Ác Quỷ Không Cánh (Heart And Hurt)

Chương 27: Chương 28: Dung Dịch Cuối Cùng





Cuộc chơi đang dần đến cao trào và có lẽ nếu thuận buồm xuôi gió thì kết thúc của nó sẽ là 1 cái kiss nồng cháy. Nhưng ko, như 1 con sâu làm rầu nồi canh, ông chồng bị cắm sừng của ai đó bệ vệ xuất hiện ở cửa với dáng đứng tựa hẳn vào tường, 2 tay khoanh vòng để lửng trước ngực, khuôn mặt tựa hồ vô cảm.
-Thình lình quả giống ma!_Nãy giờ mới để ý đến người chồng tội nghiệp bị lãng quên có giấy đăng kí kết hôn đàng hoàng dù chưa được pháp luật công nhận, Hiểu Nghi bàng hoàng, ko phải vì bị bắt quả tang đang làm việc mờ ám mà là bởi sự xuất hiện quá đột ngột của anh, chỉ biết lẩm bẩm 1 câu diễn tả cho trạng thái hiện giờ của mình
Hàn thiếu gia ko nói ko rằng kiêu hãnh như 1 ông hoành thời đế chế bước tới gần đôi "gian phu dâm phụ", chiếu tướng lên người thừa kế tập đoàn xuyên thế giới Kingston, hách nhẹ mặt ra phía sau ngụ ý "cút".
Vẫn chưa dứt khỏi cơn hoang mang đang bủa vây do sự xuất hiện của kẻ cậu ko ngờ tới nhất đem lại, não bộ Avril nhất thời ko suy nghĩ được gì, chỉ có thể phân tích được 1 chút về hàm ý từ hành động của người kia "tránh ra" rồi tự động làm theo như 1 kẻ tôi tớ mà thôi.
Sau khi gạt được cục đá ngáng đường, Gia Phong tiếp tục hành trình của mình mà cái đích là chiếc giường êm nệm ấm nơi kẻ phản bội mình đang ngồi
Chưa kịp thốt lên lời nào phản ứng lại, khuôn cằm nhọn của Hiểu Nghi đã bị bàn tay sắn chắc của chồng ôm trọn, hết nâng lên hạ xuống rồi lại đưa qua trái qua phải, hết kiểm tra mặt rồi lại túm lấy tay, một hồi chưa thoả lòng thì soi tiếp chân, hành động liến thoắng đến mức thân chủ của những bộ phận bị "khám xét" phải nhăn mặt đau đớn
-Vẫn bình thường cơ đấy! Chồng gọi đến khản cổ ko chịu dậy vậy mà bồ mới thì thầm vài câu đã tươi tỉnh hẳn ra_Nói 1 câu ko biết có phải trách yêu vợ hay ko, Gia Phong đưa ánh mắt sắc như dao liếc xéo cậu chủ nhà Kingston đầy ẩn ý rồi lại đưa nhãn thần ngự trên gương mặt đang thộn ra ngu ngơ khờ khạo của vợ, cười khẩy ma mãnh_Cũng biết chọn người nhỉ?

-Ý anh là...
Đôi môi mọng đỏ kia chưa kịp thốt ra chữ cuối cùng thì đã bị đôi môi chồng tàn nhẫn chiếm trọn. Cứ như 1 cơn sóng vồ vập mạnh mẽ pha chút dịu dàng cùng ham muốn ích kỷ, Hàn thiếu gia khiến vợ mình như cuồng quay trong những cảm xúc mới lạ, trái tim non nớt đồng thời cũng bấn loạn cả lên.
Sau nụ hôn kiểu Pháp nóng bỏng kéo dài 5 phút, Gia Phong buông cô vợ đang mê mẩn ra, bất chợt bắt gặp ánh mắt kinh tởm hoà trộn sự hãi hùng của kẻ dám trốn vé xem kịch hay do anh tự biên tự diễn, thích thú lấy tay chạm nhẹ vào bờ môi quyến rũ của mình rồi nhếch mép cười thoả mãn.
-Xin lỗi! Đã để cho đại thiếu gia nhà Kingston thấy cảnh ko nên thấy của VỢ CHỒNG CHÚNG TÔI_Thiếu gia họ Hàn nhấn mạnh 4 chữ cuối thật rõ như muốn để tình địch ý thức được sự chiếm hữu của mình, án, mắt lộ rõ vẻ khiêu khích.
-Ko sao, tôi đã khá quen với mấy cảnh nhạy cảm này rồi, dẫu sao Hiểu Nghi cũng là vợ của Hàn thiếu gia đây, thế nhưng là chồng, tôi nghĩ anh nên tế nhị hơn 1 chút nữa, tránh để những con sói đội lốt cừu ngoài kia đánh hơi thấy, nếu ko tôi e chuyện đáng tiếc như lúc trước sẽ xảy ra thêm lần nữa.
Sau khi đón nhận lời khuyên nặng nề hàm ý, Hàn thiếu gia tỏ vẻ như đã ngộ ra điều gì đó bèn bước thêm vài bước tiến đến gần Avril, chăm chăm phát sóng điện ướm mùi sát khí làm người thất thua mình những 10 cm phải đưa hai tay sang tư thế phòng bị
Cứ ngỡ tấm thân cao quý sẽ trở thành miếng thịt băm trôi nổi trên nồi canh đang sôi sục thì Avril lại nhận được sự tận tình của người kia bằng cử chỉ bẻ cổ áo, sửa sang cà vạt rất mực chu đáo và tiếp theo đó là những cái vỗ vai ân cần đến sụn cả sống lưng.
-Cảm ơn sự quan tâm cuả cậu, tiếc là..._Khoác lêm mình chiếc mặt nạ thiện giả tạo đến lộ liễu, Gia Phong mỉm cười tiếc rẻ, ánh mắt sắc lạnh ám lên người vợ mình như muốn dập tắt những ảo tưởng trái luân lí đang nhen nhói nơi cô, ko cần biết lòng cô có ý nghĩ đó hay ko_HÀ HIỂU NGHI là VỢ TÔI, KO PHẢI VỢ CẬU, thế nên sự quan tâm tẻ nhạt ấy quá thừa thãi rồi.

