Lâm Giang tờ mờ tỉnh lại, phát hiện mình lại xuất hiện trong một không gian chỉ toàn là một màu đen. Nhưng khác với những lần trước, lần này Lâm Giang nhìn thấy vô số vết nứt không gian giống như mặt kính bị vỡ, vô số khe hở không gian giống như vừa bị xé toạc. Hoàn toàn là một không gian sắp sụp đổ, trong cực kì kinh khủng, rằng Lâm Giang chỉ đi nhằm 1 bước chân cũng có thể bị không gian xóa bỏ.
"Trông quen mắt cực" Ý thức Lâm Giang nhìn nhìn sau đó nhớ lại.
Nơi này hắn đã từng tới qua rất lâu về trước, cực kì lâu. Đây là nơi hắn gặp phải tiểu cầu sáng và bàn tay khổng lồ kia. Cụ thể hơn là không gian khi bàn tay kia xuất hiện, không gian giống như không chịu nổi sự tồn tại đó và bắt đầu nứt vỡ.
"Đấy mới là cường đại" Lâm Giang thì thầm.
Ở Thiên Sinh Thế Giới chứng kiến cường giả dời sông lấp bể, hoặc là đến đến cường giả hủy thiên diệt địa. Nhưng so với những gì Lâm Giang thấy được trong thời gian lưu lạc ở vô tận không gian, thật sự quá bé nhỏ. Mặc dù, Kí ức khi lưu lạc ngoài vô tận không gian Lâm Giang vẫn chưa thể nhớ hết, nhưng hắn chắc chắn rằng, những kí ức đó không có cái nào là tầm thường, thậm chí nếu biết được cũng chỉ có con đường chết.
Thử cử động ý thức, tuy có chút mệt mỏi nhưng nhìn chung thì vẫn ổn. Vấn đề duy nhất là Lâm Giang đã hoàn toàn không cách nào cảm giác được thân thể của mình.
Còn đang tập trung suy nghĩ, bất chợt từ trong hư không xuất hiện một ánh sáng. Nó đang lơ lửng tiến về phía Lâm Giang, Lâm Giang cũng chú ý tới nó. Rất nhanh thì hắn biết thứ đó là gì, là thứ mà đã đưa Lâm Giang trải nghiệm một cuộc hành trình dài đằng đẵng, Lâm Giang gọi nó là tiểu cầu sáng.
Tiểu cầu sáng nhanh chóng tiến tới trước mặt Lâm Giang, giống như lần đầu gặp mặt. Nó bay xung quanh ý thức của Lâm Giang, có vẻ khá là tò mò. Bay được vài vòng thì lại trở về trước mặt Lâm Giang.
Lâm Giang yên lặng nhìn nó, nó thì lơ lửng trước mặt Lâm Giang. Bất chợt, một tia sáng nhỏ thoát ra khỏi tiểu cầu sáng, chầm chậm bay tới trước mặt hắn và nhẹ nhàng xuyên thẳng vào trong mi tâm. Cả quá trình Lâm Giang không hề có chút phản kháng, đầu tiên là hắn không cảm thấy tiểu cầu sáng có ác ý, thứ 2 là Lâm Giang hiện tại giống như cá nằm trên thớt, mặt cho người khác làm gì thì làm, không phản kháng được.
Ánh sáng vừa xuyên qua mi tâm, ý thức Lâm Giang lần nữa tối sầm lại. Lại lâm vào một tầng sâu khác, lần này hắn không phải là nhân vật chính, hắn hiện tại giống như đang xem lại một đoạn hình ảnh.
Hình ảnh bắt đầu.
Ở đâu đó trong vô tận không gian, một tiểu cầu sáng đang lơ lửng tại chỗ. Xung quanh là vô số vô số vô số tiểu cầu khác với đủ loại màu sắc. Tất cả đều tụ tập tại một nơi thần bí, bọn chúng di chuyển nhẹ nhàng, lơ lửng bất định.
Đột ngột tiểu cầu sáng lơ lửng tới vị trí 2 màu sắc khác nhau. Trong một thời gian ngắn, 2 màu sắc kia hơi rung động sau đó lập tức va vào nhau.
Tưởng chừng chỉ là 2 tiểu cầu sáng nhỏ va phải nhau thì cũng không có gì to tác, nhưng không phải như thế. Không gian run rẩy tột độ, một làn vượt qua phạm trù không thời gian lan rộng ra bên ngoài, giống như xảy ra va chạm của 2 vũ trụ khổng lồ với nhau. Nhờ vụ nổ, tiểu cầu sáng bị dạt ra vô cùng xa, các tiểu cầu bắt đầu di động loạn khắp nơi.
