểm nguy hiểm khi phản công đối phương, cũng đem về đại đa số thi thể còn hoàn chỉnh trở về…Nhưng là, không có cách nào tiêu trừ toàn bộ khủng hoảng của binh lính.
Chúng ta đều không sợ chết… nhưng rất sợ sau khi chết bị người ăn tươi, biến thành thức ăn của địch nhân!
Thậm chí, trong mật tín Ziege trả về có nói, có một ít sĩ quan cùng binh lính cấp thấp, vì tin tức như thế mà cự tuyệt lên tuyến đầu! Trong quân, bởi vậy mà đã xử quyết vài tên kháng lệnh quan. Lúc này mới đem chuyện này đè ép xuống!
Những xao động như thế khiến tướng lãnh cấp cao rất đau đầu, mặc dù trước mắt, từ mật tín của Ziege mà xem ra, như vậy khủng hoảng tạm thời bị đè ép xuống. Hơn nữa, may mắn chính là, còn chưa làn tràn ở mức đại quy mô, quân tâm của không quân coi như ổn định.
Trong thư Ziege cũng để lộ ra một ý tứ: Andrea tướng quân cũng biết Ziege viết bức mật tín này. Đồng thời cũng mơ hồ hy vọng, vị công tướng đại nhân Tulip cơ trí có thể nghĩ ra một biện pháp gì để giải quyết khó khăn này.
Đỗ Duy cười khổ - thực sự cho rằng ta là vạn năng sao?
Đối với nguy cơ khủng hoảng trong quân đội, muốn tiêu trừ tai họa ngầm như thế, kỳ thật thủ đoạn trực tiếp nhất chính là có một ít tin tức tốt để kích thích và cổ vũ dũng khí của mọi người khiến cho mọi người yên tâm!
Tin tốt đến từ đâu đây? Biện pháp đơn giản nhất, trực tiếp nhất chính là thắng trận! Dùng một trận thắng vui vẻ, nhẹ nhàng, lâm ly để kích thích ý chí chiến đấu và sự dũng cảm của các tướng sĩ.
Nhưng vấn đề là, mặc dù trận chiến đầu tiên mặc dù thắng mà bại, chiến báo có thề lừa được địa phương, nhưng mà những binh lính lão luyện ở tiền tuyến không dễ bị lừa.
May là, cùng tin tức này, tựa hồ Rostock cũng viết báo cáo bí mật gởi cho chính Nhiếp Chính vương, sau đó, Nhiếp Chính vương vĩ đại anh minh đã ra mặt giải quyết vấn đề này!
Rất nhanh, sau khi hoàng thất cùng với giáo hội tiến hành bàn bạc khẩn cấp, giáo hội tuyên bố tin tức: với tư cách là một tổ chức phát ngôn cho đấng thần linh vĩ đại ở nhân gian, việc chống lại những chủng tộc tà ác không tin phụng thần linh là nghĩa vụ và trách nhiệm không thể bỏ qua của giáo hội.
Quang Minh thần điện, giáo hoàng bệ hạ Paulo XVI công bố một giáo chỉ mới: hạ lệnh động viên thần thánh kỵ sĩ đoàn trong nhiều giáo khu của Quang Minh giáo hội tiến hành tập kết! Trong vòng một tháng đã có hơn bốn nghìn kỵ sĩ của thần thánh kỵ sĩ đoàn lục tục tiến về phương Bắc. Đồng thời thần điện đế đô cũng phái nhân viên thần chức, nhân số đạt đến ba trăm người, nhóm nhân viên thần chức này tạo thành đội ngũ bao gồm mục sư, giáo chính, thành viên trưởng lão đoàn, còn có rất nhiều thần thuật sư.
Mục sư và giáo chính có thể trong quân đội giúp cho binh lính cầu nguyện và tiếp nhận những kể lể của binh lính, an ủi tâm tình của binh lính, có thể mang lại hiệu quả ổn định quân tâm rất lớn, còn thần thuật sư có thể phụ trợ chiến đấu.
Đây là tin tốt thứ nhất.
Tin tốt thứ hai đến từ chính Ma Pháp công hội. Chủ tịch Ma Pháp công hội, người đứng đầu đại lục ma pháp sư, Jacobin Dougan tuyên bố một bản kiến nghị ma pháp sư (bởi vì khác với giáo hoàng, chủ tịch Ma Pháp công hội mặc dù trên danh nghĩa là đứng đầu ma pháp sư, nhưng mà chủ tịch Ma Pháp công hội cũng không có quyền ra bất cứ mệnh lệnh gì đối với ma pháp sư trên đại lục, chỉ có thể ra lời kêu gọi và đề nghị.)
