Ác Mộng Chi Lăng

Chương 51: Băng Hệ Thiên Phú



"Chào mừng cả hai người các ngươi gia nhập với bọn ta!" Lâm Giang mở miệng cười nói.

Tô Giai Kỳ thì không có biểu cảm gì, giống như một khối băng lạnh lùng cao ngạo, Đường Nguyệt Hân thì vô số dấu hỏi chấm hiện lên mặt quay sang nhìn lấy Tô Giai Kỳ.

Thấy ánh mắt bối rối của em gái, Tô Giai Kỳ lại bắt đầu kể lại câu chuyện từ lúc gặp Lâm Giang cho đến lúc giao ước, rồi những chuyện diễn ra sau đó. Nghe xong biểu cảm của Nguyệt Hân khá là phong phú nhưng sau đó lại nhìn về phía của bọn người Lâm Giang và đặc biệt là Lâm Giang với ánh mắt khác, có chút ngưỡng mộ, cảm ơn và vui vẻ, cũng tức là đồng ý không phản đối.

Sau đó cả bọn cũng đang sắp xếp chuẩn bị lên đường, tuy là khu vực không người nhưng động tĩnh gây ra cũng khá lớn nên cẩn thận là trên hết.

"Ta muốn khiêu chiến ngươi!" Còn đang sắp xếp thì âm thanh của Tô Giai Kỳ lại vang lên.

Nàng đang đứng đối mặt với Vô Danh, cả hai đều như tảng băng lạnh lùng liếc nhìn nhau, sau đó thì Giai Kỳ lên tiếng khiêu chiến với Vô Danh.

Đương nhiên Vô Danh cũng không từ chối, chỉ lẳng lặng nhìn Giai Kỳ.

"Ngươi đánh không lại hắn" Lâm Giang lười biếng lên tiếng.

Hiện tại Giai Kỳ chỉ là mới vào Luyện Thể kỳ tầng 8, Vô Danh thì đã bước vào tầng chín hơn nữa bất cứ tầng nào hắn đều đột phá cực hạn, lực lượng và kiểm soát lực lượng hắn đều vượt xa võ giả bình thường cùng cảnh giới cùng cảnh giới.

Tô Giai Kỳ nghe thấy Lâm Giang nói cũng không hiện lên vẻ không phục, nàng biết Vô Danh rất mạnh, lúc nãy xuất chiêu nàng đã thấy được, nhưng nàng cũng sẽ không dễ dàng chịu thua hắn.

Cả hai vẫn ở thế đối mặt nhau, cái này hơi bối rối, bình thường trong đội có khối băng đã mệt rồi, lần này lại thêm một khối băng khác gia nhập và thậm chí cả 2 khối băng luôn trong tình trạng đối mặt nhau nữa.

"Thế như thế này đi, khi nào cảnh giới của ngươi bằng hắn, cả hai có thể luận bàn với nhau, coi như ta năn nỉ đó" Lâm Giang thở dài nhìn hai khối băng đối mặt rồi lên tiếng.

Vẫn như thế cả hai khi nghe Lâm Giang đề nghị cũng không mở lời, một lúc sau thì đồng loạt xoay người đi.

Vừa định quay đi thì Tiểu Hắc chậm rãi bước tới, chân đá một cái đầu tới chỗ Lâm Giang.

Khi Lâm Giang nhìn xuống thì đó lại là đầu của tên cầm đầu lúc nãy bị Minh Viễn phế bỏ, nhìn lại chỗ hắn lúc nãy Lâm Giang hơi bất ngờ. Tuy vết máu vẫn còn cơ thể hắn rất nhiều nhưng rõ ràng cả chân và tay đều lành lặn lại, nói hoàn toàn bình thường thì không đúng, hắn còn một số vết thương nhỏ, giờ thì bị Tiểu Hắc dùng vuốt kết liễu rồi.

Thấy Lâm Giang như thế bọn người Vĩnh Nghi cũng chú ý tới, khi thấy xác của tên kia tay chân lành lặn lại thì cũng giật mình.

"Là do ánh sáng lúc nãy, may là có Tiểu Hắc còn nhớ tới hắn, đúng là ta có chút sơ suất" Lâm Giang nói, lúc nãy do bọn hắn chú ý vào đan vân quá mức nên quên đi sự tồn tại tên bị phế bỏ.

"Nói đến ánh sáng thì lúc nó đang lan rộng thì đột ngột dừng lại, linh khí cũng không xuất hiện rối loạn quá lớn ở ngoài vùng ánh sáng, là do ngươi phải không Tiểu Hắc" Lâm Giang nhìn lười biếng Tiểu Hắc mở miệng hỏi.

Nghe Lâm Giang nói mọi người cũng nhìn về phía con cẩu đen. Đáp lại ánh nhìn của bọn hắn, Tiểu Hắc bất chợt bộc phát khí tức của mình, ngay sau đó toàn bộ mọi người giật mình.

