Ai Đâm Sau Lưng Tui Vậy?

Chương 29: Bị lừa



Trương Úc Giai nghe tiểu quỷ nói trong lòng có chút kiêng kỵ, dù sao quỷ không giống người, không nói đạo lý gì cả, trước kia hắn hai lần nổi đóa, đến bây giờ nghĩ lại cậu vẫn còn rùng mình.

Vì biết rõ tình hình, cậu không thể không lôi kéo tiểu quỷ nói: “Nhóc biết tại sao hắn tức giận không?”

“Đã nhiều năm như vậy, ba ba vẫn không hiểu A Lê ? Chẳng trách A Lê nói người thiếu hiểu biết. ” tiểu quỷ giờ phút này đã biến thành bộ dáng đứa trẻ bình thường, mất đi sự hung ác của anh linh, lại lộ ra ngang ngược không bằng tuổi, cho nên lúc nói ra lời này miễn bàn có bao nhiêu dáng vẻ ông cụ non, làm Trương Úc Giai tức đến ngứa răng.

Nhưng trước mắt nó còn có ích, nên Trương Úc Giai cũng chỉ có thể cười theo nói: “Nghe lời này của nhóc, hình như nhóc biết hắn rất nhiều năm rồi .”

“Nói nhảm, ông ấy là cha con, người là ba ba con, chẳng lẽ đời này người lại quên mất?”

“Nhóc có ý gì? ” Trương Úc Giai nghe nó nói, cảm thấy mình chẳng những gặp phải một tên đại bịp, hiện tại lại tới thêm một tên tiểu bịp, đều kể một chút chuyện khó hiểu.

Tiểu quỷ nhìn bộ dạng đó của cậu, học dáng vẻ người lớn lắc đầu lại thở dài nói: “Con là do người sinh, mỗi lần hai người chơi trò luân hồi con đều đi theo người, nhưng sau đó ba ba lại quên mất cục cưng, cục cưng cũng khó hiểu, tại sao lần trước đi tìm ba ba, ba ba còn dùng những thứ đó hại cục cưng, hóa ra lúc này A Lê chơi không giống lúc trước, không nói chuyện lúc trước cho người biết.”

“Nói gì! ” Trương Úc Giai có chút bất đắc dĩ, tại sao tiểu quỷ này lại thành cậu sinh? Trong bụng cảm thấy tiểu bịp này quá nghiêm trọng rồi, vì vậy nghiêm túc nói: “Một tiểu quỷ như nhóc biết cái gì, đàn ông làm sao sinh con hả? Ta không ở đây nói vớ vẩn với nhóc, ta muốn biết A Lê rốt cuộc đang tức giận cái gì.”

Bị Trương Úc Giai nói như thế, tiểu quỷ không vui, căng đôi mắt to đen nhánh gập lưng nói: “Ba ba đừng hung dữ với cục cưng, cục cưng lập tức đi nói cho A Lê, để A Lê nghiêm khắc dạy bảo người, xem người kìa tại sao ngay cả cục cưng cũng không nhận ra, cục cưng không muốn nói chuyện với ba ba nữa…”

Tiểu quỷ dứt lời hai tay còn phẩy qua đầu, bộ dáng kia muốn có bao nhiêu buồn bã thì có bấy nhiêu buồn bã.

Bị tên nhóc ầm một trận như vậy, Trương Úc Giai càng thêm khó hiểu, cảm thấy làm sao càng tán gẫu càng không hòa hợp thế này, cho nên lập tức tiến lên dụ dỗ nói: “Ta vừa rồi nói đùa, nhóc tiểu nhân không so đo đại nhân, ngày mai ta mua kẹo cho nhóc ăn !”

Tiểu quỷ nghe xong, không ngờ cầm bàn tay ngắn của mình vỗ vỗ đầu, như thế coi như là tha thứ cậu, sau đó giống như người lớn đưa tay chống cằm nói: “Trò chơi này hai người đã chơi rất nhiều lần, sau mỗi lần luân hồi chuyển sinh người đều ở bên một người phụ nữ khác, mỗi lần như vậy đều làm trái tim A Lê bị tổn thương, sau đó A Lê một lần lại một lần tha thứ người, lần này có chút không giống, cho nên cục cưng cũng không biết A Lê rốt cuộc tức giận cái gì.”

