Hỏi hắn có cảm thấy mất mặt không ư? Làm sao có thể không mất mặt được chứ, nhưng thể diện của hắn sớm đã không còn lại chút gì trước mặt Đường Hoa Nguyệt rồi, chẳng qua là bây giờ công khai mọi chuyện với truyên thông mà thôi.
Hoắc Anh Tuấn hắn không phải là người dám làm không dám chịu, kể từ khi hắn quyết định liều mình chạy vào trong màn mưa tìm Hoa Nguyệt hỏi cho ra nhẽ mọi chuyện kể từ khi hắn quyết định liêu mình chạy vào trong màn mưa tìm Hoa Nguyệt hỏi cho ra nhẽ mọi chuyện, hắn đã tình nguyện buông xuống cái danh dự mà hắn gìn giữ suốt bao nhiêu năm nay rồi.
Hoắc Anh Tuấn nhướng mày, không nói lời nào tắt cái video kia đi, lời nói của đứa trẻ ở Tống Ngôn Vô Ky như có ma lực, cứ văng vắng bên tai hắn hết lân này đến lân khác.
Tay Hoắc Anh Tuấn cuộn chặt, đôi mắt đen sâu thăm thẳm, rốt cuộc là ai đã quay cái video này? Hăn ta có mục đích gì chứ?
Nhân vật chính trong video kia thì võ cùng bình tĩnh, nhưng toàn bộ nhân viên của tập đoàn cũng như những người đang nắm giữ cổ phiếu của GS làm sao có thể bình tĩnh nổi đây. Suy cho cùng thì những hành động của tổng giám đốc Hoắc trong mắt của mọi người chẳng khác nào một người điên! Nếu như một công ty niêm yết trên thị trường mà có tổng giám đốc là một người không bình thường thì thử hỏi còn ai dám đem hết tài sản của mình đầu tư vào đó nữa cơ chứ?
Có một vài cổ đông không chịu được đã nhanh chóng bán đi số cổ phiếu GS trong tay mình, nhất thời cổ phiếu GS bị rớt giá không phanh. Vì chuyện này mà nhân viên công ty cũng đứng ngồi không yên, từ viên chức cấp cao cho đến cả nhân viên bình thường cũng không còn lòng dạ nào mà làm việc, tụm năm tụm ba lại thành từng nhóm thảo luận chuyện này.
“Điên thật rồi! Trước đây không phải luôn là người đàn ông phong độ nhất Hà nội hay sao chứ?Từ khi nào mà tổng giám đốc Hoắc lại trở thành con người như vậy rồi?”
“Theo tôi thấy thì từ khi cái người tên K kia xuất hiện, Tổng giám đốc Hoắc liền hoàn toàn thay đổi. Một người đàn ông dùng mọi cách để theo đuổi một người phụ nữ thì tôi có thể hiểu được, nhưng anh ta lại theo đuổi một người có ngoại hình giống hệt vợ cũ của mình, cũng quá là đáng sợ rồi. Không phải là nhớ vợ cũ đến phát điên rồi đấy chứ?”
“Đúng là không thể tưởng tượng nổi mà. Tổng giám đốc Hoắc đúng là điên thật rồi, Cái video như vậy bị phát tán khắp nơi như thế mà vẫn còn có thể bình tĩnh được… Trời ạ, mau ngó xuống đây mà xeml”
“Lần này công ty chúng ta nguy to rồi…
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi nhân viên công ty đều có chung một suy nghĩ chính là thời gian năm năm không những không giúp cho Hoắc tổng quên đi được nỗi đau mất vợ, mà ngược lại còn biển hắn trở thành một người nhớ vợ cũ đến mức không kiểm soát được hành vi của chính mình”
Tin đồn ngày càng lan rộng, một số lãnh đạo còn trực tiếp ban hành lệnh cấm, không cho phép nhân viên tiếp tục thảo luận vấn đề này thêm nữa.
Đáng tiếc là không ai có cả năng can thiệp vào những lời bàn tán ở trên mạng, làm cho tin tức này ngay lập tức đến tai Hoắc Trình Viễn.
Hoắc Anh Tuấn lần thứ tám trực tiếp tắt đi cuộc gọi đến từ Hoắc Trình Viễn, để điện thoại sang một bên. Giờ phút này, sau những cảm xúc buồn bực trộn lẫn bất lực, cuối cùng hắn cũng nhận ra rằng, hóa ra bản thân cũng có lúc bị rơi vào tình cảnh bị công kích thảm hại như thế này.
