Ái · Đãng Dạng

Chương 25: H





[Khuyến cáo: Nên đọc lại chương 24 trước khi đọc chương 25 ngen]
Lâm Mộ Tình uống rất nhiều rượu, Tiêu Dương không biết tửu lượng của Lâm Mộ Tình, vì thế nên cũng không cản nàng lại, đợi tới lúc muốn cản, thì đã không kịp nữa rồi.

Có điều, chỉ một khoảng nhỏ thời gian Tiêu Dương ra nói chuyện với Lý công tử, Lâm Mộ Tình liền nằm trên giường sống chết gọi Tiêu Dương, "Tiêu Dương - Tiêu Dương -" Càng hô âm lượng cũng càng tăng dần lên, xoa mái tóc của mình đến rối tinh rối mù, "Tiêu Dương-"
"Đến đây, đến đây......" Rất nhanh Tiêu Dương đã rót ly nước tới, "Ngồi dậy uống nước nha?"
Lâm Mộ Tình thuận theo đó mà uống một hớp nhỏ, ngay lúc Tiêu Dương chuẩn bị đặt cái ly lên trên bàn, đột nhiên dang tay vòng qua cổ Tiêu Dương, ánh mắt lờ đờ vì say rượu, hỏi: "Tiêu Dương......!Dương không có dục vọng muốn yêu em hay sao?"
Tiêu Dương trượt tay, nước lọc từ miệng ly mà từ từ chảy ra, thấm ướt drap giường.

Cô ôm Lâm Mộ Tình lại, cố gắng đặt cái ly lên trên bàn, qua loa dối lòng lấy lệ một câu: "Có chứ, đương nhiên là có."
"Vậy tại sao Dương......!chưa bao giờ yêu em?" Lâm Mộ Tình chậm rãi tới gần, cả người đều dán chặt lên người cô.

Tiêu Dương trầm mặc, trên thực tế, chuyện này, cô chưa từng nghĩ tới.

Tuy rằng cô thích phụ nữ, nhưng cũng chỉ là thích hôn môi cùng ôm ấp mà thôi, ngoại trừ Lâm Mộ Tình ra, cô chỉ lên giường qua với một phụ nữ.

Cô thích những đụng chạm đến từ Lâm Mộ Tình, cũng dần dần điên cuồng theo nó, nhưng, chuyện hoàn toàn sở hữu Lâm Mộ Tình, sựthật là cô chưa từng thật sự nghiêm túc mà suy nghĩ qua.


Lý công tử từng nói qua, nếu cậu nhìn một người phụ nữ, ngay cả ý muốn thượng cô ấy cũng không có, vậy nhất định là cậu không thích cô ấy.

Tiêu Dương nghĩ, đại khái là mình vẫn chưa thích Lâm Mộ Tình đi, nhưng đồng thời, cô cũng từng nghĩ tới, lúc trước cô cũng chưa từng có qua những suy nghĩ này với Lâm Mộ Hân, một lần nữa cô lại hoang mang.

"Tiêu Dương......" Lâm Mộ Tình bắt đầu cởi quần áo của Tiêu Dương, "Tiêu Dương, em có đẹp không?"
"Ừ." Tiêu Dương gật gật đầu, sau đó cô mới phát hiện say rượu Lâm Mộ Tình cơ bản là hoàn toàn không chú ý tới vẻ mặt của cô, vì thế nên mới bổ sung thêm một câu: "Đẹp, emlàđẹp nhất đó."
Lâm Mộ Tình ngẩng mặt lên, "Vậy Dương lại đây, hôn em."
Tiêu Dương chỉ cúi thấp đầu, liền chuẩn xác tìm được vị trí môi của Lâm Mộ Tình.

Trong phòng, chỉ sáng một chiếc đèn ngủ, lờ mờ ái muội như vậy, là hiệu quả riêng biệt của khách sạn, dưới bóng mờ này ai ai cũng khoác lên người một quầng sáng màu vàng nhạt.

Lúc này nhìn một Lâm Mộ Tình vừa nhu nhược cùng bất lực như vậy, đã không còn nét cường thế như lúc thanh tỉnh, Tiêu Dương chỉ cảm thấy vô cùng đau lòng.

Lý công tử bọn họ nhất định là đã nói gì đó với Lâm Mộ Tình rồi, nếu không thì không việc gì bản thân nàng phải băn khoăn đến như vậy, không cần phải uống nhiều rượu đến vậy, cũng không cần phải hỏi rằng Tiêu Dương có từng nghĩ đến muốn yêu nàng hay không.

Môi hai người dán chặt vào nhau, tay Lâm Mộ Tình cũng vòng qua sau nhẹ nhàng tháo khóa áo lót của Tiêu Dương.

