Ác Nhân Thành Đôi

Chương 37: Thoả thuận hai bên



Trương Tú Nhi cười: “So với lúc trước mỗi ngày qua đi như nước nhạt nhẽo, hiện tại không biết đã tốt hơn bao nhiêu lần, ta biết bây giờ Thư Tình ngươi không phải không mua nổi một tòa nhà nhỏ, nhưng ngươi vẫn nguyện ý ở nơi này... Ngươi có biết ta vui vẻ biết bao nhiêu không.”

Đè nén lệ chảy ra ở khóe mắt, Trương Tú Nhi vừa cười: “Ta ước gì mỗi ngày trong nhà có thể náo nhiệt, nếu không bị ép buộc, ai lại muốn mỗi ngày ngay cả người để nói chuyện cũng không có, chỉ cần người đến không phải là nam nhân, ngươi muốn cho ai tới hay bảo ai đi cũng không cần phải cố kị ta.”

Trang Thư Tình có thể tưởng tượng được trước kia Tú Nhi tỷ sống qua ngày như thế nào. Ở xã hội này, nữ nhân hoàn toàn ở tầng thấp nhất, mặc dù là một thiên kim tiểu thư ương ngạnh kiêu ngạo cũng chỉ có thể mặc cho người khác sắp xếp vận mệnh, không thể tự mình làm chủ chuyện hôn nhân. Sau khi lập gia đình, hết thảy đều phải phụ thuộc vào nam nhân mà mình được gả.

Càng không cần phải nói tới người bị mất đi trượng phu, lại không có đứa nhỏ để cậy vào, chưa nói đến Tú Nhi tỷ không có cha mẹ chồng để hầu hạ, bằng không thì cuộc sống càng không dễ chịu.

Càng như vậy, Trang Thư Tình càng cảm thấy bản thân tuyệt đối không thể lập gia đình, nhìn tình huống hiện tại của nàng, gả cho ai cũng chỉ có thể bị người khác khi dễ, nàng vẫn không nên đi chịu cái tội ấy.

Vì Thư Hàn, làm cái gì nàng cũng đều cam tâm tình nguyện, những người khác muốn ép nàng cả đời trở mình không được, dựa vào cái gì?

”Vậy phiền toái Tú Nhi tỷ nói một tiếng với Trương đại ca, mời vài người này đến để ta gặp mặt.”

Trương Tú Nhi cao hứng, liên tục gật đầu, chợt lại nghĩ đến cái gì, vội hỏi: “Sau đây? Để bọn họ tự làm ở nhà bản thân hay giống những nơi khác, mời người đến rồi vừa làm vừa sống cùng nhau?”

”Tốt nhất là mời tất cả đến, tú nương cũng như vậy, nhưng có lẽ sẽ không dễ dàng.”

”Vậy thì nên định ra các quy củ, muội cứ cấp tiền công cao hơn so với các cửa hàng thêu khác, các nàng cũng chưa hẳn không đồng ý, nhưng mà tất cả đều tập trung đến một lúc, nơi này của ta sợ là hơi nhỏ.”

Nếu không phải nơi này nhỏ, tất nhiên Trang Thư Tình sẽ không do dự mà đồng ý lập tức, biện pháp tốt nhất là đi thuê chỗ một lần nữa, có thể mua luôn là tốt nhất, hiện tại trước mắt nàng đang thiếu bạc...

Nhưng vấn đề này cũng không thể làm phiền Trang Thư Tình nhiều.

”Ta không nghe rõ, ngươi lặp lại lần nữa.”

”Hôm nay tổng cộng thu được 533 lượng.” Giọng nói trấn định lập lại một lần, cũng đem bạc đưa qua, Chu Châu đem hai tráp bạc còn lại hai tay dâng lên.

Làm sao có thể...

Trước để Chu Châu đặt tráp qua một bên, Trang Thư Tình tiếp nhận trướng bạc, nhìn kỹ, nhưng trừ bỏ khách nhân đến nhiều hơn chút, hơn nữa bán đi ba kiện xiêm y quý nhất trong cửa hàng, cũng không gì khác thường.

Thu vào cư nhiên lại gấp hai lần so với ngày khai trương, đây là do thời thế xoay chuyển sao?

Cứ tưởng rằng điều này chỉ là ngẫu nhiên một chút, Trang Thư Tình trừ việc vô cùng cao hứng một phen cũng không nghĩ nhiều. Nhưng ngày thứ hai ngày thứ ba, thậm chí đến tận ngày thứ bảy, mỗi ngày tiền thu được đều là năm trăm lượng hoặc hơn, nàng liền có chút đứng ngồi không yên.

Có gì đó khác thường, việc này đã vượt qua khả năng nàng có thể tiếp thu.