-Chẳng nhẽ bạn bè ko thể quan tâm nhau được sao?_Hiểu Nghi, người đáng nhẽ trong hoàn cảnh nghêu sò đánh nhau này phải làm ngư ông đắc lợi như thuở nào thì lại ko chịu xem kịch trong yên lặng mà đi chọn cách xen vào, đôi mắt đen sâu ánh lên nét cao quý chỉ thuộc những kẻ tự hào về dòng dõi cuả mình, tràn trề sự kiêu hãnh khó ai có thể ngụy tạo ra được
-Gì?_Quay lại nhìn cô vợ to gan dám cắt ngang chuyện cuả mình, Hàn thiếu gia ko hiểu sao lại chợt khựng, 1 lúc lâu mới để cho sự vui mừng lấp đầy trong ánh nhìn băng giá. Tựa hồ, anh đã tìm thấy được nét gì đó mà từ lâu lắm rồi, anh đã chôn sâu nó vào trái tim lạnh lẽo
-Hay là..._Mỉm cười tự tin vào phỏng đoán ngây ngô cuả mình, Hiểu Nghi cảm thấy có chút gì đó thật hạnh phúc_...anh đang ghen.
-Em nghĩ thế sao?_Gian mãnh đáp trả, Gia Phong liếc nhìn Avril bên cạnh, câu nói hết 9 phần chê bai_Có lẽ là thế nếu tên kia là kẻ trai ko ra trai, gái ko thành gái này nên anh chẳng thể ghen nổi
-Cậu nói ai ko ra trai, ko thành gái hả?_Bốc khói ngùn ngụt trên đầu, Avril như muốn ăn tươi nuốt sống kẻ đá đểu mình, mắt hằn lên những vệt đỏ
-Người thừa kế tập đoàn Kingston chẳng phải rất thông minh sao? Đến chuyện này mà còn ko hiểu thì...chậc, dòng họ Avril thật ko có phúc_Hết động chạm đến thân thế rồi cả dòng họ Avril, Gia Phong nếu như ko bị người khác ngan cản e là sẽ đào bới cả mồ mả tổ tiên cuả kẻ mình hại lên
-Anh..._Giận điên người vì có kẻ dám đem dòng tộc tôn quý cuả mình ra bêu xấu, Avril lúc gần như ko thể kìm nén nổi ý muốn lăng chì tùng xẻo kẻ trước mặt thì bộ não lắm chất xám cuả cậu ko biết từ đâu moi ra 1 chủ đề khác làm vũ khí giúp mình có thể phản công, đồng thời vẫn giữ vững được bộ mặt lịch thiệp ko thể thiếu cuả giới thượng lưu cho thân chủ cuả nó_Cứ cho tôi ẻo lả như thế cũng được. Song qua vài chuyện đã xảy ra, tôi lại đúc kết được 1 chân lí mới, theo như tôi thấy, những kẻ như tôi có ích hơn nhiều những người ĐẬM CHẤT ĐÀN ÔNG như Hàn thiếu gia đây đấy
-Sao thế được chứ, xem ra cậu quá coi trọng bản thân nhỉ?_Tung biểu hiện ngạc nhiên thái quá cốt để làm nhục sự kiêu hãnh cuả đối phương, Gia Phong dường như đã bị cuốn vào cuộc đấu trí đầy rẫy thâm ý sâu xa này