Nhưng ngay sau đó, không gian lập tức ổn định lại như cũ, không có gì xảy ra, ở trung tâm một hình bóng mờ ảo xuất hiện trước 2 tiểu cầu sáng vừa va chạm, cả 2 tiểu cầu đều im lặng. Hình tượng giống như một ca ca đang dạy dỗ muội muội đệ đệ. Sau đó hình bóng kia xuất hiện trước tiểu cầu sáng, cũng làm ra như thế.
Nhưng đột nhiên hình bóng kia ngước đầu lên nhìn về một hướng sau đó biến mất.
Cảnh chuyển tới nơi khác, nơi đó một tiểu cầu sáng đang lơ lửng dạo chơi. Lần này không còn là không gian màu đen nữa mà ở xa xa có chút ít màu sắc, có rất nhiều thứ lơ lửng giữa không gian vô tận.
Đây chính là tiểu cầu sáng hắn gặp, nhờ vào làn sóng thổi bay kia. Khi đang bị thổi bay thì tiểu cầu sáng một phân thành 2, một phần chính ở lại, phần bị phân tách thì theo làn sóng xuất hiện ở không gian khác.
Cảnh lại chuyển tới một không gian chỉ một màu đen, tiểu cầu sáng đứng yên rồi đột ngột hơi xoay vòng. Từ đằng xa xuyên thẳng qua không thời gian tới một hình bóng quen thuộc. Chính là Lâm Giang, cụ thể hơn là linh hồn của hắn.
Điều tiếp theo thì hắn cũng trải qua, được chúc phúc, sau đó lại bị bắn đi vô cùng xa. Không gian vô số vết nứt này chỉ còn lại bàn tay và tiểu cầu sáng, nhìn bàn tay đó rõ ràng chính là của hình bóng mờ ảo kia.
Đúng lúc này, bàn tay kia lại nhìn về phía Lâm Giang. Không phải là Lâm Giang vừa bị đẩy đi kia mà chính là Lâm Giang đang nhìn về đoạn hình ảnh này. Sau đó lại quay sang nhìn tiểu cầu sáng, lại thêm một cái phủi tay. Hình ảnh tới đây là kết thúc.
Ý thức của Lâm Giang lần nữa mở mắt ra, tiểu cầu sáng lơ lửng trước mặt hắn, không gian thì vẫn là nơi nứt vỡ kia. Trùng hợp là vị trí của hắn, tiểu cầu sáng đều giống y hệt với vị trí lần đầu Lâm Giang bắt gặp tiểu cầu sáng và bàn tay khổng lồ kia.
Lâm Giang nhìn lấy tiểu cầu sáng, thấy nó bắt đầu di chuyển, lơ lửng chạy nhảy khắp nơi giống như đang muốn nói gì đó, nhưng rất tiếc Lâm Giang không biết ngôn ngữ hình thể kia.
Còn chưa kịp đoán mò, ý thức của Lâm Giang đột ngột như bị kéo đi, ngày càng xa tiểu cầu sáng, thoát khỏi không gian đầy vết nứt kia.
Lần nữa xuất hiện thì giống như trở về quá khứ, hắn xuất hiện ở Trái Đất. Lúc này Lâm Giang còn sống, nhưng ngay lập tức một vụ nổ kinh khủng xảy ra, Lâm Giang lại hẹo và bắt đầu bị kéo vào không gian vũ trụ mênh mông.
Ý thức lại tối sầm, lần nữa xuất hiện đã là trước mặt tiểu cầu sáng nhưng lại có thêm bàn tay khổng lồ màu đen kia, nó vừa đánh bay Lâm Giang lần nữa ra khỏi không gian đầy vết nứt kia. Đây giống như là đang lập lại quá khứ những gì đã diễn ra.
Ý thức hắn lần nữa lại tối, mở mắt ra hắn thấy mình đang trôi nổi ở vô tận không gian. Lại mở mắt ra lần nữa hắn thấy mình đang bị dòng sông màu vàng kia hút vào bên trong, tầm mắt hắn nhìn lấy lão giả đứng ngoài rìa vũ trụ kia.
Lần nữa có lại ý thức, Lâm Giang thấy mình vừa bước chân vào cánh cổng không gian của Vạn Hoa Bí Cảnh. Khi bước vào cánh cổng, ánh sáng lóe lên chói mắt, làm hắn mất đi tầm nhìn, khi lấy lại được tầm nhìn hắn đã thấy mình vừa bước chân vào Truyền Tống Trận của Xích Dương học viện, lần nữa mở mắt hắn thấy mình bước chân vào cổng không gian tiến vào bên trong Thư Các.
