Nhận được ám hiệu của Bạch Tử Phong. Neil từ trong phòng điều khiển dưới tầng ngầm bí mật làm gián đoạn toàn bộ camera an ninh ở NEU, mở đường cho Bạch Tử Phong cùng nhóm người áo đen đột nhập vào bên trong.
Tuy Mạc Tư Hàn đã dặn anh không được manh động, nhưng chờ đến lúc bọn họ bay sang đây chỉ sợ Tịnh Kỳ đã gặp phải nguy hiểm gì rồi. Nên Bạch Tử Phong đành liều mình tìm người liên hệ với Neil, vừa lúc cậu cho biết bọn họ sắp sửa đưa Tịnh Kỳ đến Bắc Ai - Len, nếu để đến khi ấy sẽ càng khó giải cứu cô hơn. Vậy nên nhân lúc Henry và cha của hắn không có ở đây, cả hai liền tranh thủ lên kế hoạch giải cứu Tịnh Kỳ.
Bạch Tử Phong thuận tiện bước vào trong thang máy do Neil đã trợ giúp sẵn, xuống dưới tầng ngầm, vừa bước ra bên ngoài đã trông thấy tên vệ sĩ đang đi đến gần, Bạch Tử Phong nhanh chóng lùi về sau bức tường ngay góc cua, khi hắn vừa bước ngang qua thì Bạch Tử Phong liền giờ cao tay, đập mạnh báng súng vào sau gáy hắn, tên vệ sĩ phút chốc nằm gục xuống dưới sàn.
Neil sau khi rời khỏi phòng điều khiển, vội vã tiến đến nơi giam giữ Tịnh Kỳ, đó là căn phòng được tạo dựng bằng những thanh sắt bạc lớn. Trông thấy cô, cậu khẽ lên tiếng gọi:
- Đại tỷ, đại tỷ!
Thấy người mặc đồ đen đeo kính ARV gọi mình, Tịnh Kỳ biết đó là Neil liền chạy tới trước mặt cậu, giọng nói đầy lo lắng.
- Neil, là đệ thật sao?
- Là đệ đây, tỷ đừng lo, anh Bạch Tử Phong đang ở bên ngoài, tỷ sau khi ra khỏi đây thì rẽ phải, chạy về phía cuối hành lang sẽ thấy một cánh cửa, mã số là zxxxx.
Neil vừa nói vừa đưa chìa khoá cho vào ổ.
- Vậy còn đệ?
Tim cô đập thình thịch theo từng động tác của Neil, bàn tay run sợ vẫn nắm chặt lấy song sắt bạc.
"Cạch"
Âm thanh mở khoá vang lên, Neil nhanh chóng mở cánh cửa ra cho Tịnh Kỳ.
- Em...
- Đương nhiên phải ở lại rồi!.... và cả cô nữa, Tịnh Kỳ.
Neil chưa kịp trả lời, thì từ phía sau, họng súng trên tay Linda đã chĩa thẳng vào lưng cậu, giọng nói yêu nữ đầy phấn khích.
Bàn tay Neil và gương mặt Tịnh Kỳ đều trở cứng ngắt, ánh mắt cô ôm trọn hình ảnh Linda với nỗi lo sợ, bất an.
Bạch Tử Phong vừa kéo được tên vệ sĩ vào trong góc, định đứng lên thì họng súng từ phía sau dí thẳng vào đầu anh.
- Hands up! Now.
Giọng hắn vang lên đanh thép, rõng rạc. Bạch Tử Phong đang trong tư thế khom người, chậm chạp đưa hai tay giơ lên. Bất ngờ anh xoay người, trong chớp mắt cánh tay trái tóm chặt lấy bàn tay của hắn, tay phải nắm lấy khẩu súng quay ngược về phía trước. Một tiếng nổ vang lên, viên đạn xuyên giữa mi tâm tên vệ sĩ, hắn buông lỏng cơ thể nằm gục xuống sàn.
Bạch Tử Phong trên tay cầm súng thở gấp một hơi, vừa quay được người thì đã thấy rất nhiều đầu súng đồng loạt nhắm vào anh.
...----------------...
Linda ngồi vắt chân trên ghế sofa, chiếc ghế mà trước đó cô ta đã dùng nó để mây mưa với Simth Adela. Cô ta chống cằm, dùng ánh mắt sắc sảo, trâng tráo nhìn vào 3 người bị trói trước mặt.
Dường như cô ả đang suy tính điều gì đó, ít phút sau liền chậm chạp bước đến trước mặt Neil, kéo chiếc mũ trên đầu của cậu xuống, từ từ cúi người đưa bàn tay lên má cậu vuốt ve mơn trớn, giọng nói lẳng lơ, khiêu khích.
- Con chuột con này, hoá ra lại là tiểu bạch thỏ đáng yêu như vậy. Tên Mạc Tư Hàn cũng quá đáng thật, vì dã tâm của mình mà nhẫn tâm quăng một đứa trẻ vào đây.
- Câm miệng!. Việc này do tôi tự nguyện, không liên quan gì đến Boss.
Neil nhìn thẳng vào Linda, nét mặt kiên nghị, không chút lo sợ.
