Mà lúc này Hoắc Anh Tuấn cũng không nhịn nổi, đau đến kêu thành tiếng, cuối cùng, trên ảnh một khuôn mặt nhìn hơi dữ tợn được lưu lại.
Lúc này Đường Hoa Nguyệt mới cảm thấy vui vẻ lên một chút, lấy tay đẩy Hoắc Anh Tuấn ra, không muốn dây dưa với anh một giây nào nữa.
Nhưng ai có thể ngờ rằng, Hoắc Anh Tuấn chỉ dùng một câu hỏi là cỏ thế khiến cô một bước cũng không thể đi.
“Cũng sắp đến sinh nhật của bác Đường rồi nhỉ! Trong trung tâm điều dũng rất buồn tẻ, cô có muốn đến thăm ông ấy?”
Sinh nhật của bố! Chuyện này đúng thật đã đâm trúng điểm yếu của Đường Nguyệt Hoa, cô lập tức quay người, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt, cô đoán không ra rốt cuộc anh có âm mưu gì, hỏi: “Anh sẽ tốt bụng như vậy sao? Lần này lại có điều kiện gì?”
Hoắc Anh Tuấn lắc đầu, vừa định nói anh chỉ muốn cùng cô nói chuyện một chút, nhưng lại nhớ đến lúc trước khi tới đây anh tràn ngập lửa giận, nhớ đến những người đàn ông vây quanh cô như ruồi bọ, anh chỉ nhướng mày một cái, nghiêm túc nói: “Tôi chỉ cho một mình em đến”
Đường Hoa Nguyệt lùi vê phía sau một bước, trong lòng cảnh giác mà tính toán một chút.
Chỉ để cho một mình cô tới…Đây là ý gì? Anh ta lại muốn làm cái gì?
Cho dù đây có thể là một cái bẫy, nhưng cô rất muốn gặp được bố mình.
Nhiều năm qua cô chưa thể báo hiếu với bố mình, mà hôm nay cô đã trở về, nếu đến sinh nhật của bố ruột mà cũng không tới, thật là xấu hổ khi làm một đứa con gái.
Đường Hoa Nguyệt nghĩ tới chuyện khi cùng anh trai ở trong khu nghỉ mát hôm qua, lúc gặp tên Hàn Nhạc đáng ghét đó ở vách tường.
Trong bức ảnh mà paparazzi chụp được đó, nhìn qua thì hai người như đang vúi vẻ tâm sự đêm khuya, nhưng chỉ có cô biết rõ chuyện này căn bản chính là trở về không công.
Hàn Nhạc là một tên điếc không sợ súng, lý do thoái thác thì một cái lại kín kế hơn một cái.
Đối với chuyện năm đó, cho dù có hỏi gì thì hoặc là không biết hoặc là dứt khoát đổi hết lên người bố cô, đều nói là nhiệm vụ mà Đường Hữu Thiện giao cho hắn.
Hắn chính là biết được Dường Hữu Thiện có miệng mà không thể nói, nên dứt khoát đổi hết lên người ông ấy.
Đường Hoa Nguyệt không còn cách nào khác, chất vần hắn nếu không phải hổ thẹn thì tại sao lại thay tên đổi họ thành Lưu Đình Vân, lại còn đổi nghề?
Hàn Nhạc mặt mày ủ rũ, xin tha liên tục: “Bà cô nhỏ của tôi ơi! Cô cũng biết năm đó chủ tịch Đường đã gây ra chuyện nghiêm trọng như thế nào, không đơn giản chỉ là tịch thu tài sản thôi đâu, làm không tốt liền bị ngồi tù cả đời a…! Người trong nghề ai mà không biết? Nếu tôi không thay đổi thân phận, còn có thể tìm được công việc sao? Một nhà giá trẻ còn đang chờ tôi nuôi a…
Một mình chủ tịch Đường phạm tội, lại làm liên lụy đến toàn bộ người trong công ty, tôi còn chưa nói gì đâu, cô lại chất vấn ngược lại tôi! Đây tính là chuyện gì a…
Đường Hoa Nguyệt tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, tên Hàn Nhạc này đúng là đang đổi trắng thay đen!
Cô liếc nhìn Hoắc Anh Tuấn, trong lòng nghĩ tới một mình cũng tốt, thời điểm chỉ có hai người, lại càng dễ dàng dò hỏi ông ấy, rốt cuộc có nhận ra Hàn Nhạc, người thường xuyên ra vào khu nhà cũ của nhà họ Hoắc không.
Đường Hoa Nguyệt nhàn nhạt “Ừ” một tiếng: “Vậy đến lúc đó gặp nha. Không tiễn, Chủ tịch Hoắc”
Quả nhiên, việc chủ tịch tập đoàn GS xuất hiện ở buổi họp báo ra mắt trò chơi mới, còn lấy được vị trí thứ nhất, thậm chí liếc mắt đưa tình với K ngạy tại chỗ. Loại tin tức này lại một lần lên hot search.
Lần này, netizen cũng không còn ngạc nhiên nữa, bọn họ đã nhận định vị chủ tịch Hoắc này chính là không theo đuổi được K về tay’ thì không bỏ qua.
Nếu không làm gì có người nào có địa vị cao hàng đầu lại muốn đích thân tới đây, đây không phải là vì muốn nói thêm vài câu với K sao?
Khoan hãy nói, hai ñgười đều là trai tài gái sắc, chỉ xem ngoại hình thôi cũng rất xứng đôi nha…
“Xứng cái gì mà xứng! Phì phì phì!” Lúc Nhị Bảo nhìn thấy những bình luận này trên điện thoại, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức nhăn lại như cái bánh bao.
Hoác Anh Tuấn thối này, âm hồn bất tán, cho dù ông ta là bố ruột của bọn họ nhưng cũng không thể dây dưa với ma mi như vậy được! Bởi vì ma mi là thiên sứ tốt nhất trên thế giới, ông ta căn bản không xứng với ma mi.
Đường Cận Minh và Vân Thư cũng nhìn thấy những ảnh chụp tại hiện trường cùng với phóng viên thêm mắm thêm muối, người không biết nhìn qua còn cho rằng hai người còn có chuyện gì đấy.
Đương Cận Minh cũng cảm thấy tức giận, cậu nhướng máy lên, sờ sờ cằm, sau nửa ngày suy nghĩ mới cầm điện thoại lên, gõ ra một dòng tin nhăn.