Ác Ma Tái Suất (Ác Ma Tái Xuất)

Quyển 1 - Chương 27: Tham gia vào đại hội tỉ võ



Thẩm Thanh Hải đoán rằng Mộ Dung Như Tuyết đến đây tham gia vào đại hội tỉ võ lên bỗng nhiên hỏi 

"Tuyết Nhu ngươi đến đây tham gia đại hội tỉ võ của thành sao "

Đôi tay gắp thức ăn của Mộ Dung Như Tuyết hơi ngừng lại nhưng vẫn cúi dầu gắp tiếp,tiếp tục hỏi 

"Đại hội tỉ võ sao không biết "

Hơi sủng sốt một chút Thẩm Thanh Hải hoàn toàn không biết Mộ Dung Như Tuyết lại không biết việc này cứ nghĩ rằng Mộ Dung Như Tuyết đến vì việc này hóa ra là không phải nếu như Mộ Dung Như Tuyết tham gia thì tỉ lệ thắng rất cao

" Vậy người hãy tham gia đi dựa vào ngươi chắc sẽ có phần thắng " thẩm Thanh Hải đang cố thuyết phục Mộ dung Như Tuyết tham gia

"Ta không có hứng thú " Mộ Dung Như Tuyết nàng nhanh chóng trả lời từ trước đến giờ nàng không có hứng thú với những thú hào quang chói lóa đôi khi như vậy cũng không phải việc tốt đem lại rất nhiều phiền phức.Nhưng nàng vẫn muốn biết một chút về cuộc tỉ thí này có gì sẽ đi xem để học hỏi

"Đó là gì vậy " 

Thẩm Thanh Hải rất sẵn lòng giải quyết thắc mắc cho người bạn mới quen của mình 

" Đại hội tỉ võ là do ba người đứng đầu của tam đại gia tộc Mộc,Thụy,Dương gia cùng với thành chủ tạo lên cứ 10 năm sẽ tỉ võ một lần tìm ra người dành giải nhất.Người có độ tổi từ 7 đến 25 tuổi.Người tham gia không chỉ có người trong tam đại gia tộc mà còn có tất cả mọi người tham gia để bàn luận với nhau nói cách khác đánh đấu nhau dành giải nhất.Họ lập ra đại hội này chủ yếu để tìm người tài hầu như mỗi năm đều là người của tam đại gia tộc giành giải nhất điều đó cũng là chuyện ngầm xếp đặt vị trí của các gia tộc.Năm ngoái hình như là Mộc Trấn Dương giành giải nhất năm nay hắn cũng tham gia nghe nói năm nay cũng là năm cuối cùng mà hắn có thể tham gia.Ta nghe thấy mọi người nói hắn đã là ma pháp sư cấp 9 cuối kì "

"Ồ hóa ra là vậy "Mộ Dung Như Tuyết bắt đầu hứng thú.Bây giờ nàng cần người giúp nàng rèn luyện kĩ thuật chiến đấu mà người này lại là cấp bậc ngang mình

Nói quá dài Thẩm Thanh Hải cầm cốc trà lên uống một ngụm rồi nói tiếp 

"Đúng như vậy a cũng có một số người không vì danh lợi mà vì tiền mà bị kéo đến để dành giải nhất tuy nhiên số đó cũng rất ít "

Thẩm Thanh Hải vẫn không biết đang nói chúng chỗ hiểm của Mộ Dung Như Tuyết vẫn nhàn nhã nói tiếp không dừng lại nhưng Mộ Dung Như Tuyết nghe vẫn không vào trong đầu vẫn đang suy nghĩ câu nói vừa rồi của Thẩm Thanh Hải (Vì tiền mà kéo đến).Đột nhiên Mộ Dung Như Tuyết ngẩng đầu lên nhìn Thẩm Thanh Hải giọng tỏ vẻ mờ mịt hỏi lại 

" Người vừa nãy nói một số ít bọn họ vì tiền mà kéo tới là tiền thưởng sao "