Ánh sáng cực kì chói mắt, lần này Lâm Giang mở mắt ra nhưng chỉ thấy vô cùng chói mắt hoàn toàn không thấy gì cả, khó chịu hắn đành nhắm mắt mình trở lại.
Nhưng lập tức hắn giật mình, hắn vừa có cảm giác mệt mỏi, đau nhức, suy yếu. Bình thường thì đương nhiên hắn sẽ phiền muộn, nhưng lần này Lâm Giang lại vui mừng.
Từ khi xuất hiện trước tiểu cầu sáng, hắn chỉ có cảm giác mệt mỏi từ sâu trong linh hồn, nhưng bây giờ thì hắn lại có chút cảm giác được nỗi đau thể xác. Điều này chứng tỏ điều gì? Chứng tỏ có lẽ Lâm Giang đã thoát khỏi vòng tuần hoàn diễn ra từ khi gặp được tiểu cầu sáng.
Lâm Giang ngay sau đó cũng cảm nhận được mình lại có thể khống chế ý thức. Có chút buồn vì cho tới hiện tại, hắn vẫn chưa trở lại cơ thể của mình, nhưng cũng hơi vui mừng vì thoát khỏi vòng tuần hoàn kia.
"Thực Tại Chi Nhãn"
Kì lạ thay lần này Lâm Giang lại cảm giác cơ thể có chút thừa sức chịu đựng Thực Tại Chi Nhãn toàn phần, nên hắn cũng muốn thử như thế nào.
Tên: Lâm Giang, Tuổi: 18
Trạng Thái: Mỏi mệt, bối rối
Tu Vi: Linh Hải kỳ tầng 1
Linh Hồn: Bình thường ( Đã giải phóng linh hồn), Trạng thái linh hồn: bình thường
Chủng Tộc: Nhân loại
Tư Chất: Trên Huyền Cấp
Thiên Phú: Lôi hệ, Không Gian hệ, đang thức tỉnh
Công Pháp: Huyền Tinh Lôi Công (cải tiến) ( Trung phẩm đỉnh cấp, nhập môn), Linh Nha Quyết, Huyền Minh Công, Dẫn Linh Quyết.
Võ kỹ: Lưu Ảnh Thân Pháp (Hạ phẩm đỉnh cấp, viên mãn), Trọng Kiếm Thuật (Hạ phẩm đỉnh cấp, viên mãn), Thiết Sa Quyền (Hạ phẩm thượng cấp, viên mãn), Ô Quy Giáp (Hạ phẩm đỉnh cấp, viên mãn)
Thần Thông:
- Tiên Thiên: Thực Tại Chi Nhãn (nhập môn), Lôi Áp (Thần thông thiên phú) (nhập môn)
Thể Chất: chưa có tên thể chất (!) (chưa tiểu thành)
Huyết Mạch: Không
Liên Kết: Kim Hoàng Khế Ước – Tiểu Hắc (Ám Thiên Ma Lang)
Ký Ức: Chưa hoàn chỉnh
Xuất Thân: Trái Đất, Thiên Sinh thế giới.
...
Tất cả thông tin hiện thẳng vào não hắn, khiến hắn có chút ngẩn người còn chưa tỉnh lại.
Còn đang trong thời gian tiêu hóa thông tin, bất chợt ánh sáng cũng mờ dần đi.
Lâm Giang cũng có thể lấy lại được thị giác, mở mắt ra. Lại một lượng lớn thông tin xuất hiện trong đầu hắn cần hắn tiêu hóa.
Xung quanh không phải là không gian kì bí, cũng không phải vũ trụ vô hạn, càng không phải là phòng tu luyện yêu dấu của bản thân.
Hắn tỉnh lại nằm trong một khu rừng, phía trên là cái cây vô cùng vô cùng khổng lồ, không chỉ một mà trong tầm mắt của hắn, cây nào cũng vô cùng khổng lồ. Dáng dấp của hắn cao hơn 1 mét 9 nhưng còn thấp hơn một nhánh rễ cây nhỏ nhô lên khỏi mặt đất.
Quan trọng hơn hết hình dáng của cây vô cùng lạ lẫm, nó không hề giống với bất kì hình dáng cây nào mà hắn từng thấy hoặc từng biết, Lâm Giang càng có một chút cảm giác lạ lẫm chưa từng có.
Và lượng thông tin lớn nhất cần tiêu hóa là bao quanh cơ thể hắn hiện tại là một vòng bảo hộ trong suốt, cũng cực kì quen thuộc. Đây chính là vòng bảo hộ hắn khi hắn trôi dạt ngoài vũ trụ.