Về nội dung bản kiến nghị này, trong đó, Ma Pháp công hội chủ tịch tiên sinh dùng giọng điệu thành khẩn, hiệu triệu ma pháp sư đại lục tiến lên tiền tuyến phương Bắc hỗ trợ quân đội đế quốc. Đồng thời, vì để kích thích hứng thú của ma pháp sư (ai cũng biết, mấy tên ma pháp sư này vốn ích kỷ, không có khái niệm quốc gia là gì, đại bộ phận ma pháp sư đều mặc kệ chuyện sống chết của người khác), trong bản kiến nghị nói những quái vật thú nhân này, tựa hồ có giá trị nghiên cứu ma pháp rất cao.
Chiêu tối hậu này tựa hồ đã tạo ra hiệu quả rất lớn, nghe nói không ít ma pháp sư bắt đầu thu thập hành trang, mang theo đệ tử của mình lao về phương Bắc. Đương nhiên, đối với bọn họ mà nói, giúp đỡ đế quốc đánh giặc là chuyện thứ yếu, chủ yếu là có thể tận mắt nghiên cứu qua những chủng tộc thú nhân chưa từng được nhìn thấy!
Vì để nghiên cứu, dĩ nhiên phải: giết chết bọn họ, giải phẫu bọn họ…
Quang Minh giáo hội và Ma Pháp công hội cùng gia nhập khiến cho dân tâm và quân tâm đại chấn, hai tổ chức lâu đời của đại lục, hơn nữa, thực lực mạnh mẽ cùng gia nhập, không nghi ngờ gì nữa, đối với việc an ủi lòng quân là liều thuốc trợ lực mạnh mẽ.
Mà Đỗ Duy, sau khi biết được tin tức, liền hiểu, nhất định là hoàng thất cùng với hai tổ chức lớn kia đã âm thầm tiến hành thỏa hiệp.
Đương nhiên, tổ chức gần đây danh tiếng càng ngày càng nổi, mơ hồ có thể phục hưng, là Hiệp Hội kỵ sĩ kia cũng không có nhàn rỗi.
Hiệp Hội kỵ sĩ xuống dốc đã lâu, mặc dù vừa mới kết thúc một hồi đại náo nhiệt nên hơi có chút bộ dáng trỗi dậy, nhưng không ai thật sự cho rằng Hiệp Hội kỵ sĩ đã khôi phục có thể cùng Ma Pháp công hội hoặc là giáo hội đứng ngang hàng.
Có điều, Deron đại nhân, sau khi tiến hành một phen bí mật bàn bạc cùng với Tulip công tước đại nhân, dưới sự đề nghị của công tước đại nhân Tulip cũng ra một tuyên bố công khai.
Vinh quang bảo vệ đế quốc cũng là một trong những trách nhiệm của kỵ sĩ.
Hiệp Hội kỵ sĩ, thông qua các phân hội trên đại lục, phát ra lệnh hiệu triệu: hiệu triệu các kỵ sĩ dân gian các nơi trên đại lục hoặc là dong binh đoàn, hoặc là kỵ sĩ đoàn, tổ chức lại, do Hiệp Hội kỵ sĩ ra mặt, dưới hình thức lính đánh thuê, đi đến phương Bắc dốc sức phục vụ đế quốc.
Chi phí đánh thuê, Hiệp Hội kỵ sĩ đưa ra bảng giá cũng không thấp…
Bởi vì bây giờ đang thời kỳ chiến tranh, toàn bộ hoạt động săn thú ở rừng rậm Băng Phong đã đình chỉ, mà ở vùng ao đầm phía nam, số lượng ma thú cùng với cấp bậc đều rất thấp, mà Sư thứu là ma thú mà không có người nào dám trêu chọc, cho nên sinh ý của đại bộ phận các dong binh đoàn trên đại lục đều lâm vào hoàn cảnh tiêu điều cực độ.
Lúc này, đột nhiên lại có một lời hiệu triệu công khai thuê lính như vậy, rất nhiều người đang không biết phải làm gì, hơn nữa lại không thiếu dũng khí, nguyện ý làm lính đánh thuê kiếm ăn dưới đao phong huyết kiếm. Những con người vốn có thói quen không cần mạng này lập tức đi báo danh. Nguồn: http://truyenfull.xyz
Đương nhiên, kỳ thật, phần lớn chi phí thuê lính đánh thuê là do Tulip công tước đại nhân tài trợ. Nhưng, tin tức đó không công khai, chỉ có số ít người giới hạn biết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.