Tiểu quỷ dứt lời buông tay, lời này trực tiếp đánh Trương Úc Lê vào địa ngục, cùng nó nói cả buổi về tình cảm chính là nói suông, cho nên hơi có chút bất đắc dĩ đứng dậy, sau đó ôm tâm phải chết đi tới phòng khách…

Trương Úc Lê đang ngồi trên sô pha xem TV, nói chính xác là đang chuyển kênh, hắn không dùng điều khiển, nhưng TV lại đang không ngừng chuyển kênh, Trương Úc Lê lấy đủ dũng khí ngẩng đầu nhìn về phía mặt của hắn, muốn quan sát rõ ràng biểu cảm của hắn, tuy nhiên lại kinh ngạc phát hiện, Trương Úc Lê hôm nay tương đối mờ nhạt, trừ gương mặt loáng thoáng có thể thấy được, tay của hắn gần như thành sương trắng lúc sáng sớm, nếu không phải Hồng Bảo Thạch phát ra ánh sáng u tối, cậu suýt tìm không được.

Trương Úc Giai không dám nói trước, mà hình như hắn cũng không có ý định nói chuyện, cho nên cứ như vậy nhìn chằm chằm chữ số trên góc TV, qua kênh 41 lại về kênh 41, hắn căn bản đều không dừng, giống như đây không phải là chuyển TV, mà là đang làm nhiễu từ trường.

Sau khi nhìn hắn chuyển hơn một trăm kênh năm lần, Trương Úc Giai rốt cục không nhịn được mở miệng nói: “Ngày hôm qua anh đi đâu?”

Lời vừa nói ra, TV dừng ở kênh tin tức, nhìn lại Trương Úc Lê, hắn chân thật hơn một chút, tròng mắt màu lam kia cũng phát ra tinh quang màu lam, tựa như suy nghĩ rất lâu, lúc này mới nói: “Ta đi nơi nào em quản được sao?”

Lời này làm Trương Úc Giai sặc không nhẹ, nghe thế nào cũng cảm thấy không đúng, giống như cậu muốn quản hắn, cho nên cậu liền đáp trả nói: “Tôi mới lười quản anh, anh không đến tôi vui mừng còn không kịp đấy.”

“Em cứ như vậy muốn ta đi? ” Trương Úc Lê nói lời này rất nhẹ nhàng, nghe không ra tình cảm gì.

Trương Úc Giai cảm thấy lời của mình rất nặng nề, nhưng vì tốt cho hắn, cậu cảm thấy cần phải biểu đạt rõ ràng suy nghĩ của mình, cho nên vặn ngón tay đầu mới nói: “A Lê a, chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, tôi biết anh từ nhỏ đã ỷ lại vào tôi, nhưng anh không thể vì tình cảm bạn bè lúc nhỏ mà để lỡ cả đời của anh, anh chết tôi cảm thấy rất đau lòng, nếu có thể làm anh em với người em trai tôi quý nhất, tôi đồng ý gánh chịu tất cả đau kổ cho anh, nhưng người chết không thể sống lại, tôi biết quỷ sau khi đầu thai có thể thành người, khi đó anh có thể quang minh chính đại sống trên đời, cưới vợ sinh con trải qua cuộc sống bình thường, không cần phải giống như cái xác không hồn chỉ có buổi tối mới xuất hiện, còn khiến cho lòng người bàng hoàng…”

“Em ghét bỏ ta? ” Trương Úc Lê nghe xong, tay vốn được vòng trong nhẫn phai nhạt dần, ngay cả gương mặt đẹp đẽ cũng thành sương mù, thậm chí còn mờ nhạt, dao động hơn lúc trước, tựa như một cơn gió thổi qua cũng có thể tan mất, khiến người nhìn không khỏi nổi lên một cảm giác thê lương nhàn nhạt.