-Ko đâu, sự thật vốn thế mà_Avril cười nhạt, đã hướng ánh nhìn sang Tử Di từ bao giờ_Hàn thiếu gia, cho tôi hỏi anh 1 câu nhé, những lúc vợ anh gặp nguy hiểm, bị kẻ xấu bắt nạt, anh đã ở đâu vậy? Và cả ngày hôm nay, khi cô ấy bị nghẹt thở cho đến chết, anh đang làm gì? Cùng ai?
-Ko đâu, sự thật vốn thế mà_Avril cười nhạt, đã hướng ánh nhìn sang Tử Di từ bao giờ_Hàn thiếu gia, cho tôi hỏi anh 1 câu nhé, những lúc vợ anh gặp nguy hiểm, bị kẻ xấu bắt nạt, anh đã ở đâu vậy? Và cả ngày hôm nay, khi cô ấy bị nghẹt thở cho đến chết, anh đang làm gì? Cùng ai?
-Tôi làm gì, cùng ai là việc cuả tôi, đâu đến lượt người ngoài như cậu xen vào_Những ngón tay đã thu hồi thành đấm, dù biết những gì tình địch đã vạch trần quả rất đúng, nhưng thật kì lạ, bởi 1 nguyên do nào đó đến chính Gia Phong cũng ko lí giải nổi, 1 cơn giận như bao trùm toàn bộ cơ thể anh, thôi thúc ham muốn bóp nghẹt kẻ đã phát giác tội trạng cuả mình, tựa hồ cố giấu diếm ko để kẻ thứ 3 trong gian phòng này biết được
-Nhưng em có quyền được biết_Thoáng buồn, Hiểu Nghi ko nén nổi sự ngờ vực giăng đầy trong đầu mìng được nữa, giọng nói nhuốm mùi đau khổ_Người đó là chị Ngọc Thanh, đúng chứ?
-Ko ngờ vợ anh cũng đoán được thì huống gì 1 người ngoài như tôi_Lắc đầu bất lực, Avril như đã lấy lại được nét bình tĩnh và sự thông minh vốn có, thời gian trôi đi càng khiến cậu sung sức với cuộc chơi này
-Mấy người cũng như tôi thôi, chẳng phải lúc ko có tôi cũng thường lén lút gặp nhau đấy thôi_Con chuột khi bị dồn vào đường cùng thì sẽ ko ngần ngại cắn lại chủ nhà, Gia Phong cũng vậy, cũng lấy gậy cuả 2 kẻ đối chọi với mình để đập chúng
-Gì?_Ngỡ ngàng vì câu chóng chế từ trên trời rơi xuống, Avril suýt ngất trước những từ ngữ chỉ dành cho những kẻ gian díu với nhau được gán vào người mình, mắt tròn mắt dẹt chẳng biết có nên giải thích hay ko
-Thế thì đã sao?_Hiểu Nghi tiếp lời thay cho bạn mình, mặc cho những lời mỉa mai kia là thật hay giả_Anh làm được thì sao em lại ko thể.
-Tất nhiên là ko_Thoáng nét ko hài lòng trước câu đối đáp ngoài dự tính cuả mình, Gia Phong bực bội, trong lúc tự ái lại đưa ra câu chấp nhặt mà chỉ cần người kia đồng ý, anh sẽ hối hận suốt đời_Hàn Gia là vậy đó, ko có chuyện nam nữ bình đẳng đâu. Nếu em muốn có thể sống 1 cuộc sống tự do như thế, anh sẽ ko phiền nếu để em bước vào nhà Kingston đâu

Sốc lần 2 trước sự thách thức vội vã cuả đối phương, Hiểu Nghi và Avril chỉ biết nhìn nhau kinh ngạc trong im lặng, chuyển thế thượng phong đang giữ cho người kia
Nhận thức được độ mạo hiểm cuả câu thách thức, Gia Phong nhanh chóng kết thúc cuộc nói chuyện dai dẳng này bằng cách đuổi người ngoài đi.
Đợi đến lúc chỉ còn 2 con người ở trong căn phòng ấy, anh mới tiến đến gần bộ bàn ghế ở phòng chờ, rót cho vợ 1 cốc nước lọc rồi đưa đến trước mặt cô, ánh mặt lạnh lẽo vô cảm đến rợn người
-Uống đi!_Xổ một gói bột trắng vào cốc nước trong ánh nhìn khó hiểu phía đối diện, Gia Phong ko giải thích gì thêm
-Đây là?_Nhìn những hạt bột trắng hoà tan vào nước, Hiểu Nghi ngờ vực
-Em ko có lựa chọn nào ngoài việc uống nó_Gia Phong lãnh đạm nhất có thể, dúi cốc nước vào bàn tay đang run lên cuả vợ
Nhìn chồng hồi lâu, Hiểu Nghi lặng lẽ để bờ môi mình, lưỡi mình và tất cả những bộ phận trong cơ thể dần tiếp xúc với thứ dung dịch có thể là thuốc độc ấy
-Cong! Chiếc li rơi xuống sàn đá rồi vỡ vụn trong chớp mắt, để lại chút thứ nước màu trong đục còn sót lại, cùng lúc ấy, cơ thể cô như dần tê liệt rồi lịm đi trên giường mình, chỉ để lại cho chồng một giọt nước mắt oán hận
Căn phòng ấy, trở nên tĩnh lặng đến kì dị



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.