Thẩm Thanh Hải đột nhiên không ngờ Mộ Dung Như Tuyết sẽ hỏi như vậy hơi dật mình trả lời theo bản năng 

" Đúng vậy có chuyện gì sao "

" Vậy tiền thưởng là bao nhiêu " Mộ Dung Như Tuyết nhanh chóng hỏi lại trong đôi mắt dưới mũ đội đầu lóe lên tinh quang chớp ngoáng.Nhưng không có ai có thể phát hiện được

"800 TỆ "Thẩm Thanh Hải trả lời 

Mộ Dung Như Tuyết trong lòng chợt tính toán nếu có 800 tệ này nàng có thể làm rất nhiều việc khác nhau.Suy nghĩ một chút Mộ Dung Như Tuyết cuois cùng cũng đưa ra quyết định của mình

"Được ta sẽ tham gia " Ở trong lòng Mộ Dung Như Tuyết âm thầm nói tiếp nhất định sẽ thắng

"Ồ sao ngươi tự dưng thay đổi quyết định vậy" Thẩm Thanh Hải thắc mắc hỏi 

Mộ Dung xoay người đứng dậy bỏ lại hai chữ làm cho Thẩm Thanh Hải mờ mịt Lôi Trấn cũng tự động nhảy lên lưng của Mộ Dung Như Tuyết tìm chỗ thích hợp làm một giấc ngủ sau khi đã ăn lo

" Vì ngươi "

Thẩm Thanh Hải thấy Mộ Dung Như Tuyết xoay người đi như vậy đặt tiền lên trên bàn nhanh chóng đuổi theo hỏi 

" Ngươi đi đâu vậy "

"Bán ma hạch " Mộ Dung Như Tuyết nhanh chóng trả lời 

" Ờ vậy ta đi cùng ngươi ta cũng muốn bán một ít ma hạch cấp thấp "

Trên đường đi Liệt Hỏa và Tan Lap Tây Á từ trước đến giờ vẫn luôn im lặng mở lời với Mộ Dung Như Tuyết 

" Chủ nhân tại sao người lại đồng ý đi "

" Đúng vậy vì sao ngươi lại đi đầu tiên ngươi không đồng ý cơ mà " Tan Lạp Tây Á nhanh chóng phụ họ 

" Vì tiền " Mộ Dung Như Tuyết nhanh chóng trả lời thông qua hông gian tinh thần mà ai cũng không thể nghe thấy được 

Liệt Hỏa cùng Tan Lạp Tây Á nghe thấy vậy đều khinh thường nói 

" Chủ nhân người cao cao tự đại sao có thể làm như vậy giống như đám ngươi kia như vậy chứ " Tôn nghiêm của ma thú làm cho nó chẳng coi tiền vào mắt cái thứ đáng khinh như thế làm sao có thể xứng với chúng nó được chứ 

" Ta đồng ý " Lần này Tan Lap Tây Á cũng gật đầu phụ họa 

Mộ Dung Như Tuyết nghe vậy chỉ mỉm cười phản bác lại " Vậy không có tiền ngươi có thể muốn ăn ngon sao "

Ngay lập tức thái độ của Liệt Hỏa lập tức thay đổi 360 độ thành chân chó dưới chướng của Mộ Dung Như Tuyết lập tức đổi giọng nịnh nọt nói 

" Làm sao có thể như vậy chứ chủ nhân ta sai rồi tiền là rất cần thiết nha không có tiền là không được chủ nhân ta sẽ ủng hộ ngươi "Đùa gì chứ làm sao hắn có thể không ăn ngon được vừa nãy thấy Lôi Trấn ăn như vậy hắn đã thèm giỏ dãi rồi nếu như chủ nhân không bắt hắn ở không gian ma thú thì hắn đã chạy ra tranh ăn của Lôi Trấn rồi làm sao cho tiểu tử thối đó ăn một mình được

Chương tiếp: Bán ma hạch

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.