Tiểu Hắc khí tức không phải ở Luyện Thể đỉnh phong nữa mà là Linh Hải kỳ tầng 1, cũng chính thức từ dã thú trở thành hung thú.

Do Tiểu Hắc có thôn phệ và hấp thụ nên khí tức của nó bình thường sẽ không tiết lộ ra ngoài, điều khiển khí tức của mình cực tốt, đó là lý do tại sao Tiểu Hắc dễ dàng ẩn nấp và giảm đi sự tồn tại của bản thân.

Xong thì nó lại thu hồi lại khí tức của mình và quay người đi nằm ngủ, trước khi đi còn quăng cho Lâm Giang một cái ánh mắt chế giễu.

"À đúng rồi, Giai Kỳ và Nguyệt Hân, cuối cùng đan dược kia có tác dụng gì?"

Bỏ mặt Tiểu Hắc một bên, Lâm Giang lại quay sang hỏi Giai Kỳ và Nguyệt Hân, theo như Vĩnh Nghi nói đan vân đan dược đều là những đan dược thấp nhất là tứ phẩm nên hắn cũng tò mò là đan dược nhỏ kia có tác dụng gì.

Nghe được Lâm Giang hỏi, cả 2 tỷ muội nhìn nhau không biết nên nói như thế nào.

"Dược lực của nó cực kì khổng lồ, cho dù ta đã hấp thu một phần của đan dược nhưng nó vẫn cực kì khổng lồ. May mắn dược lực của nó rất ôn hòa, cho dù cả 2 bọn ta không thể nào hấp thu hết được nhưng nó vẫn ở trong cơ thể tồn tại dưới một dạng năng lượng dần dần bị cơ thể hấp thu, nhưng cực kì chậm rãi" Tô Giai Kỳ lên tiếng nói.

"Còn nếu lão đại muốn nói tác dụng, thứ nhất là chỉ một phần nhỏ dược lực cũng đủ giải tận gốc Hắc Lân Tán, chữa thương, khôi phục sinh cơ và thể lực, tu vi cũng tăng dần lên. Còn thứ hai là ta cảm thấy năng lượng còn lại đang lưu trữ trong cơ thể đang làm thức tỉnh một cái gì đó mà ta không rõ" Bên cạnh Nguyệt Hân cũng lên tiếng nói.

Vừa nghe thấy "cái gì đó đang thức tỉnh" Lâm Giang cũng hơi giật mình, phục dụng đan dược còn có thể thức tỉnh cái gì?

Còn chưa suy nghĩ xong thì phía Giai Kỳ cũng lên tiếng:

"Đúng là có cảm giác đang thức tỉnh gì đó và không chỉ một" Nói đến đây Giai Kỳ ngồi xuống mặt đất, tay cầm một hòn đá lớn.

Sau đó bỗng hàn khí bốc lên, hòn đá dần dần bị đóng băng. Giai Kỳ đứng lên cầm theo hòn đá, sau đó thả xuống, hòn đá rơi xuống đất vỡ vụn thành nhiều mảnh băng nhỏ.

"Ta vừa thức tỉnh Băng hệ thiên phú, tiêu tốn một ít dược lực, còn lại nó vẫn đang thức tỉnh gì đó" Giai Kỳ nhẹ nhàng nói trong sự kinh ngạc của Lâm Giang và mọi người.

"Thiên phú có vẻ dễ thức tỉnh nhỉ?" Lâm Giang cười khổ.

"Thôi tất cả chuẩn bị lên đường, lần này chúng ta mặt áo choàng màu gì?"

Sau đó bọn hắn cũng không nói gì nhiều nữa mà nhanh chóng xuất phát lên đường đến nơi tổ chức chiêu sinh với sự tham gia của hai thành viên nữ mới.

...

Hơn một tháng rưỡi nữa trôi qua, bọn hắn có thể nói là đến khá đúng hạn.

Từ khi trốn khỏi Thiết Mãng quân và liên tục di chuyển, có đôi khi thì đi bộ có đôi khi dùng ngựa hoặc dã thú, nhưng phải nói là đôi khi dùng thú để đi còn chậm hơn bọn hắn đi bộ xuyên qua những cánh rừng và vách núi, nên phần lớn bọn hắn vẫn là tự di chuyển. Một quãng đường đối với mọi người là cực kì xa và gian nan, bọn hắn không ít lần đối mặt với hung thú và dã thú, có lúc chạy thoát có lúc thì phải đứng lại quyết chiến, nhưng rất mình là bọn họ đã sắp tới nơi.

Bước vào Trung Đông Vực, nồng độ linh khí tăng cao hơn lúc trước khá rõ rệt, hung thú cũng càng dũng mãnh hơn, cuối cùng bọn hắn chọn đi bằng đường lớn.

Sau hơn 1 tháng rưỡi, 2 thành viên mới cũng dần hiểu rõ về đội và đội cũng biết thêm về cả 2 nữ nhân duy nhất trong đội.