”Hướng Tả, ngươi thành thật nói cho ta biết, việc này có liên quan gì tới ngươi hay không?”

Mấy ngày nay, Hướng Tả luôn bận việc tại cửa hàng ở nội thành, chưởng quầy giao cho hắn lo toàn quyền chuyện này, cửa hàng bên này cũng không chú ý, nghĩ dù sao đã có Từng Yến cùng Chu Châu thì sẽ không có việc gì xảy ra, nhưng việc trước mắt đây là có ý gì?

Đứa ngốc mới không nhìn ra là có vấn đề!

Hắn thầm nghĩ nên hồi phủ, đến trước mặt công tử hung hăng cáo trạng, hỏi một chút xem việc ngu xuẩn này do ai xử lý!

Như vậy thì có khác gì với việc trực tiếp đưa tiền chứ?

Nhưng mà bây giờ, hắn còn phải che giấu!

”Chưởng quầy, việc này kỳ thực rất bình thường, chứng minh có nhiều người chú ý tới cửa hàng của chúng ta, này không phải chuyện tốt sao? Cũng có thể mua về những bố trí ở cửa hàng mới.”

”Nhưng mà bạc này tới thật đúng lúc.” Trang Thư Tình tựa tiếu phi tiếu (cười như không cười) nhìn hắn: “Hướng Tả, tốt nhất ngươi nên cầu cho sinh ý mỗi ngày đều có thể tốt như vậy, bằng không chính là tự bê đá đập chân mình.”

Hướng Tả im lặng, một hồi sau mới lại nói: “Chưởng quầy, ta không rõ, dù tính là thực sự có người ở phía sau giúp ngài một tay cũng là tiền bạc hai bên đã thoả thuận xong, tiền trao cháo múc, chúng ta không có không duyên cớ chiếm tiện nghi người ta, ngài cần gì so đo?”

Đúng vậy, cần gì so đo người phía sau là ai? Một nơi mua một nơi bán, tiền bạc hai bên thoả thuận xong, Trang Thư Tình cười khổ: “Trong lòng ta bất an, cảm thấy con đường phía trước quá thuận lợi, phía sau có thể sẽ là đá sỏi. Cảm giác từ thiên đường rớt xuống địa ngục, ta đã từng nếm qua, tất nhiên là không hề dễ chịu, mặc kệ người phía sau là ai cũng mong dừng việc này lại, ta sẽ rất cám ơn.”

Lời này, là nói cho hắn nghe, Hướng Tả biết, nàng hiện tại biểu đạt rõ ràng, không sợ hắn làm như vậy là vì tốt cho nàng, nàng cũng không thích.

”Chưởng quầy, ta sai lầm rồi, chuyện như vậy về sau sẽ không phát sinh.”

Lông mày Trang Thư Tình buông lỏng: “Nếu ngươi nguyện ý nói cho ta biết người giấu mặt giúp ta là ai, ta sẽ càng vui vẻ.”

Hướng Tả lắc đầu: “Đối phương từng dặn, thời điểm ngài nên biết thì sẽ biết.”

”Cũng tốt, hiện tại ta cũngkhông có khả năng báo đáp.” Trang Thư Tình vỗ vỗ chỗ bạc kiếm được: “Bạc đã đủ, cửa hàng mới nên mua gì thì mua cho xong đi, chỉ mong là có thể buôn bán tốt, bằng không nhiều bạc như vậy thả trôi sông không nói, còn thiếu không công của người ta một nhân tình lớn như vậy.”

”Chưởng quầy yên tâm, việc buôn bán nhất định sẽ tốt, đúng rồi, còn có một tin tức tốt muốn báo cho ngài biết, tin tức của tú nương cũng đã có, có bốn người nguyện ý làm việc trong cửa hàng.”

”Thật sự?” Trang Thư Tình nhất thời mừng rỡ, tú nương là căn cơ của cửa hàng, chỉ cần có tú nương, nhất là tú nương từ trong cung ra, nàng càng có chút vui mừng.

”Không dám lừa ngài, qua hai ngày nữa các nàng sẽ tới, trước đó, chúng ta phải mang các nàng đến tìm một nơi để tá túc.”

”Cái này thì không khó, ta tìm Trương đại ca hỗ trợ, trong tay hắn còn nhiều phòng chưa ai thuê.”

... Việc này có cần báo cho công tử biết không? Chưởng quầy giống như rất tín nhiệm cái người Trang Thư Thành kia!

Nghĩ nghĩ, Hướng Tả liền bỏ qua chủ ý này, trước khi công tử biết được tâm tư của bản thân, tốt nhất không nên kích thích ngài ấy.