Hắn không tránh khỏi mà nghĩ tới Đường Hoa Nguyệt, thiết nghĩ nếu như cô nhìn thấy mọi việc phát triển thành như thế này chắc hẳn cô sẽ hài lòng lắm nhỉ….
Từ góc quay của video kia có thể thấy, rõ ràng là quay từ ghế sau xe ô tô của Hoa Nguyệt. Chất lượng hình ảnh của video giống như được quay băng điện thoại, góc quay lại còn hơi rung, không giống kiểu đã được lên kế hoạch từ trước. Như vậy có nghĩa là lúc đó ở ghế sau còn có người?
Hắn bỗng nhớ lại lúc chiếc xe rời đi, hắn mơ hồ nhìn thấy một bím tóc nhỏ, lúc đó hắn còn nghĩ rằng mình bị ảo giác.
Ngón tay thon dài của Hoắc Anh Tuấn khẽ chạm vào ấn đường, đầu óc hắn hiện giờ vô cùng rối bời. Cứ cho là lúc đấy ở trên xe thực sự có một đứa nhỏ thì có thể làm gì được chứ? Một đứa bé ba bốn tuổi có thể ghi âm và chỉnh sửa video hay sao chứ? Hắn nhớ tới bộ lễ phục mà Hoa Nguyệt và Tần Kỳ tân đã mặc ngày hôm đó, trong lòng liền lên kế hoạch gọi La Cơ Vị Y.đi điều tra rõ xem ngày hôm đó bọn họ đã đi những đâu và gặp những người nào.
La Cơ Vị Y hình như lại “tự chui đầu vào rọ”
rồi. Bởi vì Hoắc Anh Tuấn không nhe máy nên Hoắc Trình Viễn đem toàn bộ tức giận trực tiếp đổ lên đầu hắn. Hắn mặt mày ủ dột cầu khẩn Hoắc Anh Tuấn mau mau ra mặt, không nói nhiều thì nói vài ba câu thôi cũng được rồi, chí ít để cho mọi người biết rằng Hoắc Anh Tuấn hắn không phải kẻ điên.
Tuy rằng hắn có thể không cần thể diện nhưng không thể không nghĩ tới lợi ích chung của cả tập đoàn, vì vậy nên khoát tay nói với La Cơ Vị Y “Ngươi trực tiếp làm việc với bộ phận quan hệ công chúng đi, muốn nói thế nào đều tùy các ngươi quyết định”
La Cơ Vị Y cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, trong lòng thầm khen ngợi phong thái của tổng giám đốc Hoäc. Xảy ra chuyện như vậy mà anh ấy vẫn có thể ung dung như vậy!
Ngay sau đó liền nghe thấy Hoắc Anh Tuấn cất lời: ‘Kể từ giây phút này, ai còn tiếp tục bàn tán chuyện này ở công ty thì lập tức đuổi việc, tuyệt đối không nhân nhượng!”
Vâng thưa tổng giám đốc”
La Cơ Vị Y vội vàng lui ra, bản tin đính chính được phát ra càng sớm bao nhiêu thì càng tốt bấy nhiêu. Nhưng, giám đốc lại kêu hắn lại dặn dò thêm: “Còn nữa, ngươi đi điều tra cho ta xem ngày hôm đó Đường Hoa Nguyệt đã làm những gì, gặp gỡ những ai. Chuyện này cũng quan trọng không kém so với việc của công ty.”
La Cơ Vị Y nghe thấy tổng giám đốc nhà mình vân khăng khăng gọi K là Hoa Nguyệt, trong lòng không khỏi toát mồ hôi hột, nhưng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ mà nói “Vâng thưa tổng giám đốc….. Nhưng có một câu mà em không biết có nên nói với anh hay không.”
“Vậy thi đừng nói, đi ra ngoài.’ Hoắc Anh Tuấn không nể mặt anh ta nói.
La Cơ Vị Y nghẹn giọng một cái, cuối cùng vẫn đem những lời trong lòng nói ra: “Tổng giám đốc, em biết là anh đối với bà xã tình sâu nghĩa nặng, nhưng mà anh vẫn phải chú ý tới thanh danh của chính mình. Cho dù …. cho dù là bất đắc dĩ anh muốn tìm người thay thế cho phu nhân thì cũng không thể tìm K được!”
Hoắc Anh Tuấn kìm nén cơn tức giận cả buổi chiều, bây giờ lại bị mấy lời nói của La Cơ Vị Y kích động, anh ta cầm lên một món đồ trang trí cổ nặng trịch ở trên bàn ném xuống, gẵn giọng quát: “Cô ấy không phải là người thay thế, đây là lần cuối cùng tôi nói về vấn đề này, cô ấy chính là Đường Hoa Nguyệt!”