Trương Úc Giai cũng không biết trả lời thế nào, thậm chí đã quên sợ hãi lúc trước, chỉ nghĩ tới làm sao khuyên giải hắn.

Nhưng không đợi cậu suy nghĩ rõ ràng, đã nghe người trên ghế sô pha kia nói tiếp: “Nếu ta đi đầu thai, chúng ta vĩnh viễn bỏ lỡ, đến lúc đó, em vĩnh viễn quên mất ta, ứng với lời nguyền mười kiếp kia.”

“Những chuyện của kiếp trước kiếp này, đều là mỗi người mỗi mệnh, há lại có người nào nhất định phải cùng với người nào nghìn năm vạn kiếp, kiếp này mặc kệ chuyện kiếp sau, đầu thai, vốn ai cũng không nhớ rõ ai, người cứ khăng khăng muốn nhớ rõ kiếp trước đời sau nhất định rất đau khổ a! Huống chi… Anh làm sao vậy? Anh đừng làm tôi sợ a…”

Trương Úc Giai một câu còn chưa dứt, đã thấy hắc vụ nổi lên bốn phía, phun trào nồng đậm, rất nhanh sẽ bao phủ toàn bộ căn phòng, mà Trương Úc Lê ngồi trên ghế đã không nhìn rõ hình dáng, chỉ còn lại đôi mắt xanh thẳm và chiếc nhẫn màu đỏ mỹ lệ kia có thể khiến người khác dò ra vị trí cụ thể của hắn.

“Em không phải là ghét bỏ ta sao, ta đây đi là được, sau này sẽ không xuất hiện trước mặt em nữa. ” Trương Úc Lê nói xong, Trương Úc Giai liền nhìn thấy từ trong hắc vụ xông ra vô số quỷ hồn mặt xanh nanh vàng cùng với tàn hồn nghiệt phách chỉ còn lại hư thể mơ hồ, không đợi nhích tới gần đã giương miệng to như chậu máu cắn xé lẫn nhau, có tên bởi vì quá yếu mà bị cắn nuốt sạch sẽ, có tên bởi vì giãy dụa mà chỉ còn lại nửa hồn phách đang bay, mà khi hắc vụ kia gần tới ghế sô pha của Trương Úc Lê, Trương Úc Giai đột nhiên hiểu được, rời đi theo lời của Trương Úc Lê chính là bị những ác quỷ này xé nát sau đó hồn phi phách tán.

Nghĩ tới đây, Trương Úc Giai đột nhiên rùng mình, nhìn lại người ngồi trên ghế sô pha, đã từng bị những hồn phách kia cắn xé thành một cái bóng trắng lắc lư, giờ phút này ngồi không nhúc nhích, giống như đang đợi bị cắn nuốt, mà sau khi cắn nuốt, hắn liền thật sự không còn.

Bởi vậy, Trương Úc Giai không khỏi hoảng hốt, hai bước vượt đến bên cạnh hắn, sau đó định một tay kéo hắn từ ghế đứng lên, nhưng Trương Úc Lê đã thành bóng trắng Trương Úc Giai căn bản nắm không được, xuyên thẳng qua thân thể của hắn, một luồng lạnh lẽo tận xương tủy khiến trên tay Trương Úc Giai cũng ngưng tụ thành một tầng sương trắng.

