Ác Nữ Trùng Sinh_Vương Phi Đáng Yêu Của Lãnh Khốc Vương Gia

Chương 54: Người Lam gia.



Thiếu nữ hồng y đang hoảng sợ bỗng thấy một thiếu niên tiến về phía mình liền ngẩn người.

Đẹp, rất đẹp !

Tim nàng ta không khỏi đập mạnh. Thiếu niên thân hình nhỏ nhắn, ngũ quan tinh xảo như điêu khắc, tử y bay bay, quanh thân phủ một khí thế vương giả, đôi mắt phượng tràn ngập ý cười. Những người còn lại không khỏi hít một ngụm khí lạnh, thật khó tin trên đời lại có người tuấn mỹ như vậy.

Hồng y thiếu nữ mắt phát sáng, giật giật tay thiếu niên bên cạnh :

-" Ca, muội muốn hắn !"

Thiếu niên hoàn toàn không nhìn nàng ta, chỉ chăm chú vào thiếu niên trước mặt.

Mặc Kinh Phong xem đoàn người như không khí, lướt qua không liếc mắt một cái, tiến đến trước Bạch Dương Hổ, môi mỏng cong lên :

-" Bạch Dương Hổ, ta biết ngươi muốn bảo vệ con, nhưng hai cái trứng này ta nhìn trúng, liền giao ra đây, đảm bảo khi nó nở ta sẽ chăm sóc tốt cho nó."

Đoàn người khi nghe Mặc Kinh Phong nói không khỏi có chút giận dữ, nhưng căn bản không thể đuổi người ta, thiếu niên lúc nãy bước ra, nói :

-" Vị công tử này, hai quả trứng này chúng ta đã sớm nhìn trúng, công tử...."

-" Câm miệng và cút sang một bên."

Mặc Kinh Phong không kiên nhẫn quét mắt qua thiếu niên, hung hăng nói. Mặc Nguyệt ở trên cây không khỏi chảy mồ hôi, ca ca ghét nhất kẻ khác xen vào lúc hắn nói chuyện nghiêm túc nha ! Mấy người này đường vòng không đi lại thích lao đầu vào bụi gai. Nói không chừng lại trở thành bao cát cho ca ca.

Quả thật bây giờ Mặc Kinh Phong rất nghiêm túc, dù sao Bạch Dương Hổ chỉ là theo bản năng bảo vệ con, mà mục đích chính của hắn cũng không phải hai quả trứng, mà là chiến đấu với một ma thú cấp bậc cao hơn mà thôi. Nói lấy hai cái trứng, chỉ là lý do cho có.

Bạch Dương Hổ gầm gừ, hết người này tới người khác muốn lấy trứng của nó, đừng mơ !

Nó nhảy phốc lên, hướng Mặc Kinh Phong đánh một trảo. Chỉ nghe ầm một tiếng, một hố sâu xuất hiện nơi hắn vừa đứng. Bạch Dương Hổ lại tiếp tục công kích.

Mặc Kinh Phong nhẹ nhàng né tránh, nhưng lại có chút chật vật, dù sao thực lực cũng là chênh lệch không ít.

Trong đoàn người bên kia, hai Luyện Khí kỳ cấp 6 cũng cấp tốc chạy tới chỗ hai cái trứng :

-" Nhanh lên, Bạch Dương Hổ đang công kích thiếu niên kia, đây là cơ hội tốt."

-" Mau lấy trứng !"

Bạch Dương Hổ thấy, ánh mắt bùng lên lửa giận, quên cả công kích với Mặc Kinh Phong. Một loạt quả cầu khí đỏ rực ngưng tụ lại xung quanh nó, lập tức bay về phía hai người kia.

Ầm !!!!!

Máu me be bét, hai cơ thể người đã không còn nguyên vẹn, bay về tứ phía. Mặc Kinh Phong cũng không hề có ý định đánh lén Bạch Dương Hổ, mặc cho hai người kia bị nổ nát bét.

Mặc Nguyệt vẫn chưa xuất hiện, khẽ dựa người vào thân cây, mỉm cười quan sát. Ca ca nàng thật biến thái !

Bạch Dương Hổ lại tiếp tục ngưng tụ quả cầu, tấn công về phía Mặc Kinh Phong....

Ầm...Ầm....Ầm !!!!

Khụ khụ....

Mặc Kinh Phong ho khan, từ khoé miệng chảy ra chút chất lỏng màu đỏ vô cùng bắt mắt. Mặt hắn bị đất bụi làm bẩn, nhưng không thể giấu đi sự tuấn mỹ.

-" Ca ca !"

Mặc Nguyệt kinh hô, lập tức phi thân xuống, đỡ lấy hắn, âm thầm nhét một viên đan dược chữa thương cho hắn.

Bạch Dương Hổ và đoàn người bị bất ngờ, không khỏi nhìn chăm chăm nữ tử như tiên giáng trần. Nàng một thân bạch y trắng như tuyết, đầu tóc đen được cài lên bằng một bông hoa trắng. Đặc biệt nàng với thiếu niên kia lại giống nhau như đúc, cũng đều mang trên mình khí chất vương giả.

Mặc Nguyệt âm trầm quét mắt về phía Bạch Dương Hổ, đang định có ý định đem con bạch hổ này chém chết bỗng người bên cạnh đứng dậy, phủi phủi bụi bẩn, trên gương mặt lộ vẻ thất vọng :

-" Xem chừng ta không thể đánh bại nó cũng chứng tỏ ta quá yếu rồi !"

Yếu ?

Mặc Nguyệt không khỏi khịt mũi khinh thường, ca ca nàng rốt cuộc có biết 'yếu' khái niệm như thế nào không vậy ? 16 tuổi đạt đến Trúc Cơ kỳ, đừng nói lúc nãy chiến đấu ca ca chưa từng để lộ mình là song linh căn, yêu nghiệt như thế còn dám nói mình yếu ? Mà người có thể đột phá Trúc Cơ ít nhất là mấy lão già hoặc những người thiên tư trác tuyệt thôi.

-" A, có lẽ chỉ có muội mới hạ được nó thôi, yên tâm, rồi một ngày huynh sẽ vượt lên muội, sau đó bảo vệ muội."

Lời nói Mặc Kinh Phong làm Mặc Nguyệt ngẩn ngơ, nàng không khỏi nhìn hắn bằng ánh mắt quái dị. Hôm nay nàng thấy hắn như ăn nhầm thứ gì đó, nếu không sao lại chạy đi đấu với Bạch Dương Hổ, mục tiêu lại không phải hai quả trứng. Rồi hắn lại nói mình quá yếu, đây là cái chuyện gì vậy ?

-" Lúc trước cách đây mấy ngày, huynh vừa đột phá Trúc Cơ, cứ nghĩ như thế là mạnh nhưng xem ra vẫn còn quá yếu."

Lúc hai người đang mãi mê nói chuyện, Bạch Dương Hổ đã lặng lẽ đưa hai quả trứng của mình rời đi mất, nó biết, nó đánh không lại nữ tử tuyệt mỹ kia. Đoàn người kia cũng chỉ có thể ngơ ngác nhìn nó rời đi, nhưng không hề có can đảm ngăn cản.

Bởi vì thực lực...cách quá xa nhau !

Liền lập tức bọn họ hung hăng trừng mắt với Mặc Nguyệt và Mặc Kinh Phong, nói lớn :

-" Hai vị, bởi vì sự xuất hiện của hai vị nên Bạch Dương Hổ mới rời đi, hai vị cũng nên cho chúng ta một cái công đạo !"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.