”Thuê một nơi chỉ là việc nhỏ.” Trang Thư Tình bấm tay gõ vào ghế dựa:“Ta nghĩ nên thuê nơi lớn một chút, người có thể ở lại, cũng có thể có nơi để người ta vừa làm vừa sống. Đến nay cửa hàng mới vẫn chưa được khai trương, tú nương thêu thùa may vá sống cùng với nương tử, việc ai người nấy làm như vậy cũng không phải tốt, nếu có người ở giữa gây rối, ta cũng không ứng phó được.”

Không cần giải thích nhiều, Hướng Tả liền hiểu ý tứ của chưởng quầy: cũng đúng, cửa hàng thêu cũng không cần phải tập trung người ở cùng một nơi, tại nơi làm việc cũng thấy phiền toái, nếu có người có ý xấu, cũng có thể khiến tổn thất xảy ra thấp nhất.

Đương nhiên, nếu như người có thể nhân cơ hội mà tìm phòng cho thuê này ở gần nơi làm việc thì càng tốt hơn.

Thế nhưng chuyện này tuyệt đối không thể để công tử nhúng tay, nếu như lại nói cho công tử biết, người lại sẽ đem ba toà nhà với tiền thuê giá rẻ đưa cho trưởng quầy, dù cho chưởng quầy không có ý đề phòng người khác cũng tuyệt đối không có khả năng tiếp nhận.

Huống chi chưởng quầy nhìn có vẻ cái gì cũng đều ít quan tâm, mặc cho hắn đi làm, nhưng kì thật lòng phòng bị lại rất mạnh, hiện giờ lại càng không tin tưởng hắn.

Sờ sờ mũi, vì công tử, Hướng Tả hắn tạm thời cũng chỉ có thể nhận, chỉ mong về sau chưởng quầy có thể hiểu được: hắn chỉ là người ở giữa nhận sai bảo, tuy hắn nhận mệnh lệnh của công tử mà làm việc, nhưng hiện tại lại thật lòng thật ý tính vì toán chưởng quầy.

”Chưởng quầy, ta có thể tìm được phòng nguyên, người xem có cần phải đi phiền toái người khác hay không?”

Trang Thư Tình lắc đầu: “Lời đã nói ra, không thể có đạo lý thay đổi giữa chừng, Trương đại ca đã giúp ta vài lần,bây giờ cũng không thể quá phận mà chiếm tiện nghi của người ta.”

Việc mua bán nếu thành, Trương Thư Thành sẽ thể rút ra chút tiền thuê, đây là lòng biết ơn của nàng, nàng làm là việc đương nhiên, đối phương thu về cũng là đúng lý hợp tình.

Hướng Tả nghĩ thông suốt tất cả, cũng không nói nửa câu dư thừa, chỉ là vị trí của Trang Thư Tình ở trong lòng hắn lại cao thêm vài phần.

Nếu như Công tử thật sự muốn nhúng tay vào chút chuyện bên trong cũng không phải việc khó.

Bạch Chiêm sau khi nhận được tin tức, chỉ cho Hướng Tả hai chữ: Vô dụng.

Sau đó liền bắt đầu ép buộc Trần Nguyên, Trần Nguyên bất đắc dĩ, theo như hiểu biết của hắn đối với Trang cô nương, Tư gia công tử kia có một tòa nhà mà Trang cô nương có thể sẽ coi trọng.

Bạch Chiêm liền vung tay lên, mua! ( Camtusori:!! chữ dại làm đầu)

Nhưng mà cuối cùng, những chỗ hắn mua vẫn bị loại trừ ra ngoài.

Trang Thư Tình chọn một nơi bình thường dành cho dân chúng ở, sân thật lớn, có năm gian phòng chính, cộng thêm hai gian nhỏ bên trong, có thêm chín sương phòng, so với nơi ở của Trương Tú Nhi lớn hơn không ít, sau này dù có thêm vài người nữa cũng có nơi để an trí.

Mà nguyên nhân khiến Trang Thư Tình hạ quyết tâm thuê tòa nhà này chủ yếu vì tòa nhà này tuy rằng có chút cũ,nhưng lại gần với cửa hàng và nhà của Tú Nhi tỷ, qua lại rất tiện.

Bạch Chiêm vừa nhìn qua, mặt liền đen, nhanh tay mua lại chỗ phòng ở kia. Lúc này, Trang Thư Tình vẫn chưa biết, nàng vẫn như trước phải thuê tòa nhà của Bạch đại công tử.

Người trong Bạch phủ đều đang âm thầm bàn tán, đoán xem vị Trang cô nương này có phải là chủ tử mới của bọn họ hay không.

Trần Nguyên nghe được liền không chút do dự mà đè ép lại.

Nhưng bên trong cũng âm thầm theo phong trào.

Mà vị chủ tử duy nhất của Bạch phủ hiện giờ là người duy nhất không biết việc này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.