Ác Ma Tổng Tài Anh Hổn Đản

Chương 148



Đối với đề nghị này, Tư Đồ Viêm không khỏi trầm mặc, phải biết rằng năm đó vì thành lập Tư Đồ Xí Nghiệp mà Tư Đồ Viêm đã đổ toàn bộ tâm huyết, mà người khác khó có thể tưởng tượng cực khổ anh phải chịu mới có thể làm cho một tiểu công ty trở thành danh tiếng như bây giờ, đối với anh, Tư Đồ xí Nghiệp giống như con ruột, chịu tải hoàn toàn sự kiêu ngạo của anh, hiện giờ kêu anh đem Tư Đồ Xí Nghiệp giao cho người ta, anh khó mà quyết định được.

Thấy Tư Đồ Viêm chừng chờ, Tần Hữu Minh cũng không thúc giục mà chậm

chạp bổ sung nói:" Không quan hệ, tôi biết chuyện để giao tất cả cổ phần của Tư Đồ Xí Nghiệp cho tôi là chuyện không dễ dàng, tôi cũng không vội có đáp án của anh, bất quá muốn tốt thì trước 6g chiều nay, phải mang hiệp nghị chuyển cổ phần đến văn phòng cho tôi, anh cũng biết tôi không phải người thích đứa nhỏ, nên Tư Đồ Tổng Tài tốt nhất nên ra quyết định nha, cúi chào~"

"Chờ một......" Tư Đồ Viêm còn chưa nói xong thì điện thoại bên kia truyền

đến tiếng " Tút tút......" âm thanh.

"Tần Hữu Minh nói gì?" Tuy rằng Cố Thiếu Kiệt nghe không rõ nhưng nghe ngữ khí của Tư Đồ Viêm và Tần Hữu Minh thì cũng biết không phải là chuyện gì tốt

"Tần Hữu Minh đã bắt cóc Khả Tâm cùng đứa nhỏ." Tư Đồ Viêm ngữ khí vô lực hồi đáp, này đây là lần đầu tiên mà Cố Thiếu Kiệt thấy bộ dáng chán nản của Tư Đồ Viêm

Nghe được Khả Tâm bị bắt cóc, Cố Thiếu Kiệt cũng trở nên khẩn trương, mà lúc khẩn trương ai cũng sẽ nói sai, Cố Thiếu Kiệt cũng không ngoại lệ: " Anh nói Hữu Minh bắt cóc Khả Tâm cùng đứa nhỏ? Không có khả năng, anh ấy thế nào làm vậy? Rõ ràng Khả Tâm và đứa nhỏ là anh ấy giúp tôi cứu ra......"

"Tốt, Cố Thiếu Kiệt, tôi biết chỉ có anh là làm chuyện tốt đó."

Tuy rằng Tư Đồ Viêm không phát tiết nhưng mà lổ hỗng của Cố Thiếu Kiệt vừa lúc cho anh cơ hội, trong lúc đó Tư Đồ Viêm nắm tay hung hăng đánh lên mặt

của Cố Thiếu Kiệt, Cố Thiếu Kiệt liền lui về sau té xuống đất, thoạt nhìn rất chật vật.

"Nếu không nghĩ cứu Khả Tâm và đứa nhỏ quan trọng hơn, tôi liền đánh chết anh, tôi nói cho anh biết Cố Thiếu Kiệt, nếu như Đứa nhỏ và Khả Tâm xảy ra chuyện gì, tôi sẽ để anh đền mạng."

Nói xong những lời này, Tư Đồ Viêm không quay đầu chạy ra khỏi đó, mà Cố Thiếu Kiệtngồi trên mặt đất xoa xoa cái miệng dính máu, anh không trách Tư Đồ Viêm ra tay rất mạnh, nếu có thể anh cũng muốn tự hung hăng cho mình một quyền.

Anh thế nào lại dễ bị lừa đến vậy? Lúc trước, Tần Hữu Minh chủ động đến tìm anh nói phải giúp vội, anh đáng ra nên nghi Tần Hữu Minh có mục đích mới đúng, hiện tại ngẫm lại đều do anh nhận thức không rõ, cái này không thể giúp Khả Tâm mà còn lại hại thảm cô......