Mà Trương Úc Lê vốn đã mờ nhạt, trải qua một trận gió như vậy, lung la lung lay không ngừng, dường như trải qua một lần liền tan rã, Trương Úc Giai hoảng hốt cực điểm, muốn chạm lại không dám chạm, đành phải giữ chặt chiếc nhẫn hồng bảo thạch vật thể chứng minh hắn tồn tại, thở hổn hển quát um lên: “A Lê, A Lê đừng như vậy, tôi chỉ nói đùa với anh thôi, tôi sai rồi, ta sai rồi vẫn không được sao, tôi không muốn anh đi đầu thai, cưới vợ sinh con và vân vân, nếu anh không muốn tôi cũng không bắt buộc anh, anh chỉ cần sống tốt,tốt là được, sau này anh thích làm gì thì làm cái đó…”

Trương Úc Giai nói một tràng giống như niệm chú, nhưng người trong tay chẳng những không khôi phục, ngược lại đã nhợt nhạt như lưu ly, lạnh lẽo kia đã không còn thấu tận xương tủy nữa, thậm chí cả đôi con ngươi màu lam kia cũng biến mất, cùng lúc đó hắc vụ đánh tới, mắt thấy sắp đến bên ghế sô pha, đều tranh nhau hướng nơi này gầm thét, chỉ sợ không thể phá hắc vụ kia đi ra ngoài.

Trương Úc Giai hoảng sợ cả người run rẩy, miệng vừa ngừng lại run rẩy nói tiếp: “A Lê, â Lê, tôi van anh A Lê, đừng như vậy A Lê, những tên quỷ kia sắp đánh tới, A Lê, anh đánh tôi mắng tôi cũng được, đừng như vậy, A Lê…”

Trong lúc vô cùng lo sợ, đầu vai Trương Úc Giai chợt lạnh, nhưng trong lòng cậu lại mừng rỡ nói: “Tiểu quỷ, mau, bảo ông già của nhóc đứng lên, những Quỷ Hồn này tới hắn sẽ bị nuốt.”

“Con kêu ông ấy cũng vô dụng, chấp niệm của ông ấy là người, mấu chốt vẫn là lời người nói không đúng lúc. ” tiểu quỷ không chút hoang mang nói, một tay vắt lên đầu Trương Úc Giai, muốn có bao nhiêu bình tĩnh thì có bấy nhiêu bình tĩnh.

Trương Úc Giai không phải người ngu, tự nhiên biết ý nghĩa trong lời của tiểu quỷ , nhưng hôm nay không cho phép cậu suy nghĩ hết lần này đến lần khác, trước đem người cứu sống rồi hãy nói, cho nên đành phải nhắm mắt lại hô: “Chúng ta đã kết hôn, đã có quan hệ vợ chồng, anh cứ như vậy nhẫn tâm bỏ lại tôi?”

“Không được không được, lời này còn chưa đủ sức nặng. ” tiểu quỷ khoa trương nhắc nhở.

Trương Úc Giai giậm chân rưng rưng nói: “Lúc trước anh hỏi tôi…, câu trả lời của tôi chẳng lẽ anh quên rồi?”

Lời vừa nói ra, hắc vụ dày đặc và ác hồn nghiệt phách nhe răng trợn mắt kia cũng trong nháy mắt biến mất, trước mắt Trương Úc Giai đột nhiên sáng ngời, mọi nơi đều sạch sẽ, giống như bọn chúng chưa từng xuất hiện.

Trương Úc Giai thấy vậy cuối cùng là thở ra một hơi, nhưng do vừa rồi khẩn trương quá độ, hai chân cậu đã như nhũn ra, lúc này chỉ có thể ngồi trên ghế sô pha bên cạnh Trương Úc Lê, sau đó lặng lẽ chờ đợi hắn khôi phục.

Mà sau một lúc lâu, Trương Úc Lê kia vốn hư thể lưu ly dần dần chân thật, khuôn mặt rõ nét, khóe miệng treo lên nụ cười làm người ta không thể tưởng tượng nổi, trong , con ngươi màu xanh thẳm kia đều là đắc ý đến cực điểm khiến da đầu Trương Úc Giai từng đợt tê dại, không đợi cậu kịp phản ứng, tiểu quỷ trên vai đã ôm đầu cậu nói bên tai: “Ba ba, người vừa bị lừa, lúc nãy cục cưng và A Lê cùng nhau để ba ba bị lừa, lát nữa nếu A Lê muốn yêu yêu ba ba, cục cưng sẽ giúp ba ba ngăn cản.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.