Cả hai không phải là tỷ muội ruột thịt, nhưng do cả hai đều bị bắt vào một thế lực lớn do thiên phú của mình - Quang Minh hệ thiên phú. Trong một lần tình cờ, cả hai gặp nhau và chơi thân với nhau, dần dần họ phát hiện ra thế lực đó cũng không tốt đẹp gì, nên cả hai lên kế hoạch chạy trốn.

Chạy trốn thành công và còn cướp được một mảnh công pháp gì đó quan trọng với bọn chúng. Nhưng dọc đường bọn hắn bị thế lực đó tập kích và Nguyệt Hân bị trúng Hắc Lân Tán.

Về sau, Giai Kỳ tìm mọi cách để chữa nhưng tình hình không khá hơn, nàng đã cướp bí thuật và đan dược của một gia tộc nào đó để chữa thương cho em gái nhưng không hiệu quả mấy. Và bọn chúng chính là người đuổi giết cả 2 mà Lâm Giang gặp được.

Giai Kỳ tham gia bí cảnh vì nghe nói bên trong có đan dược có thể chữa bách độc và nàng tin rằng nó nằm ở trong truyền thừa. Cuối cùng như Lâm Giang đã biết, truyền thừa là rỗng không có gì.

Nàng dùng ấn kí đánh dấu Lâm Giang chỉ để cho Lâm Giang là muốn dùng Lâm Giang để cắt đuôi bọn người đuổi theo.

Cuối cùng lại bị Lâm Giang bắt vào đội.

Về phần thiên phú và tư chất của cả hai, thì cũng khá là khủng, nhất là Giai Kỳ.

Tên: Tô Giai Kỳ

Thiên Phú: Quang Minh Hệ Thiên Phú, Băng Hệ Thiên Phú.

Thần Thông: Thần Quang Đồng Hóa, Quang Tốc, Chữa Lành,

Thể Chất: không

Thần Quang Đồng Hóa: Tiên Thiên thần thông, chủ thể có thể đồng hóa bản chất của mình và Quang Minh trong một giới hạn nhất định. Có tác dụng ở cả hai đầu, và tác dụng sẽ chia đều cho cả hai bên.

Quang Tốc (Phi Thiên cấp, đại thành): Dùng ánh sáng bao phủ bản thân, tăng lớn tốc độ và phản xạ và giảm sát thương khi di chuyển. Đặc biệt khi di chuyển dưới ánh sáng, hiệu quả được tăng gấp đôi.

Chữa Lành (Phi Thiên cấp, đại thành): Dùng ánh sáng để chữa thương.

Thần Quang Đồng Hóa là tiên thiên thần thông của Giai Kỳ, cũng là thứ cứu nàng rất nhiều lần nếu không nàng cũng đã mất mạng. Thần Quang Đồng Hóa được dùng khi Giai Kỳ chọn một thứ có "Quang Minh" như: ánh sáng mặt trời, ánh sáng của thứ gì đó,... khi đó sát thương Giai Kỳ nhận vào sẽ chia đôi cho cả 2 bên, cũng như các hiệu ứng khác: linh khí nhận vào, năng lượng nhận vào, đau đớn và cảm giác,...Thậm chí do Nguyệt Hân có Quang Minh hệ thiên phú nên nàng cũng có thể đồng hóa và chia đôi lượng dược lực nhận vào.

Phải nói là một thần thông khá là khủng, may mắn là thế lực bắt nàng không hề biết nàng mang thần thông như thế.

Quang Tốc và Chữa Lành thì là hậu thiên thần thông nàng được học khi ở trong thế lực kia.

Tên: Đường Nguyệt Hân

Thiên Phú: Quang Minh Hệ Thiên Phú

Thần Thông: Thánh Quang, Chữa Lành

Thể Chất: không

Thánh Quang (Di Hà cấp, viên mãn): Ban phát ánh sáng cho một vài cá thể nào đó, được ban phát Thánh Quang cá thể đó được giảm sát thương nhận vào, gây ra sát thương sẽ khiến đối phương giảm đáng kể khả năng hồi phục trong thời gian ngắn.

Chữa Lành (Phi Thiên cấp, viên mãn): Dùng ánh sáng để chữa thương

Cả hai thần thông đều là nàng học ở thế lực kia.

Trong quá trình di chuyển thì cả đội cũng đã thân thích hơn rất nhiều, lúc đầu cả hai thành viên mới đều có kinh ngạc trước năng lực, tính cách, ứng xử của mọi người. Nhưng về sau thì bọn họ cũng hòa hợp, đặc biệt Nguyệt Hân được xem là tiểu muội của cả nhóm, được chiều chuộng quan tâm rất nhiều. Riêng có quan hệ giữa Vô Danh và Giai Kỳ vẫn vậy tuy không còn căng thẳng như trước nhưng không ít lần cả hai bất đồng quan điểm và suýt đánh nhau, may mắn là được giảng hòa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.