Tiêu Dương chỉ cảm thấy trước ngực chợt lạnh, tiếp theo, Lâm Mộ Tình đã áp lên trên.

"Tiêu Dương......" Thâm tình gọi Tiêu Dương thêm một lần nữa.

Tiêu Dương chỉ còn cảm thấy thân thể có chút không nắm bắt được nữa, chỉ mỗi một đụng chạm của Lâm Mộ Tình lên người mình, cô sẽ vô thức mà mất đi sự khống chế, nghĩ thầm rằng mình rất muốn hòa tan vào từng cái chạm ôn nhu kia.


Nhưng ngay lúc này, lại có một chút bất đồng, lúc này đây Lâm Mộ Tình hoàn toàn không tỉnh táo.

Hỗn hợp mùi rượu cùng hơi thở quanh quẩn ngay chóp mũi, khuôn mặt giống hệt Lâm Mộ Hân trong trí nhớ hé lộ ngay trước mặt cô, mà một tiếng Tiêu Dương tràn ngập mị hoặc kia của Lâm Mộ Tình còn đang lẩn quẩn ngay bên tai cô, Tiêu Dương đỡ lấy gáy nàng, hôn lên môi nàng thêm lần nữa.

Không biết tại sao lại sinh ra cái suy nghĩ này, đột nhiên Tiêu Dương cực kỳ muốn tựa như hành động hôn môi Lâm Mộ Tình vậy, không chỉ có môi mà thôi, mà còn là, toàn bộ.

Khi môi cô rời môi Lâm Mộ Tình, cô vô cùng rõ ràng nhìn thấy Lâm Mộ Tình đã bắt đầu thở gấp liên tục, ánh mắt ngập tràn dục vọng.

Tiêu Dương nghĩ, đây nhất định là chuyện điên cuồng nhất trong đời này của cô, bởi vì giờ phút này đây, cô đã bắt đầu giằng co với áo quần trên người Lâm Mộ Tình, cùng một đường hôn khẽ dọc từ cổ xuống.

Quần áo Lâm Mộ Tình dễ dàng được Tiêu Dương rút đi, thân thể mềm mại ẩn hiện trong gian phòng.

Đột nhiên trong đầu Tiêu Dương xuất hiện một suy nghĩ, một thân thể hoàn mỹ như vậy thì nên cần được từ từ khai phá cùng yêu thương mới đúng.

Suy nghĩ này chợt lóe lên, bỗng nhiên cô cũng phải giật mình.

Chưa từng sinh ra dục vọng gì với phụ nữ, nhưng tại sao khi đối mặt với một Lâm Mộ Tình sau khi uống say này, lại cô lại sản sinh ra dục vọng muốn chiếm đoạt lấy cơ chứ? Tiêu Dương còn tưởng rằng, mình chỉ thích thụ hơn.

Thế nhưng không hiểu sao mỗi cái va chạm tới thân thể của Lâm Mộ Tình, xúc cảm trơn mềm kia liền khiến mình không muốn rời đi nó chút nào.

Lúc trước cũng chạm vào không ít, vì sao tối hôm nay lại có nhiều sự bất đồng đến như vậy cơ chứ? Là khởi đầu cho một sự chuyển biến mới hay sao?
Thân thể Lâm Mộ Tình dưới từng cái chạm của Tiêu Dương theo đó mà run lên, khi môi Tiêu Dương đặt lên ngực nàng lúc ấy, kích thích đột ngột, khiến hai khoả anh đào ngạo nghễ cũng theo đó mà căng tròn lên.


Lâm Mộ Tình có tí ngượng ngùng, quay đầu sang chỗ khác không dám nhìn vào Tiêu Dương.

Thế nên Tiêu Dương mới thuận thế mà áp nàng ngã xuống giường, tiếp tục hôn lên khỏa ngực mềm mại kia, tay cũng từ từ len lỏi vào khoảng giữa hai chân nàng.

Tiêu Dương không có kinh nghiệm ở vị trí công, cô cũng chưa bao giờ quan tâm tới mấy bộ phim giáo dục ngắn, mà Lý công tử cũng chưa từng nói qua mấy chuyện này với cô.

Điều quan trọng là, khoảng thời gian Lâm Mộ Tình ở chung với cô, cô chỉ lo đắm chìm trong cảm giác tuyệt vời kia, nên xem nhẹ đi kỹ xảo của Lâm Mộ Tình.

Thế nên hiện tại, cô chỉ có thể dựa vào bản năng của mình, hôn đến những chô cô muốn hôn, chạm vào những chỗ cô muốn chạm.