Không được anh phải mau chân đến xem có thể giúp Tư Đồ Viêm cứu Lâm Khả Tâm ra hay không...

Nghĩ đến đây, Cố Thiếu Kiệt đứng lên xoay người chuẩn bị xuống lầu lại thấy Hách Sa Sa đứng ở cầu thang dùng biểu tình khó tin nhìn anh.

"Các người nói chuyện em đã nghe được hết, thì ra là anh đem Khả Tâm Tỷ đi..

....Thiếu Kiệt Ca Ca, vì cái gì anh gạt em? Vì vái gì......?"

"Sa Sa, hiện tại anh có việc gấp không thể giải thích với em, chờ anh trở về nói sau." Cố Thiếu Kiệt nói xong định sẽ chạy đi nhưng bị Hách Sa Sa ngăn cản lại " Việc gấp? Cái việc gấp mà anh nói là muốn đi tìm Khả tâm Tỷ đúng không?"

"Phải". Cố Thiếu Kiệt không tính toán sẽ lừa Hách Sa Sa nữa. Cái này làm cho Hách Sa Sa không vui: " Em không cho anh đi."

"Sa Sa đừng nháo nữa, đều là liên quan đến mạng người như thế nào em còn thể hiện tính con nít?" Cố Thiếu Kiệt không bình tĩnh nhíu mày.

Nghe Anh phê phán mình, Hách Sa Sa hốc mắt liền đỏ.

"Thiếu Kiệt Ca Ca, anh đã thay đổi rồi, anh đã quên trước kia anh từng nói anh thích nhất khi em trẻ con vậy sao? Anh đã nói anh sẽ nuông chiều em, không để em phát giận, anh sẽ không để bụng gì cả."

Cố Thiếu Kiệt nghe vậy bất đắc dĩ xoa xoa huyệ thái dương, anh cảm giác đầu thật đau: " Sa Sa, là anh không tốt, anh không để em phát giận, nhưng Khả Tâm bị bắt cóc rồi, chuyện lớn vậy anh có thể nào mà không quan tâm? Ngoan, em về nhà trước đi, chờ anh về anh sẽ tìm em."

"Không cần." Hách Sa Sa quyệt miệng, đứng tại chỗ nói: " Chuyện tình của Khả Tâm Tỷ không phải có Tư Đồ Ca giải quyết rồi sao? Anh là hôn phu của em không phải của chị ấy, anh để tâm chuyện này làm gì?"

Cố Thiếu Kiệt thật không ngờ Hách Sa Sa cư nhiên không biết nói đạo lý đến trình độ này.

"Khả Tâm từ nhỏ cùng chúng ta lớn lên, là người thân của chúng ta, anh có thể nào mà không quan tâm."

"Chị ta không phải người thân của em, em chưa từng xem chị ta là Tỷ Tỷ, mà anh cùng chị ta càng không có quan hệ huyết thống gì."

Lời nói của Hách Sa Sa đầu tiên là làm cho Cố Thiếu Kiệt sửng sốt, sau đó anh khôg thể tin nhìn Hách Sa Sa, như là đang nhìn một người xa lạ: " Sa Sa, em sao có thể nói vậy? Nếu đây là lời thật lòng của em, vậy em thật làm cho anh rất thất vọng."

"Đúng, là em không hiểu chuyện, là em làm anh thất vọng, nếu như anh lo lắng cho chị ấy vậy thì anh và chị ấy kết hôn đi." Hách Sa Sa nói xong, nước mắt cũng lan tràn xuống, cô hung hăng nhìn Cố Thiếu Kiệt một cái rồi chạy xuống lầu.

Nhìn theo bóng dáng khổ sở của Hách Sa Sa, Cố Thiếu Kiệt muốn đuổi theo, nhưng anh vẫn không làm vậy mà chỉ thở dài.

Bất quá sau một lát, anh tựa như nhớ ra ba chuyện, Cố Thiếu Kiệt Cố Thiếu Kiệt à, ngươi thật sự là quá thất bại......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.