Lâm Khả Tâm oán giận, để ngón trỏ trước miệng anh:"Đừng quên tôi vừa nói gì"
Nhớ đến lời nói uy hiếp của anh, Lâm Khả Tâm không dám loi nhoi nữa, nhưng vẫn bất mãn trừng mắt liếc anh một cái
Bất quá anh không để ý sự căm tức của cô, người trong lòng ngực làm cho tâm
tình anh rất tốt, anh nhắm mắt lập tức ngủ, mà Lâm Khả Tâm bị anh ôm, thật sự không dám nhúc nhích nữa cũng liền rơi vào giấc mộng đẹp..
Sáng hôm sau, khi Tư Đồ Viêm tỉnh lại thì Tư Đồ Viêm vẫn chưa dậy, cô định ngồi dậy, nhưng cánh tay của anh trên người cô không có cách này lay động được, rốt cuộc bất đắc dĩ cô đẩy đẩy anh: " Này... tỉnh tỉnh lại...mau"
"A?" Tư Đồ Viêm mở mắt, vì vừa tỉnh nên mắt vẫn lờ mờ, tuy rằng anh mang theo mỹ cảm nhưng lúc này cô cũng chẳng có tâm trạng thưởng thức.
"Cánh tay của anh đặt trên người tôi, phiền lấy lại dùm một chút" "À......"
Tư Đồ Viêm dời cánh tay, sau đó trở mình tiếp tục ngủ..
Lâm Khả Tâm bước xuống giường, hoang mang rối loạn chạy vào trong nhà vệ sinh, thấy một dòng máu đỏ chảy ra, cô nhất thời thở phào nhẹ nhõm. Hoàn hảo
, luôn luôn chính xác, hơn nữa mấy ngày rồi phỏng chừng hôm nay sẽ phải giặt ra giường, cô cảm thấy may mắn, một bên theo ngăn kéo lấy 「Tiểu Cánh 」(ha, thì ra là bang vệ sinh hờ T__T) vừa mua hôm qua, chuẩn bị tất cả mới mở cửa phòng vệ sinh ra
Mà lúc này, điều xảy ra ngoài ý muốn nhất là cánh cửa đụng phải một chướng ngại vật lớn —— Tư Đồ Viêm
"Thế nào mà lâu quá mới ra......a......" Tư Đồ Viêm vừa nói vừa ngáp
Dù sao anh cũng là đàn ông, cô thế nào lại không biết xấu hổ mà đi nói với anh
「bạn tốt 」 của cô đã đến? Vì vậy Lâm Khả Tâm đẩy anh ra nói: " Đừng chặn tôi
, tôi muốn đi làm điểm tâm."
Nghe Lâm Khả Tâm nói vậy, anh nghiêng người, sau đó cô bước ra.
Nhưng vì khoảng cách quá nhỏ nên lúc cô nghiêng người cũng là dính chặt vào người anh, hơn nữa cô còn cảm giác rõ ràng hạ thân anh đang cứng lên
Ý thức được là gì, cô đỏ mặt, mà Tư Đồ Viêm lại ngầm hiểu nên bật cười.