Trong đó, cũng bao gồm cả vùng bí ẩn ẩm ướt kia.

Khi ngón tay Tiêu Dương đi xuống phía dưới đặt vào giữa hai cánh hoa kia, cô nghĩ, nếu có thể đặt ngón tay vào trong, cảm giác ấy nhất định sẽ rất tuyệt.

Đó là nơi mềm mại nhất, ấm áp nhất trên người Lâm Mộ Tình, dưới không khí tiết trời mùa đông này, không phải cần nhất chính là sự ấm áp như vậy hay sao?
Tiêu Dương chần chừ, quanh quẩn khu vườn hoa xung quanh, cô không biết là nên học theo Lâm Mộ Tình thừa lúc cô không chưa chuẩn bị gì liền tiến vào, hay là nên kêu Lâm Mộ Tình chuẩn bị tâm lý thật tốt trước đó rồi mới chậm rãi đi vào đây.

Không gian xung quanh chỉ còn nghe thấy tiếng thở dốc của hai người, nặng nề và mạnh mẽ.

Có lẽ là tinh thần Lâm Mộ Tình hồi phục được một chút ít, nắm lấy tay Tiêu Dương cẩn thận hỏi: "Lần đầu tiên......!có phải rất đau hay không? Tiêu Dương......!em sợ đau."
Tâm Tiêu Dương tê rần, suýt nữa là cô quên mất, chuyện Lâm Mộ Tình còn giữ lại đêm đầu tiên này.


Cô gái trước mắt này, trao nụ hôn đầu tiên cho mình, bây giờ ngay cả đêm đầu tiên cũng......!Tiêu Dương có chút muốn đánh trống lui quân rồi.

Tiến hay lui, cùng xuất hiện trong suy nghĩ.

Cô rất muốn kết thúc ngay tại đây, nhưng lại hoài niệm nơi truyền đến cảm giác mềm ướt kia, rõ ràng là cái gì cũng chưa làm, nhưng đã khiến tâm trí mê mẩn rồi sao?
"Tiêu Dương......!em sợ đau......" Lâm Mộ Tình lại tiếp tục thở gấp thêm lần nữa.

Tiêu Dương cúi đầu hôn môi Lâm Mộ Tình, đầu lưỡi dây dưa lẫn nhau, thân thể tươi trẻ áp sát vào nhau, ngón tay Tiêu Dương tại đó đã nao nao hẳn lên, cô yêu thương mà hôn giọt lệ trên khóe mắt Lâm Mộ Tình, "Nếu cảm thấy đau, vậy em cứ cắn tôi là được rồi." Vừa dứt lời, ngón tay đã nhanh chóng tiến vào.

Tiêu Dương chỉ cảm thấy ngón tay mình như được cái gì đó vây chặt lấy, cảm giác ẩm ướt ấm áp này, có chút giống bong bóng xà phòng trong nước vậy, nhưng lại thoải mái hơn rất nhiều, cô không thể miêu tả rõ ràng cho lắm.

Có điều chỉ với bấy nhiêu cũng không thể thỏa mãn cô được, vì thế nên cô cứ làm tất cả mọi thứ dựa theo những gì mà Lâm Mộ Tình đã làm với cô trong trí nhớ của mình, động tác chầm chậm xuống.

Hai tay Lâm Mộ Tình đặt phía sau lưng Tiêu Dương bất giác cong lên, dùng sức nắm chặt, thuận theo động tác của cô mà phát ra những tiếng than hỗn loạn vừa đau đớn vừa sung sướng.

Động tác Tiêu Dương mền nhẹ và săn sóc, từ từ tiến vào, lại từ từ rút ra, hơn nữa dưới tác dụng của chất cồn, khiến cho lần đầu tiên của Lâm Mộ Tình cũng không đau lắm.

Thế nhưng, Tiêu Dương vừa mới được nếm tử tư vị tuyệt vời này lại không dễ dàng gì buông tha cho Lâm Mộ Tình như vậy, cô muốn Lâm Mộ Tình phải hoàn toàn thuộc về mình, mặc kệ xuất phát điểm là mục đích gì, cô chỉ biết rằng, giờ phút này, cô chính là muốn chiếm giữ lấy cô gái này, khiến em ấy vì mình mà điên cuồng.

Không biết là ai từng nói qua, phụ nữ và phụ nữ, cùng - yêu, liền như nhìn một đóa hoa nở rộ lên từ trên đầu ngón tay vậy.

Tiêu Dương nghĩ rằng, giờ phút này Lâm Mộ Tình là xinh đẹp nhất, là kiều diễm nhất, là đóa hoa để cô trầm luân vào.


- --------------
Madpuff: Mai còn tiếp.

Hết chương 25..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.