Ác Ma Tái Suất (Ác Ma Tái Xuất)

Quyển 1 - Chương 23: Gây phiền phức muốn chết -2



"Ồ đó không phải là Mộc Thanh Loan chị ruột của Mộc Thanh Hoa hay sao "

" Đúng vậy nha chắc chắn lại bắm theo Phong công tử rồi "

Mộ Dung Như Tuyết hơi nhíu mày lại gặp phải ngay người thân của Mộc Thanh Hoa chứ không phải số nàng quá may mắn hay sao,mong là sẽ không gây phiền phức giống như cô em của cô ta Mộ Dung Như Tuyết mong là như vậy

Khi nghe được tiếng gọi của Mộc Thanh Loan, Thụy Văn Phong cũng không dừng lại chỉ hơi nhíu mày hắn không thích cô ta giống như bao phụ nữ khác luôn quấn lấy hắn.Hơn nữa Thụy gia từ trước đến giờ luôn giữ vững lập trường bình đẳng không xen vào chuyện của Mộc gia và Dương gia đấu đá lẫn nhau,bây giờ Mộc gia đang cố ý lôi kéo Thụy gia theo.Người được chọn để lôi kéo đó chính là hắn,chỉ cần có cuộc kết thân này hai gia tộc sẽ cùng một phe.Lên hắn càng không muốn dính líu một chút nào người của Mộc gia tộc này. Vẫn sẽ giữ nguyên lập trường của gia tộc hắn đó chính là Trung lập

" Người chờ ta với Phong ca ca " Mộc Thanh Hoa dịu dàng e lệ nói.Nàng đã thích Thụy Văn Phong từ lâu rồi nhất là nhân cơ hội này mộc gia muốn có được sự giúp đỡ của Thụy gia lên nàng mới thuận nước đẩy thuyền nói với gia tộc muốn cưới Thụy Văn Phong. Gia chủ và các trưởng lão liền vui vẻ đồng ý lên nàng nhất định sẽ theo đuổi được THụy Văn Phong

Mộ Dumng Như Tuyết cảm thấy nha đầu này rất tự tin nha biết người ta không thích mình nhưng vẫn cố theo đuổi đúng là điểm người khác ngưỡng mộ nhưng mà theo đuổi như thế này lại làm cho người khác sinh ra một cảm giác chán ghét.Đúng vậy chính là vậy.Trong lúc Mộ Dung Như Tuyết đang xem kịch hay miễn phí thì ở bên ngoài lại có một người vào.Người này chắc là bằng tuổi với THụy Văn Phong mặc bộ quần áo màu đen hai cái ống tay gần như là sát lách để lộ ra cơ bắp cuồn cuộn khiến người khác thèm muốn.Đoi lông mày rậm kết hợp với khuôn mặt lúc nào cũng bừng bừng sát khí khiến cho không ai giám lại gần hay trêu trọc có vẻ như là một chiến sĩ mới vừa vào trong rừng luyện tập bởi vì Mộ Dung Như Tuyết thấy được bộ dạng nhem nhuốc từ quần áo đến hơi thở chứa đầy mệt mỏi

Người đó đang đi vào cửa không may đụng chúng Mộc Thanh Loan làm nàng ta nhanh chóng ngã xuống.Mộc Thanh Loan đang cố ra vẻ yểu điệu,ngẩng mặt lên đôi mắt rưng rưng như sắp khóc nhìn THụy Văn Phong mong được Thụy Văn Phong đỡ lên.Đôi mắt ấy hầu như khiến mọi người phải siêu lòng thương hoa tiếc ngọc nhưng không đúng với một số người

Ngược lại với suy nghĩ trong lòng Mộc Thanh Loan,Thụy Văn Phong chỉ lướt nhìn một cái rồi xoay người đi không thương hoa tiếc ngọc.Mộc Thanh Hoa từ ngỡ ngàng trở nên xấu hổ không nghĩ rằng Thụy Văn Phong lại Không đỡ nàng mà tiếp tục đi tiếp không thèm quan tâm.Nhìn bóng người Thụy Vân Phong đi hết chắc chắn là Thụy Vân Phong không nhìn thấy được tính cách thật của nàng mới dám phủi bụi đứng lên

" Cô không sao chứ " Thẩm Thanh Hải bối rối hỏi.Hắn không quen tiếp súc với phụ nữ giờ đụng pỉa làm người ta ngã không biết phải ứng sử ra sao trong lòng rất bối rối.Khuôn mặt của Thẩm Thanh Hải đỏ ửng lên để che bớt chút ngượng ngùng hắn để tay ra sau lưng rất giống một đứa trẻ phạm tội chờ cha mẹ tha thứ

Mộ Dung Như Tuyết nhìn thấy cảnh này đang uống nước chờ thức ăn lên suýt nữa sặc.Đùa gì thế chứ trông bề ngoài rất hung giữ không ngờ sâu trong nội tâm là một đứa trẻ ngây ngô nha

" Ngươi mắt mù sao không thấy ta đang đi à " Mộc Thanh Loan lớn giọng quát

" Ta thành thật rất xin lỗi " Thẩm Thanh Hải cúi đầu xuống xin lỗi rất chân thành

" Ngươi tưởng xin lõi là xong sao ngươi đụng vào bản cô nương đây tưởng thoát dễ dàng lắm sao "

" Vậy ngươi muốn thế nào " Bớt đi giọng hối lỗi Thẩm Thanh Hải giọng lạnh đi vài phần.Có lỗi không chỉ có mỗi mình hắn mà còn cả tiểu cô nương trước mặt này.Hắn đã xin lỗi trước rồi còn không bỏ qua muốn gây sự không có dễ thế đâu

" Rất đơn giản a ngươi cho ta đánh người cho đã rồi bản cô nương ta đây sẽ bỏ qua cho ngươi " Mộc Thanh Loan nói giọng đùa cợt nói

" Đánh cho đã ngươi rõ ràng là muốn gây sự " Thẩm Thanh Hải lớn giọng quát

" Đúng vậy thì sao ai giám gây sự với bổn cô nương chứ " Mộc Thanh Loan cũng tỏ ra không yếu thế lớn giọng quát.Dù gì nàng cũng là một ma pháp sư cấp 4 trung kì há nào có thể sợ một tên chiến sĩ cỏn con chứ

" Nếu như ta không đồng ý thì sao " Lần này giọng của Thẩm Thanh Hải hoàn toàn lạnh lùng

" Vậy thì người đâu đánh cho ta " Mộc Thanh Hoa quay lại nói với hai tên chiến sĩ đứng phía sau lẫy giờ

Hai tên kia lúc thấy nghe thấy nhắc đến mình thì đều đồng thanh hô " Dạ ".Nói xong nở một bộ mặt nham hiểm quay về phía Thẩm Thanh Hải cùng lúc đó trên người hai tên đó cũng tản ra uy hiếp của chiến khí cấp 4 sơ kì

Thẩm Thanh Hải cũng không yếu thế.Từ sau lưng rút một thanh gươm ra từ sau lưng mình trên người cũng bắt đầu tản ra chiến khí cấp 5 trung kì đàn áp hai tên chiến sĩ cấp 4 sơ kì làm cho bọn họ gục xuống đến nỗi thổ huyết.Trong thế giới này chênh lệch một cấp có sự khác nhau rất lớn.Cường giả cũng có thể tự toát ra uy áp của mình để đàn áp cấp bậc của nguời thấp hơn làm cho bọn họ run rẩy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.