- Kể cũng tiếc thật, tài năng của cậu sớm theo chúng tôi có phải sẽ được trọng dụng không?. Vậy mà lại ngu ngốc trung thành với Mạc Tư Hàn.
Linda ghé sát khuôn mặt vào má của Neil, bờ môi đỏ mọng liên tục mấy máy không ngừng.
- Hừ, nếu không có ngài ấy cũng sẽ không có tôi, nên dù có chết tôi cũng sẽ không bao giờ phản bội ngài ấy đâu.
- Haha... suy nghĩ thật ngây thơ. Muốn bên cạnh Mạc Tư Hàn sao?. Đó là khi cậu còn là "hắc kị sỹ". Nhưng nếu như "hắc kị sỹ" ngã ngựa và trở thành một kẻ phế vật thì sẽ như thế nào nhỉ?
Linda hứng thú ngậm lấy vành tai của Neil, đôi môi đỏ không ngừng dây dưa, liếm láp. Mặc cho khuôn mặt Neil đã trở nên cứng ngắc, ánh mắt nhuộm sự sợ hãi nhìn vào khoảng không phía trước.
Cả Tịnh Kỳ và Bạch Tử Phong đều nhìn chăm chăm vào hành động của Linda, không thể nghe ra cô ta đã nói những gì với Neil, chỉ thấy khuôn mặt cậu bổng chốc trở nên căng thẳng.
Linda ngạo mạn đứng thẳng lưng ra lệnh:
- Đưa hắc kỵ sĩ đi chăm sóc cho tôi, đừng để cậu ta chết là được.
Nghe thấy lời Linda thốt ra, Tịnh Kỳ hoảng sợ kêu lên:
- Cô muốn làm gì Neil hả?. Cô định đưa cậu ấy đi đâu? . Đồ khốn! Nếu cậu ấy gặp chuyện gì, tôi thề sẽ giết chết cô.
- Vội gì chứ! Cô cũng có phần đấy. Để xem nào, tôi vừa nghĩ ra một trò chơi vô cùng thú vị, đảm bảo cô và hắn ta sẽ chơi rất vui vẻ.
Vừa nói, cô ả vừa vung tay với vẻ mặt cực kì phấn kích.
- Bỏ tôi ra, bỏ ra!. Đại tỷ... đại tỷ…
Neil vùng vằng kêu lên, hướng ánh mắt hi vọng về phía Tịnh Kỳ, điều đó càng làm cô thêm phần đau xót hơn, cô nhìn lên Linda bất lực gào lên trong dòng nước mắt.
- Xin cô! Linda, làm ơn hãy tha cho cậu ấy, cô muốn tôi làm gì cũng được, tôi sẽ ngoan ngoãn nghe theo. Chỉ xin cô đừng làm hại cậu ấy, đừng làm hại cậu ấy mà.
- Tôi cầu xin cô, cầu xin cô.
Tịnh Kỳ quỳ lên, nhích từng chút đến trước mặt Linda, liên tục cúi đầu xuống mà van xin. Cô biết rõ lòng dạ tàn ác dã man của người phụ nữ này, nếu rơi vào tay ả chắc chắn Neil có sống cũng trở thành người tàn phế. Điều đó đối với Neil mà nói sẽ không thể nào chịu nổi.
- Tịnh Kỳ!
Bạch Tử Phong từ phía sau, bị đám người của ả giữ chặt, muốn lao về trước liền bị bọn chúng nổi hứng đấm liền mấy cú vào bụng.
Linda giơ tay túm chặt lấy mái tóc Tịnh Kỳ lôi ngược về sau, nở nụ cười tà ác trên khuôn mặt đau đớn của cô.
- Mang thứ đó lại đây!
Rất nhanh một kẻ bước đến đặt vào lòng bàn tay còn lại của Linda một chiếc kim tiêm đã có sẵn thứ nước bên trong. Cô ả giơ mũi kim lên cao, đẩy nhẹ một chút để không khí được thoát ra bên ngoài.
- Cô... cô... định làm gì?
Tịnh Kỳ run sợ nhìn vào chiếc kim tiêm, cất giọng nói đã khàn mà hỏi.
Đột nhiên Linda thả bàn tay đang nắm tóc Tịnh Kỳ ra, nhấc đôi giày cao gót bước về phía Bạch Tử Phong.
- Giữ chặt lấy hắn!
- Muốn gì hả?
Bạch Tử Phong trừng mắt nhìn cô, khuôn mặt bày ra với dáng vẻ vô cùng kinh bỉ.
Linda kéo áo sơmi của anh lên, bàn tay lần mò vuốt ve qua lại trước cơ bụng của Bạch Tử Phong, thấy ánh mắt của anh, cô ả hất cao hàm, với dáng vẻ vô cùng lẳng lơ.
- Chàng trai, anh muốn cô ta lắm đúng không?. Không cần trả lời, vì ánh mắt của anh đã nói lên tất cả rồi. Nhân cơ hội này, để tôi giúp anh biến giấc mơ đó thành hiện thực nhé!.
Dứt lời, cô ta mạnh mẽ đâm kim tiêm vào hông Bạch Tử Phong.